• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Thấy Nguyên Sơ kiên trì chữa thương cho mình, vốn dĩ Dạ Trầm Uyên tính nói gì đó, nhưng cảm giác được Nguyên Sơ mới tức giận, hắn lập tức không dám động đậy, giống như người gỗ bị Nguyên Sơ ôm.

Sau đó sau đó ngửi thấy hương sữa ngọt ngào trên người nàng.Làm sao bây giờ, bởi vì hắn không nghe lời, sư phụ đã tức giận.Hắn thật sự lo lắng cho nàng, Thiên Châu cũng không phải lúc nào cũng vào được.

Có lúc cho dù ý thức nàng rõ ràng cũng không vào được Thiên Châu.Cho nên hắn nhìn nàng uống xong ly trà Hợp Hoan có bỏ thêm Phần Hương hoa kia, lại nhìn nàng cố ý mạo hiểm, hắn làm sao có thể an tâm ngồi một chỗ mà đợi nàng?Nguyên Sơ chữa thương cho hắn xong cũng dần dần hiểu rõ, chuyện này không thể trách Dạ Trầm Uyên.


Nói cho cùng, từ nhỏ Dạ Trầm Uyên xảy ra nhiều chuyện hơn so với nàng, tính tình của nàng quá tùy tiện, làm việc không suy xét đến hậu quả, cũng khó trách khiến hắn lo lắng."Sư phụ..

Đừng giận nữa.." Dạ Trầm Uyên vắt hết óc suy nghĩ cũng không biết nên dỗ nàng thế nào, cuối cùng chỉ có thể hứa: "Ta hứa từ nay về sau đều sẽ nghe lời của người, như vậy được rồi chứ?"Đương nhiên, điều kiện là nàng không xảy ra chuyện gì nguy hiểm.

Trong lòng Dạ Trầm Uyên âm thầm bổ sung một câu.Nguyên Sơ thấy thiếu niên trước mặt dùng ánh mắt đáng thương nhìn nàng, với khuôn mặt phong hoa tuyệt đại, vô cùng tuấn tú, còn có thanh âm dịu dàng chịu thua của hắn, thật sự không thể tức giận được nữa.Nàng thầm than trong lòng, tại sao nàng lại có một đệ tử thế này, giống như hoa bồ công anh tìm được cội nguồn? Về sau còn có thể tùy ý vui đùa nữa được không?Nàng rầu rĩ nói: "Đúng là..

ta cũng có sai."Nàng ngó trái ngó phải, ánh mắt không nhìn hắn nói: "Ta vốn không nên mạo hiểm.

Tuy rằng ta tin tưởng thực lực của mình nhưng ngươi lại không tin tưởng ta..

Đương nhiên, này đều không phải trọng điểm, trọng điểm là.." Ta làm sư phụ, đáng lẽ không nên để cho ngươi lo lắng.Những lời này nàng không có nói ra, nhưng Dạ Trầm Uyên vẫn hiểu.Hắn hạ mí mắt, thấy Nguyên Sơ cúi đầu, bộ dáng quật cường: "Ta biết ta sai rồi nhưng ta lại không muốn nhận." khiến cho hắn muốn hôn một cái lên khuôn mặt giận dỗi của nàng!Lúc hắn tính làm như vậy, một âm thanh già nua đột nhiên lên tiếng."Không nghĩ tới, đôi sư đồ các ngươi tình cảm lại tốt đến thế này!"Nguyên Sơ thấy Chu Đạo Phu từ trong bóng tối bước ra, lập tức làm như mình còn gặp ảo giác, ngã vào trong lòng Dạ Trầm Uyên.Mà gương mặt hiền lành của Chu Đạo Phu lại từ từ biến thành dữ tợn."Thế nào Nguyên đạo hữu, linh trà bỏ thêm dược liệu vào tác dụng hơi chậm nhỉ? Hiện tại có phải ngươi cảm thấy thấp thỏm nóng giận, cho dù tỉnh cũng vẫn thấy ảo giác trước mắt? Nhưng mà ngươi tỉnh sớm như vậy vẫn nằm ngoài dự đoán của ta."Lão Lệ cũng "hừ" một tiếng, rồi truyền âm cho Nguyên Sơ: "Đúng vậy, ngươi làm cách nào mà lại tỉnh nhanh đến thế? Chẳng lẽ lúc ngươi hôn mê không có xuất hiện ảo giác?"Theo lý thuyết mà nói, Nguyên Sơ bảy tuổi là Nguyên Anh trung kỳ, mặc kệ tâm trí hay căn cơ của nàng như thế nào, tâm cảnh tuyệt đối là không vững.


Nhưng vừa rồi, lúc Nguyên Sơ tỉnh lại giống như không có chuyện gì xảy ra, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?Nguyên Sơ ở trong thức hải đắc ý nói với lão Lệ."Chỉ cần tâm trí ta kiên định sẽ không bị ảo giác mê hoặc, cho nên ngươi và Tiểu Uyên Uyên từ nay về sau không cần lo lắng về chuyện thần hồn của ta nữa! Tâm của ta vững như Thái Sơn, đời này không thể nào tẩu hỏa nhập ma!"Bọn họ bên này thoải mái nói chuyện phiếm, Chu Đạo Phu bên kia không nghe nàng đáp lại cũng coi như bình thường.Uống ly trà kia xong, trước mắt Nguyên Sơ vẫn sẽ gặp ảo giác, không cẩn thận sẽ lâm vào trong đó.

Hơn nữa thần hồn nàng vốn không vững, có khi bị vây trong đó không thể thoát ra, tùy ý bị người ta điều khiển!Cho nên lão cũng không nói lời vô nghĩa, vung tay lên, bọn họ liền thay đổi vị trí.Dạ Trầm Uyên vội ôm chặt Nguyên Sơ, thời điểm chân hắn chạm xuống đất một lần nữa hắn mới khiếp sợ phát hiện đây là một địa lao hình tròn, hơn nữa còn dựa vào Bát Quái đồ mà chia làm sáu mươi tư cột, mỗi cột đều trói một nữ nhân, mà bọn họ đang ở trung tâm Bát Quái đồ.Thị lực của Dạ Trầm Uyên vốn dĩ rất tốt, hắn chuyển ánh mắt, lại phát hiện những nữ nhân này hắn đều đã gặp qua ở tiệc mừng thọ.

Cho nên mục đích Chu gia chuẩn bị tiệc mừng thọ chính là muốn bắt người?Hắn theo bản năng ôm Nguyên Sơ vào trong lòng, càng ôm càng chặt, lạnh lùng nói: "Chu Đạo Phu, ngươi bắt những người này, chẳng lẽ không sợ thế lực sau lưng của các nữ nhân này tìm tới tận cửa sao?"Có phải nên nói là Chu Đạo Phu quá to gan lớn mật hay không? Cho dù hắn dựa vào những nữ nhân này đột phá Nguyên Anh hậu kì, tuổi thọ tăng mạnh, nhưng mà thế lực sau lưng các nàng tuyệt đối sẽ không để cho lão nhởn nhơ như vậy."Tìm tới tận cửa? Sao có thể?" Chu Đạo Phu cười ha hả, sau đó lão vung tay lên, lập tức xuất hiện một cái Nguyên Quang kính.Dạ Trầm Uyên nhìn vào trong gương, những nữ nhân đó cáo từ rời đi, không thiếu một ai, đây là chuyện gì?Chu Đạo Phu vuốt râu của mình, cười nói: "Không nghĩ tới phải không? Chu gia chúng ta, không phải chỉ nổi tiếng bởi thuật song tu, ảo thuật mới là thuật tuyệt nhất! Trong ba ngày tiệc mừng thọ này, ta đã đánh tráo các nữ nhân này với hình nhân ta chuẩn bị từ trước!"Chờ khi đi được nửa đường các nàng tự nhiên mất tích hay chết, thì ai có thể tìm tới lão mà đổ tội?Dạ Trầm Uyên nhíu chặt mày: "Cho dù ngươi làm như vậy, người thông minh nhất định sẽ nghi ngờ ngươi.

Giấy không thể gói được lửa!"Chu Đạo Phu liên tục gật đầu: "Ngươi nói đúng! Kế hoạch hoàn mỹ thế nào cũng sẽ có sơ hở, một khi kế hoạch này bị bại lộ, bọn họ nhất định sẽ tìm đến ta.


Nhưng mà cũng chẳng sao, bởi vì bây giờ đã có ngươi ở đây rồi!"Lão nhìn chằm chằm Dạ Trầm Uyên, ánh mắt lão đột nhiên trở nên cực kỳ tham lam: "Ta cứ nghĩ rằng lần này có một bảo bối như Nguyên Sơ đã là rất may mắn, không nghĩ tới ngươi mới thật sự là thâm tàng bất lộ, lần trước ngộ đạo đã chứng minh thiên tư hơn người của ngươi! Hơn nữa ngươi còn có huyết mạch Thần Hoàng! Nếu có thể lấy thân thể của ngươi cho ta dùng, đem linh hồn ngươi đổi với ta, thay ta chết, ai biết được ta vẫn còn sống."Dạ Trầm Uyên vừa kinh ngạc lại sợ hãi.

Không nghĩ tới, lão già này đã tính toán hết tất cả, lại còn muốn cơ thể của hắn!Chu Đạo Phu đảo mắt nhìn xung quanh, dáng vẻ dâm tà nói: "Chờ ta thải bổ các nàng xong, sẽ cùng ngươi đổi hồn! Trời đất rộng lớn, sau này không có nơi nào mà ta không đi được! Ha ha ha ha ha!"Lão nói xong, không gian hình tròn hắc ám đột nhiên xuất hiện một trận pháp Bát Quái màu đỏ, tất cả nữ nhân đều bị thả ra, lấy Chu Đạo Phu làm trung tâm, trên người các nàng đều phát ra ánh sáng màu đỏ.Thân thể Nguyên Sơ cũng trôi lên, Dạ Trầm Uyên muốn bắt, lại bị Chu Đạo Phu dùng kết giới trói lại!Mà nữ nhân kế bên người Nguyên Sơ chính là nữ nhân vất vả chạy đến tìm Nguyên Sơ cầu cứu.

Nàng ta cứ tưởng rằng, tu vi của Nguyên Sơ cũng là Nguyên Anh kỳ, chỉ cần có thể tìm được nàng là có thể giữ mạng nhưng không nghĩ đến, chính Nguyên Sơ cũng bị bắt đến đây! Bây giờ phải làm thế nào cho đúng? Lão Lệ cũng không rõ Nguyên Sơ muốn làm cái gì, nôn nóng gọi: "Đứa nhỏ này, ngươi muốn làm gì thì làm nhanh lên! Chu Đạo Phu đã khởi động Đại Trận Hồn m, một khi trận pháp này khởi động xong, chính ngươi cũng chạy không thoát đâu!".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK