• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cô gái nhỏ nở lên một nụ cười giễu cợt, đưa tay rút ống tiêm, máu từ kim chảy ra nhỏ xuống dưới sàn nhà.
Cô cầm lấy cái nạng ở đầu giường, lê lết chậm chạp hướng về phía trước.
Cố Niên vội nói: “Kiều Kiều, vẫn nên nằm trên giường nghỉ ngơi đi, ngoan ngoãn chuyền thuốc mới nhanh khỏe.”
Lâm Kiều Kiều mắt điếc tai ngơ, vòng qua ông ta cùng Hàn Liên.
Hàn Liên vẫn còn đang lải nhải liên miên: “vừa rồi tôi đã mời một vị sư thầy, để cho ông ấy đến nhà khu trừ ma quỷ......”
“Ba.”
Tiếng bạt tai thanh thúy đánh gãy lời nói của bà ta.
Hàn Liên kinh ngạc quay đầu, chỉ thấy Lâm Kiều Kiều một tay chống nạng, một tay còn lại vung lên thật cao, lại tiếp tục cho thêm một cái tát nữa vào mặt Cố Hân Nhiên.
Hai cái tát vang dội, để cho cô con gái nuôi sững sờ, hai bên gương mặt hiện lên hai dấu bàn tay đỏ chót.
Tất cả mọi người bị hành động này làm cho kinh hãi, Lâm Kiều Kiều không chút do dự đưa tay lên, ba cái bạt tai liên tiếp.

Cố Hân Nhiên bị đánh hơi hơi nghiêng đầu, không thể tin nhìn về phía Lâm Kiều Kiều: “Cô, cô......”
Nhìn thấy Lâm Kiều Kiều lại muốn đánh, Ninh Tình là người đầu tiên phản ứng lại, giữ chặt tay cô: “Kiều Kiều, cô nổi điên cái gì thế?”
Hàn Liên cũng lấy lại tinh thần, đau lòng nhìn về phía Cố Hân Nhiên, đem người ngăn ở phía sau thân thể, vẻ giận giữ trong mắt càng nặng: “Lâm Kiều Kiều! Ở đây không phải chỗ để cho cô giương oai.”
“Nếu như tôi chết đuối ở dưới sông.”
Khuôn mặt nhỏ trong veo lúc này đã thêm hòa thêm vào sự lạnh lẽo, Lâm Kiều Kiều đứng vững, ánh mắt sáng quắc, mang theo tỉnh táo từ trước nay chưa từng có, nhìn chằm chằm Hàn Liên, “thì bây giờ bà đang bao che cho kẻ gϊếŧ người đấy.”
Tiếng nói vừa ra, mấy người hít sâu một hơi.
Sắc mặt Cố Hân Nhiên bắt đầu tái đi.
Cô ta nhìn thấy mình?
Cố Niên kinh sợ nói: “Kiều Kiều, ý của cháu là......”
“Cố Hân Nhiên là người đẩy cháu.”
“Cô nói bậy!” Cố Hân Nhiên đột nhiên thét lên trong tình trạng kích động, “Tại sao tôi lại phải đẩy cô, cô có chứng cứ không?”
Lâm Kiều Kiều nhỏ giọng thở dài: “Không có.”
Nếu không cũng không phải là mấy bạt tai đơn giản như vậy.

Mặc dù không thấy rõ ai đẩy mình, nhưng dựa vào suy luận logic, cô biết được chắc chắn ai là thủ pham.

Đầu tiên ở đây là trang viên của Cố thị, không thể có người ngoài vào đây được.

Thứ hai, cô chưa từng gây thù chuốc oán với ai, nếu có chỉ có thể đến từ vấn đề tình cảm mà kịch bản sắp xếp sẵn mà thôi.


Thứ ba, cô là người đã đọc tiểu thuyết, cô biết con người Cố Hân Nhiên có thể làm đến mức nào.

Thứ tư, ở thời điểm đó chỉ có đứa em chồng này ở gần cô mà thôi.

Tất cả những điều này đều ám chỉ vào một người duy nhất.
Đáy lòng Cố Hân Nhiên thở phào nhẹ nhõm, lai cười lạnh một tiếng: “Cô không thể bởi vì chán ghét Cố gia liền muốn tìm một lý do ngu ngốc để bôi nhọ tôi, mấy cái tát này cô muốn tính thế nào đây?”
【 Đinh! Do ở nhiệm vụ trước, vì hệ thống giải thích chưa rõ ràng gây nên hậu quả là người chơi bị gãy chân.

Hiện tại hệ thống phát ra phần thưởng đền bù: Camera giám sát toàn cầu.

Có thể lấy được hình ảnh Camera giám sát ở bất cứ nơi nào trên thế giới, số lần sử dụng còn lại: 5.】
Nghe thấy âm thanh trong đầu, Lâm Kiều Kiều nở một nụ cười thật tươi: “Không có, không có mới là lạ.”
Hệ thống vẫn còn có chút lương tâm.

Cảnh sát đến cùng lúc với Cố Đông Quân.
Lúc đẩy cửa đi vào, Lâm Kiều Kiều đã lao lên đánh Cố Hân Nhiên.
Có vẻ dạo gần đây tâm tình không được tốt, cho nên dù thân thể Cố Hân Nhiên to khỏe hơn Lâm Kiều Kiều nhưng vẫn rơi vào hạ phong.
Hàn Liên muốn giúp đỡ, nhưng mà lại phải duy trì lấy phong độ quý tộc hơn nữa cũng sợ bị đánh thế nên không thể làm gì khác hơn là gọi Cố Niên ngăn cản.
Cố Niên hoàn toàn không kịp phản ứng.
Vì cái gì mà cô gái nhỏ vừa nói dứt lời đã nhào vào đánh nhau túi bụi.
Không có quy luật nào, vừa cắn, vừa xé vừa đấm lại đá.
Ánh mắt Cố Đông Quân trở nên nặng nề: “Đều điên rồi sao?”
Thanh âm của anh giống như một viên thuốc tỉnh táo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK