• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Các con mắt quay ra nhìn đứa con gái đứng ở cửa. Nhật Phong hốt hoảng suýt nữa té ghế. Nakosa và Alidia mở căng con mắt ra nhìn nhìn cô bé. Không phải vì họ ngạc nhiên vì bất chợt có một người vô duyên vô cớ xông vào lớp, càng không ngạc nhiên khi không biết cô bé là ai....Mà họ cảm thấy bất ngờ vì từ mà cô bé vừa phát ra từ cái miệng xinh xinh : Chị dâu....



- Sao vậy? Mọi người cứ đực mặt ra thế?_Nhật Linh lên tiếng



- Anou..... em gái này....Đây không phải chỗ dành cho học sinh cấp hai đâu nhé!_Thiên Minh nghiêng đầu nói



- Cấp hai? Ai cơ?_Nhật Linh vẫn ngây thơ trả lời



- Em đấy! Cứ giả vờ à!_ Thiên Minh chạy lại xoa đầu cô bé, nở nụ cười mê hồn




- Ơ, cái anh này!_Nhật Linh hất tay Thiên Minh không thương tiếc_ Làm cái gì đấy! Tôi kiện anh bây giờ.



- Hic....đanh đá thế?_ Thiên Minh suýt xoa



- Nói cái gì thế hả? Tôi choảng anh cái bây giờ!_ Nhật Linh trừng mắt



- Ơ...hơ..hơ..em à? Em là học sinh trường nào vậy?_Thấy tình hình nguy cấp, Gia Tuệ cười giảng hòa



- Trường này ạ! Em đến tìm người!_ Nhật Linh ôn nhu nói



- T...ìm... người? À? Cái người em gọi là anh hai?_ Ngọc Anh bước tới nhẹ nhàng nói



- Dạ....Là anh Nhật Phong ấy ạ!_ Nhật Linh chớp mắt nói



Lại quay ra nhìn Nhật Phong....



- Có em gái Mộng Như Xinh ( xinh như mộng) mà giấu hả đại ca?_ Hải Anh khoác vai Nhật Phong nói



- Chậc chậc...._ Hạo Thiên tặc lưỡi




- Này, khoan đã.....thế chị dâu là ai?_Hàn Thiên lên câu hỏi



- Có vợ rồi hả? Ai? Ai?_ Bảo Nam tinh nghịch nói



- Này, lanh chanh! Đứng yên cái!_ Nakosa quát



- Rõ! Vậy ai là vợ vậy? Này bé con, ai là chị dâu em vậy? Trong lớp này hả?_ Bảo Nam vẫn tiếp tục sự nghiệp lanh chanh của mình



- Bí mật!_ Nhật Linh nháy mắt



- Nè, nhóc, sao vô duyên đến lớp của anh vậy?_ Nhật Phong cau mày



- Chơi!_Nhật Linh nói_ Giờ đi về



Nói xong, Nhật Linh tung tăng chạy nhảy ra về để lại hàng tá con mắt ngạc nhiên.



- Hình như từ nãy giờ chúng ta quên mất chuyện gì đó!_ Brao Uyên nói



- Chuyện gì được nhỉ?_ Ngọc Đức ngẫm nghĩ



- Kiều Ly!_ Bảo Đăng lạnh giọng




- Ừm...đúng........ỐI MẸT ƠI!KIỀU LY!



********



Tại một nơi khác.....



- Có vẻ như mọi thứ diễn ra nhanh hơn ta tưởng!_Một người đàn ông điềm đạm nói



- Có vẻ vậy!_ Chàng trai bên cạnh nói



- Họ đã về rồi!



- Phải, họ đã về. Nhanh hơn chúng ta tưởng!_Cô gái với chiếc khuyện tai lấp lánh, lạnh lùng nói



- Game start.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK