"Ơ! "
Nghe lời Lý Dương nói, Tần Nguyệt sửng sốt.
Lý Dương muốn đi sao? Đây là tình huống gì?
Tần Nguyệt sững sờ một chút, sau đó lại vui vẻ trở lại.
Không cần đi cùng Lý Dương, cô thở phào nhẹ nhõm.
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Tần Nguyệt vẫn lịch sự hỏi: " Lý Dương, chuyện gấp vậy sao?"
"Ừm, xin lỗi nhé.
" Lý Dương cười cười, tìm một chiếc taxi, nhanh chóng rời đi.
Nhìn chiếc taxi rời đi, Tần Nguyệt lẩm bẩm: "Đây là anh không cần tôi dẫn đi đấy nhé, thế thì không được trách tôi, cha tôi cũng không trách tôi được.
”
Cô không đuổi Lý Dương đi.
"Nguyệt Nguyệt.
"
Đúng lúc này, đột nhiên một giọng nói trong trẻo truyền đến, một cô gái trông nhỏ nhắn hoạt bát chạy lại, phấn khích nói: "Vừa rồi là Lý Dương sao? Người mà cha cậu mai mối cho cậu đẹp trai thật đấy.
”
Cô gái tên là Sở Đình Đình, là bạn thân của Tần Nguyệt.
"Đình Đình, sao cậu lại ở đây?” Thấy Sở Đình Đình, Tần Nguyệt tò mò hỏi.
Sở Đình Đình cười khúc khích: "Tớ đến xem xem vị hôn phu tương lai của Nguyệt Nguyệt trông như thế nào.
"
Trước đó, Tần Nguyệt đã than thở với cô là cha mình muốn giới thiệu một chàng trai cho cô ấy làm quen, rõ ràng là có ý đồ mai mối.
Thế nên, hôm nay Sở Đình Đình đã lén đến đây, muốn tìm cơ hội xem thử Lý Dương trông như thế nào.
Cô vừa đến thì thấy Lý Dương rời đi, liền chạy lại.
Nghe Sở Đình Đình nói, Tần Nguyệt tức giận nói: "Cậu mà còn nói bậy nữa là tớ xé rách miệng cậu đấy.
” Hai cô gái đùa giỡn một lúc.
Cuối cùng, Sở Đình Đình cười hỏi: "Nguyệt Nguyệt, nói thật, tớ thấy Lý Dương khá tốt, đẹp trai, anh tuấn, cậu không định cân nhắc một chút à?
“Anh ta đẹp trai thì tớ phải thích sao?"
Nghe Sở Đình Đình nói, Tần Nguyệt bực bội hỏi vặn lại.
Sở Đình Đình cười khúc khích: "Đẹp trai có thể ngắm cho vui mắt mà.
"
"Đẹp trai, vận may cũng tốt nữa, anh ta thế mà lại nhặt được Ốc Long Cung Ông Nhung trị giá hàng triệu đấy! ”
Sở Đình Đình rõ ràng biết một số chuyện về Lý Dương: "Nguyệt Nguyệt, nếu tớ là cậu thì tớ chắc chắn sẽ muốn tiếp xúc với Lý Dương này, biết đâu lại là gu của tớ thì sao?”
“Vậy thì cậu cứ tiếp xúc đi, tớ giới thiệu cho cậu làm quen.
” Tần Nguyệt đề nghị.
"Được, được.
" Sở Đình Đình gật đầu ngay.
"Đồ ngốc.
" Thấy vẻ mặt của cô ấy, Tần Nguyệt bực bội nói.
"Hihi.
"
Sở Đình Đình cười khúc khích, nói: "Nguyệt Nguyệt, chúng ta sắp vào đại học rồi, đến giờ cậu vẫn chưa thích ai sao, cậu thích kiểu con trai như thế nào?”
Nghe Sở Đình Đình hỏi vậy, vẻ mặt Tần Nguyệt nghiêm túc, nhẹ giọng nói: "Tớ thích kiểu anh hùng cái thế như Tôn Ngộ Không trong Tây Du Ký, lúc tớ gặp nguy hiểm có thể đến cứu tớ, tớ sẽ rất ngưỡng mộ kiểu người như thế.
Nếu như thực sự gặp được, tớ nhất định sẽ không ngần ngại mà chủ động theo đuổi người ấy.
” Mỗi cô gái nhỏ đều có bạch mã hoàng tử trong mơ của riêng mình, Tần Nguyệt cũng vậy.
"Vậy lỡ cậu gặp được rồi lại bỏ lỡ thì sao?”
Sở Đình Đình cười khúc khích, trêu chọc: "Sao cậu dám chắc Lý Dương không phải anh hùng của cậu? Bây giờ cậu không nắm bắt, lỡ sau này hối hận thì sao?”
Danh Sách Chương: