• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cao Duy mới ra khỏi sân bay đã thấy bên ngoài có rất nhiều cô gái trẻ mang theo đủ loại máy ảnh đến tác nghiệp, hai năm qua anh kín tiếng đến nỗi gần như không gây ra bất kì sự chú ý nào, coi như có người đến đưa đón máy bay cũng chỉ giữ ở khoảng mười mấy người, lần này nhìn từ xa thấy nhiền fans như vậy anh bỗng không quen.

“Anh Duy, nhận quà không?” Du Tân hỏi.

“Có đưa cứ nhận đi, dù sao cũng là tình cảm của các bạn ấy.” Cao Duy dẫn theo Du Tân ra ngoài, quả nhiên fans vừa chạy theo vừa chụp ảnh quay video, còn có người nhét quà cho Cao Duy.

Có bạn nữ hỏi Cao Duy “Anh Duy! Thần Hi ở đoàn phim có tốt không?”

Cao Duy cười đáp lại “Tốt lắm, lúc đó mọi người nhớ xem phim của em ấy nhé.”

“Đương nhiên rồi ạ!” Bạn nữ không ngờ Cao Duy sẽ đáp lại mình, hưng phấn đỏ bừng cả mặt.

Vất vả mãi mới tới bãi đậu xe, Du Tân ôm quà người hâm mộ tặng đột phá vòng vây tìm được bãi gửi xe, đi theo Cao Duy rời khỏi.

“Trời ơi, hôm nay nhiều người dữ.”

“Anh cũng không ngờ.” Tâm tình Cao Duy rất tốt, anh ngồi cạnh ghế tài xế, quay lại nhìn đống quà phía sau “Đợi lát nữa em quay về thu xếp chỗ quà này một chút, có một phần anh nghĩ là gửi cho Liêu Thần Hi, sắp xếp lại đợi em ấy về anh đưa cho em ấy.”

“Vâng vâng, được ạ.”

Trên đường về, mãi Cao Duy mới nhớ ra mình chưa mở điện thoại, định báo với Liêu Thần Hi một tiếng mình đã tới nơi.

Vừa mở điện thoại, đầu tiên là thấy tin nhắn của Chu Tiểu Hồng.

Anh chợt nhớ dạo này Chu Tiểu Hồng hình như rất bận, hai người cũng chưa gặp mặt.

Cao Duy gọi lại cho Chu Tiểu Hồng, muốn gặp cô ăn bữa cơm.

“Cao Duy.” Chu Tiểu Hồng nhận điện thoại, cổ họng hơi khàn.

“Sao vậy? Ốm?”

“Không sao, anh về đến nhà rồi à?” Hai hôm nay Chu Tiểu Hồng hơi nóng trong, có lẽ là vì chuyện của Cao Duy.

“Đang trên đường, tối nay cùng ăn một bữa chứ?”

“Ừ, lát nữa tôi sẽ qua nhà tìm anh, Du Tân đi cùng anh à? Con bé thế nào?”

“Cũng tốt.” Cao Duy nhìn Du Tân bảo “Có thể cân nhắc sớm chuyển sang chính thức.”

Du Tân nghe xong, vui đến toét miệng cười, chờ Cao Duy cúp máy thì nịnh nọt “Anh Duy, chính thức hay không cũng không sao cả ha ha ha!”

Cao Duy nhìn cô nói một đằng làm một nẻo lại nghĩ tới Liêu Thần Hi, cười bảo cô “Được rồi, anh còn không biết em nghĩ gì chắc.”

Anh nhắn tin cho Liêu Thần Hi, bảo cậu rằng anh đã tới nơi, còn hỏi xem cậu sao rồi.

Liêu Thần Hi vừa đúng lúc diễn xong một cảnh, Jeffrey đưa điên thoại cho cậu bảo “Cục cưng, người đàn ông của cưng quan tâm cưng.”

Liêu Thần Hi đến gần xem thử, nhanh chóng cướp lại điện thoại mình, bảo “Ngại quá.”

Tuy miệng bảo ngại quá nhưng vẻ mặt khoe khoang của Liêu Thần Hi lúc đó quả thật rất gợi đòn.

Jeffrey bĩu môi, không thèm để ý đến cậu nữa.

Liêu Thần Hi gọi điện cho Cao Duy “Em vừa đóng xong một cảnh.”

Cao Duy nghe giọng Liêu Thần Hi thấy đã tốt lên rồi, dặn dò cậu “Có thời gian qua phòng khám truyền nước, tốt hơn chút là không phải lo nữa.”

“Em biết em biết.” Liêu Thần Hi gật gù hai tiếng sau bảo “Chuyện đó…”

“Chuyện nào?”

Du Tân ở cạnh nghe hai người nói chuyện cảm thấy vừa ngại vừa tò mò, cô không nghe được tiếng Liêu Thần Hi nhưng cô phát hiện Cao Duy đều cười suốt cuộc gọi.

Lúc mới rộ lên tin Cao Duy và Liêu Thần Hi yêu nhau, fans thật ra có một chút không tin tưởng lắm, dù là fan CP cũng hoài nghi, đặc biệt là hai người thỉnh thoảng lại lên weibo show ân ái mà không hề thừa nhận trực tiếp rằng “Đúng, chúng mình đang yêu nhau.”

Nhưng bây giờ Du Tân có thể khẳng định, hai người này là thật, thật hơn cả ngọc trai, thật hơn cả kim cương.

Liêu Thần Hi ấp a ấp úng “Thì là… chuyện đó ấy … hihi.”

Cao Duy bị cậu chọc cười không ngừng, bảo cậu “Em mà không nói nhanh lát lại bận đấy, tối anh còn hẹn người khác ăn tối, em không có cơ hội nói đâu.”

“Hả? Anh hẹn ai?”

“Chu Tiểu Hồng.” Cao Duy bảo “Hình như cô ấy cũng bị ốm, gần đây không gặp được.”

“Ò ò ò, vậy tối anh đừng về muộn quá, nghỉ sớm một chút.”

Cao Duy cười khẽ hỏi “Đừng hòng chuyển chủ đề, mới nãy em muốn nói gì?”

“…” Liêu Thần Hi cảm thấy Cao Duy khó vãi, cậu tự đào hố, giờ không nhảy không được, “Không có gì, chỉ là anh có nhớ em không? Em nhớ anh rồi!”

Cậu nói xong lập tức cúp máy, hoàn toàn không cho Cao Duy cơ hội trả lời.

Liêu Thần Hi thấy mặt mình sắp bốc cháy tới nơi, cậu lăn lộn trong làng giải trí mấy năm nay, cữ ngỡ mình đã luyện ra chín lớp da mặt cuối cùng nhận ra Cao Duy chỉ động một chút cậu đã xấu hổ, động một chút cậu đã đỏ mặt, thật sự rất ngượng ngùng.

Jeffrey mang đồ ăn tới thấy cái vẻ hứng tình của Liêu Thần Hi, lườm cậu “Yêu đương chua mùi thúi! Anh muốn từ chức!”

Bên kia Cao Duy đang nghe điện thoại bỗng thấy âm thanh báo máy bận, tưởng tượng cảnh Liêu Thần Hi hoang mang hoảng loạn chợt thấy rất đáng yêu.

Anh cười cười, cất điện thoại, nói với Du Tân “Đúng rồi, chúng ta phải đi đón Husky trước, dám quên nó ba nó sẽ bóp chết anh.”

Du Tân vội vàng gật đầu, hỏi “Anh Duy, em hỏi một câu hơi nhiều chuyện nhá, có phải anh rất thích Thần Hi không?”

“Hử? Sao em nhìn ra vậy?” Cao Duy cũng không rõ rốt cuộc mình thích người ấy đến nhường nào, chỉ là cảm thấy ở cạnh cậu rất vui vẻ, mỗi lần thấy Liêu Thần Hi như con mèo xù lông lại cảm thấy rất đáng yêu.

Loại suy nghĩ muốn ở bên Liêu Thần Hi này anh rất rõ ràng nhưng anh không muốn nói rõ với đối phương, anh nhận ra mình nhát gan, càng lớn tuổi gan càng nhỏ, không dám tuỳ tiện đồng ý, không dám tuỳ tiện yêu đương, cũng chẳng dám bước thêm bước nữa, lúc Liêu Thần Hi hỏi anh, anh chỉ có thể đáp lại một câu mập mờ như vậy, nếu Liêu Thần Hi tiến thêm một bước, như vậy quan hệ của hai người cũng sẽ tiến thêm một bước, còn nếu Liêu Thần Hi đứng tại chỗ, vậy có lẽ quan hệ của bọn anh cũng chỉ có thể đến đây.

Nhưng Cao Duy hiện tại rất an tâm, bởi anh cảm nhận được, Liêu Thần Hi đi bước kia.

“Lúc hai người không ở cạnh nhau, anh nói mười câu thì tám câu đều có liên quan tới anh ấy, lúc ở cạnh nhau, ánh mắt anh lúc nào cũng hướng về anh ấy, anh chắc chắn rất thích anh ấy phải không?”

Cao Duy cười cười, không lên tiếng, con bé Du Tân này tuổi không lớn lắm nhưng hoá ra lại rất hiểu lòng người.

“Thần Hi cũng rất thích anh.” Du Tân tiếp tục nói “Lúc anh ấy thấy anh cứ như biến thành người khác, trước đây em cũng từng làm việc với anh ấy, nhưng khi đó em là trợ lý của một nam chính khác trong phim, anh ấy lúc đó và bây giờ hoàn toàn khác nhau.”

“Sao lại không giống nhau?” Cao Duy hơi bất ngờ.

“Trước đây, người trong giới đều biết Liêu Thần Hi rất khó ở, tính tình kém, rất không phối hợp nhưng sau khi đi cùng anh, gặp lại anh ấy em phát hiện anh ấy như cậu thanh niên hai mươi tuổi thích nói thích cười, khi khó chịu sẽ dựa vào anh, hơn nữa em nghe đạo diễn Ngô bảo vì để có thời gian ghi hình “SH” anh ấy còn cố ý trao đổi với đoàn phim để đuổi tiến độ, mấy ngày nay vất vả nhiều lắm.”

“Có khi người trong đoàn phim cũng không muốn để người của “SH” tới nữa đâu.” Cao Duy nửa đùa nửa thật bảo “Em ấy vất vả, người trong đoàn phim cũng phải vất vả theo.”

Du Tân cười bảo “Cái này cũng đúng ha ha, nhưng mà anh chính là khắc tinh của anh ấy á, hơn nữa lúc hai người đứng cạnh nhau cực kì đẹp mắt, quả thực là phong cảnh xinh đẹp nhất thành phố điện ảnh!”

Cao Duy bị cô nịnh nọt đến vui vẻ, lòng nghĩ, cô trợ lý này đúng là giỏi đấy, nói câu nào là đi vào lòng anh câu đấy.

“Đúng rồi, trước em theo Trâu Gia Nghị phải không?” Cao Duy nhớ tới lần anh đến họp báo của Liêu Thần Hi, một nam chính khác là Trâu Gia Nghị.

“Ừm…” Sắc mặt Du Tân đột nhiên trở nên rất kém, nói lảng sang chuyện khác “Anh Duy, tối anh hẹn chị Hồng ăn tối, vậy em đưa Husky đi dạo, chừng nào anh xong thì gọi điện cho em, em đi đón anh.”

Cao Duy nhìn cô, anh không có thói quen bới móc chuyện riêng tư của người khác, nếu Du Tân đổi đề tài anh cũng sẽ không tiếp tục truy hỏi.

“Được rồi, tối em dẫn nó đi đi, tủ lạnh trong nhà thiếu đồ, mai em mua thêm ít đồ bỏ vào giúp anh.”

“Vâng ạ, cứ để em lo!”

_________________________

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK