- Phòng em không lớn như phòng anh đâu!. Ngôn Tình Sủng
Hạ Phong Thần bèn ngậm ngùi đồng ý, nhỏ là một phần, phần còn lại anh sợ nhìn cô tắm anh sẽ khó kiềm chế được, cô ấy sẽ không chịu được mất. Trong lúc đợi cô tắm, anh dọn dẹp một chút chiếc giường. Nhìn mấy chiếc bao c*o su, anh mỉm cười, xem ra gặp cô khiến anh hao tổn kha khá tinh khí. Sợ cô lại ăn mì cốc như hôm qua, anh alo cho trợ lý Doãn mang đồ ăn tới.
Bước ra thấy thơm nức mùi đồ ăn, nhìn một bàn vừa có há cảo, vừa có bánh kẹp, vừa có thịt xông khói, lại có cả cháo và nước ép trái cây, Ngữ Nhi nhìn anh không khỏi cảm kích:
- Anh chuẩn bị nhanh vậy sao!
- Anh bảo trợ lý Doãn mang tới, không biết em thích gì nên có chuẩn bị mấy món. Anh phải vỗ béo em mới được, em ăn mì cốc sao đủ dinh dưỡng!
- Vỗ béo rồi thịt hả?
Ngữ Nhi tỉnh bơ đáp anh, anh gõ nhẹ vào đầu cô:
- Càng lúc càng mạnh miệng, sao trước kia em không thế luôn đi, mất công né anh xong cuối cùng vẫn hẹn hò với anh đấy thôi!
- Vậy thì dễ dàng cho anh quá!
Nói vậy nhưng Ngữ Nhi vẫn thấy áy náy. Cô muốn mượn anh để chấm dứt với tình cũ. Anh lại chăm sóc cô như vậy, đường đường là Hạ thiếu gia của Hạ thị, anh không thiếu phụ nữ theo đuổi, cũng dễ dàng có thể chinh phục phụ nữ khác. Như vậy có bất công với anh không?
Thấy cô trầm ngâm, Hạ Phong Thần nhắc:
- Còn nóng em ăn đi, lát anh ra ăn sau!
- Em đợi anh!
Lần đầu được nghe cô nói đợi mình, Hạ Phong Thần rất vui. Chỉ ba từ nhưng anh thấy ấm lòng. Anh nhanh chóng đi tắm, còn Ngữ Nhi tranh thủ chuẩn bị đồ để tới sự kiện. Nay là ngày cuối của triển lãm oto rồi. Hôm qua cô đã nghỉ, nay phải cật lực mới hoàn thành được quá.
Hai người bình yên ăn bữa sáng đầu tiên sau khi chính thức hẹn hò. Anh gọi trợ lý Doãn tới đón. Ngồi trong xe, không khí khác hẳn hôm qua, nhìn gương mặt ngượng ngùng của Phương Ngữ Nhi, Doãn Khải đoán đêm qua hai người đó hết sức thuận lợi.
Tới nơi, Phương Ngữ Nhi nhìn anh nghiêm túc:
- Tạm thời hẹn hò bí mật đi, em không muốn mọi người bàn tán!
Hạ Phong Thần suy nghĩ vài giây rồi đồng ý, dù anh muốn cho cả thế giới biết cô là người phụ nữ của mình nhưng nghĩ cho cô, anh sẽ đợi đến khi cô sẵn sàng.
Nhận được cái đồng ý của Hạ Phong Thần, Ngữ Nhi rón rén xuống sảnh trước, còn Hạ Phong Thần sẽ xuống từ hầm để xe riêng để tránh có người nhìn thấy hai người bên nhau. Dù sao từ sau tin hẹn hò, cũng sẽ có nhiều ánh mắt để ý tới Hạ thiếu hơn.
***
Tới chỗ trưng bày xe, vừa nhìn thấy cô, Tiểu Xuân đã hớn hở:
- Chị Nhi, chị khỏi ốm rồi chứ? Hôm qua nghe nói bài giới thiệu của chị rất được hưởng ứng, nay trên trang web công ty còn có ảnh của chị luôn đó!
Ngữ Nhi bất ngờ nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm, cô sẽ không để quản lý An thất vọng. Vừa nghĩ tới, liền thấy An Khánh gọi điện:
- Nhi à, hôm qua em làm tốt lắm! Đã có vài người nhắn cho chị để hỏi về em đó. Người mới như em làm được thế là rất tốt rồi. Cố gắng phát huy nhé!
Nhận được lời khen của An Khánh, Ngữ Nhi cảm ơn rối rít. An Khánh còn nói sẽ cho cô nghỉ 2 ngày để dưỡng sức sau mấy ngày vất vả thay cô ấy tới sự kiện làm việc. Thấy vậy, Ngữ Nhi rất phấn khởi. Cô tràn đầy năng lượng để hoàn thành nốt sự kiện ngày cuối.