- Ơ thế hòa nhé, mà tôi đây cũng công nhận 1 điều là tôi giống như một thỏi kẹo ngọt thu hút mấy con kiến, con ruồi , trai đẹp nhiều khi cũng rõ khổ.
- Này anh bay cao quá coi té ngã què dò đó, tiếp đất đi.
- Thôi , đi dạo một chút rồi về.
- ừ
Tối nay, không khí trong lành mát mẻ , những người bán hoa khá nhộp nhịp vì hôm nay là ngày đặc biệt mà, một góc phố toàn hoa hồng,vì hoa hồng tượng trưng cho tình yêu đôi lứa, Ngân và Tuấn đang đắm mình trong cái không khí này, và nó ngây ngô hỏi hắn một câu:
- ủa hôm nay là ngày gì mà người ta bán đầy hoa hồng nhỉ?
- Cô 21 tuổi rồi đó , đừng nói cái ngày valentine mà không biết?
- Ừ không biết,
- Cô nhắm mắt lại đi.
- Chi?
- Bảo sao thì làm vậy đừng có hỏi nhiều.
Nó nhắm mặt lại, nó có hơi hồi hộp vì chả hiểu Tuấn làm điều gì.
- Xong rồi đó mở mắt ra đi
Cô mở mắt ra thì thấy hắn đang cầm một đóa hồng nhung
-Bất ngờ chưa? Tặng cô đó.
- Tui hả? ủa tại sao tặng tui.
- Đồ ngốc, tặng thì nhận đi.
- Mà đây là hồng nhung nhỉ đẹp quá.
Tuấn đỏ mặt nói:
- Vì hồng nhung mang ý nghĩa tình yêu vĩnh cữu , Ngân đồng ý làm bạn gái của tôi nhé.
Ngân cực kì bối rối, khuôn mặt cũng ửng hồng, vì đây là lần đầu tiên như thế này.Nó cứ ấp úng chả biết nói sao, vì trong tim nó đang ngập tràn hạnh phúc.
- Tôi .. xin lỗi.
- Thôi tôi biết rồi, biết chắc là ngân đời nào thích tôi, nhưng tôi vẫn hy vọng ngân sẽ đồng ý, nhưng hy vọng càng nhiều thì sẽ tỉ lệ thuận với thất bại, thôi tôi ra xe trước, đóa hoa hồng đó coi như cho bà đó, muốn xử nó sao thì tùy.
Hắn bỏ đi tận sâu trong trái tim hắn đang cực kì đau đớn, thì ra là vậy , chỉ là một tình yêu đơn phương thôi mà.
Tại sao Ngân không nghe theo lời mách bảo của trái tim? Cô cũng thích hắn mà, nó ý thức được , hạnh phúc đang trong tầm tay nó, nếu nó không giữ sẽ không có lần sau nữa đâu, cơ hội đến với đời người nhiều khi cũng chỉ một lần ,mất đi rồi không kiếm lại được .” Đừng bao giờ tạm biệt khi bạn còn muốn thử , đừng bao giờ từ bỏ nếu bạn cảm thấy mình vẫn làm được. Đừng bao giờ nói không yêu người đó nữa khi bạn không thể buông tay “
. Nó vội chạy theo hắn, ôm hắn từ phía sau, hắn giật mình , ai đây một mùi hương không lẫn vào đâu được đó chính là ngân.
- Thật ra tôi cũng thích Tuấn từ lâu lắm rồi hồi lớp 10 cơ, nhưng khi đó Thảo với Tuấn đã là một cặp , và hơn hết thảo là bạn thân của tôi, tôi không muốn mất tình bạn ấy, nên đã dặn lòng mình hãy cố quên ông đi đó chỉ là tình yêu đơn phương, nhưng không trái tim tôi vẫn bị loạn nhịp vì cậu cố dặn lòng là quên nhưng đó là điều không thể, Tuấn hiểu không?
Nó vừa nói những giọt nước mắt ướt đấm phía sau lưng áo hắn, hắn đứng bất động thì ra Ngân cũng thích hắn, không phải đó là tình yêu đơn phương nữa mà đó là tình cảm xuất phát từ 2 người, Tuấn xoay người lại, dùng tay lau đi những giọt nữa mắt của nó.
- Ngoan đừng khóc nữa mà, ngân khóc tôi cũng không vui gì đâu.
Nói rồi Tuấn ôm lấy nó, cảm giác hạnh phúc đang lan tỏa trong tim 2 người. Tình yêu không có hình dáng. Nó vô hình nhưng lại chứa biết bao nhiêu cái hữu hình khiến con người ta yêu cái vô hình đó. Tình yêu là một trong những cảm xúc mà dường như 2 trái tim Tuấn và Ngân không thể kiểm soát được. Hắn đã từng rất hận Ngân vì những hành động của cô hồi lớp 10, rời khỏi đất mẹ đến với nước Mĩ xa xôi , là để cố tình quên đi hình bóng người con gái đó. Rồi Tuấn chợt nhận ra nếu đã yêu thì không nên có oán hận. Oán hận rất xấu xí. Thật khó khăn để nói hai từ “ tha thứ” cho những người mang lỗi nhưng “ Biết tha thứ để được hạnh phúc” hắn đã làm vậy , khi biết những việc làm đó không phải của ngân, hắn đã rất hối hận. Và Ngân, một cô bé lúc nào cũng nép mình trong một vỏ bọc, tự ti với chính bản thân mình, Cô ghét hắn , người lúc nào cũng chọc phá cô , nhưng rồi sao , khoảng cách tình yêu ngày càng một gần hơn, để rồi trái tim nó chứa đựng toàn hình bóng của người đó, cố quên nhưng có lẽ ông trời đã muốn tác thành cho cô và Tuấn, sự huyền diệu của định mệnh đã đưa 2 con người đến với nhau.