Vì tàu đậu ở rất xa bờ, Georgina đã hy vọng là sẽ tìm được một chiếc xuồng nhỏ ở đâu đó mà James đã sử dụng để vào bờ, hay là đám thủy thủ sử dụng để rời khỏi tàu. Nhưng sau mười phút lùng sục, dường như là James đã không sử dụng xuồng để vào bờ .
"Anh hy vọng là em không nghĩ đến chuyện bơi ra ngoài đó giữa đêm khuya như thế này. Nếu em còn chưa nhận ra, bây giờ là đang giữa tháng Mười đấy. Chúng ta sẽ bị lạnh teo... em biết anh định nói gì rồi, George."
Georgina dừng lại, vì cái tên mới mà hai người anh của nàng đã trêu ghẹo nàng kể từ khi nàng xuất hiện dưới lầu trong bộ đồ con trai, bộ đồ mà James đã tốt bụng mang đến trả cho nàng. Drew còn đi xa hơn nữa, làm cho nàng thật xấu hổ, khi nhận xét "Anh không thích em mặc những bộ đồ thế này, sau khi gã người Anh của em đã chỉ ra là bộ phận nào trên thân thể của em dễ dàng làm cho bọn đàn ông khoái trá ."
"Em không biết anh đang phàn nàn chuyện gì nữa đây, Boyd," Nàng cáu kỉnh nói. "Thử nghĩ xem, mọi chuyện sẽ càng khó khăn hơn nếu bọn họ kéo tàu vào cảng, nơi mà mỗi một hành động của chúng ta sẽ bị phát hiện không chỉ là bởi đám thuộc hạ của Warren không đâu."
"Nếu bọn họ đã làm chuyện đó, em cưng, em sẽ không bao giờ thuyết phục được anh tham dự vào chuyện này."
"Anh đã đồng ý rồi," Nàng nói. "Vậy thì hãy cởi bỏ áo quần và làm cho xong đi. Họ cần phải rời khỏi đây sớm, phòng trường hợp Warren nổi điên lên rượt theo họ."
"Warren có lẽ là hơi quá tay với thuyền trưởng của em," Drew chỉ ra, "nhưng anh ấy không phải là mẫu người tự đi tìm cái chết. Những nòng súng chĩa ra từ con tàu đó không phải là đồ chơi đâu, em cưng. Và Hawke nói là anh ta đã rút lui rồi sao ?"
"Em nghĩ, thói quen khó đổi lắm," Nàng như biện hộ cho James, chuyện luôn xảy ra lúc gần đây. "Bên cạnh đó, anh ấy đã đi Tây Ấn, nơi mà có rất nhiều bọn cướp biển."
Lời nói đó làm cả hai người anh cùng tặc lưỡi, Drew nhận xét, "Thật nực cười, một gã cướp biển lại lo sợ bị đám chiến hữu cũ của anh ta tấn công à ?"
Georgina chỉ nói, "Nếu hai anh không muốn làm thì ở đây canh chừng ngựa đi. Em làm một mình mà không cần đến các anh nữa."
"Clinton nói đúng, Chúa tôi," Drew nói với Boyd khi anh nhảy lò cò một chân để tháo bỏ chiếc giày ống. "Thích ra lệnh, nó đã trở thành như vậy đó ... Này đợi đã Georgie, em không định leo lên đó trước tụi anh chứ ?"
Nhưng nàng đã nhảy xuống nước, và cả hai vội vã nhảy theo nàng. Vì bọn họ là những người bơi khá giỏi cho nên không lâu sau đã bơi khá xa bờ. Mười phút sau, họ đến gần con tàu và bơi xung quanh dây cáp neo thuyền mà bọn họ định sử dụng để leo lên tàu.
Ban đầu bọn họ đã có kế hoạch là sẽ dùng xuồng của James để đến gần tàu Maiden Anne và thông báo với đám người canh gác là bọn họ đến để giao thêm một tên nữa mà bọn họ vừa bắt được ở trên bờ. Georgina sẽ là người nói chuyện và đứng trước vì rất khó nhận diện ra nàng. Drew sẽ là người đứng sau cùng, còn Boyd sẽ làm tên "tù binh" đứng ở giữa. Rồi khi nàng đến được gần tên canh gác, nàng sẽ khum người xuống để Boyd đập cho hắn ngất xỉu. Rất đơn giản. Nhưng vì bọn họ không thể nào bơi từ bờ ra với tên "tù binh" nên mọi kế hoạch ban đầu phải hủy bỏ . Drew và Boyd không muốn nàng lên tàu cho đến khi bọn họ chiếm được nó, nên nàng phải dầm mình trong nước trong khi hai người họ biến mất bên mạn thuyền.
Nàng đợi một cách sốt ruột vì đã mấy phút trôi qua rồi và nàng ko biết chuyện gì đã xảy ra bên trên. Không nghe được một tiếng động nào, chỉ là tiếng nước vỗ ở hai bên tai vì nàng đang đeo đồ bịt tai. Và vì ko có gì để làm, nàng bắt đầu tưởng tượng những chuyện không đâu.
Có cá mập ở khu vực này ko nhỉ? Không phải một người láng giềng của nàng đã bắt được một con cá mập khi anh ta đi câu hay sao? Vì bóng của chiếc tàu che khuất mặt nước ở xung quanh, nàng ko thể nhìn thấy gì trên mặt nước, và bất cứ thứ gì đang bơi ở dưới chân nàng.
Khi câu hỏi này xuất hiện trong đầu, không đầy một phút sau, Georgina đã trồi lên khỏi mặt nước và bắt đầu leo lên sợi dây cáp. Nàng định là sẽ không bò thẳng lên tàu. Nàng đã được bảo là phải đợi "nếu ko thì", và nàng không muốn làm cho Boyd và Drew nổi giận, không chịu giúp nàng nữa. Nhưng ý định của nàng phải bị hủy bỏ, vì nàng không thể nào đu toòng teng trên sợi dây mãi được. Sự thật thì nàng chỉ vừa nắm được thành tàu là nàng đã quá mỏi tay và định là sẽ nhảy lại xuống nước, nhưng bây giờ nàng lại sợ có cá mập trong nước, cho nên nàng thảy người qua lan can tàu ... và nhìn thấy hơn chục gã thủy thủ đang ở đó chào đón nàng.