• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Khi Bucky bước vào căn phòng một khắc này, hắn run rẩy một hồi, ánh mắt tràn ngập kiêng kị.
Shawn cũng không khác bao nhiêu, hai người bước vào phòng về sau lông tơ đều dựng đứng lên.
Uy áp đè ép cả hai người không nhúc nhích.
Shawn nuột ngụm nước miếng thúc tay nhẹ vào Bucky.
"Này lão già, ngươi theo thủ lĩnh lâu nhất, ông ta vẫn một bộ như thế này sao."
Bucky khẽ gật đầu, mồ hôi trên trán của hắn chậm rãi lăn xuống.
"Ta theo thủ lĩnh chừng mấy năm nhưng cái uy áp này tốt hơn hết vẫn là đừng làm ra cái trò yêu thiêu thân gì."
Trong lúc hai người đang nhỏ giọng nói chuyện lén la lén lút như sợ làm phiền chủ nhân trong căn phòng này vậy.
Bỗng nhiên một đôi mắt không cảm tình khóa chặt hai người bọn họ.

Âm thanh như có như không phát ra từ phía sau lưng.
"Hai vị cần dùng gì trong lúc chờ đợi chủ nhân."
Shawn cứng ngắc quay đầu, phát hiện phía sau từ lúc nào đã xuất hiện một cái bóng đen như mực chỉ lộ hai con mắt trắng dã nhìn chằm chằm hai người.
"Vâng, chúng ta sẽ đợi một hồi."
Shawn khó khăn gật đầu một chút đáp lời.
Sau khi xác nhận hai người bọn họ về sau, cái bóng đen như mực chậm rãi biến mất cùng với uy áp trong phòng.

"Hô, đáng sợ thật." Shawn nhẹ nhàng thở ra, đi chầm chậm về phía bàn gỗ.
Bucky cũng thở ra một hơi, cũng không biết lúc này tay hắn run rẩy liên tục.
Shawn thấy trạng thái khác thường của Bucky cũng không nói gì thêm.

Đáng sợ uy áp là hắn biết đến, một người năng lực giả cấp 7 như hắn cũng không thể chịu nỗi nói gì đến lão già Bucky chỉ mới cấp 6 gần cấp 7.
"Này lão già, ngươi tìm gặp thủ lĩnh là vì chuyện nguyền rủa sao?"
"Đúng vậy, lâu lắm rồi mới xuất hiện lại.

Loại vật này chỉ có thể gặp tại vết nứt không gian."
Shawn trầm tư một lúc rồi nói:"Ta nghĩ đó là tàn dư của thế hệ phù thủy thời trước hoặc là hậu duệ của thời đó."
Bucky nhướng mày đáp.
"Vài năm trước ta từng được thủ lĩnh dẫn dắt đi làm nhiệm vụ tại khu phế tích, tại đó xuất hiện vết rách không gian."
"Thứ này đã triệt hạ hơn tám mươi phần trăm đoàn đội của thủ lĩnh." — QUẢNG CÁO —
"Ta chỉ là một trong số người sống sót."
Shawn kinh ngạc, đoạn sự kiện đó hắn dựa theo phân phó của thủ lĩnh đi xử lý một nhiệm vụ đặc thù tại thủ đô Thánh quốc.
Khi trở về cũng nghe một số thuộc hạ bẩm báo lại nhưng hắn cũng không để ý cho lắm.
Hai người trò chuyện một hồi, không biết lúc nào tại bàn làm việc trong phòng khách đứng tựa lưng lắng nghe hai người bọn họ nói chuyện.
Bỗng nhiên hắn mở miệng:" Hai người các ngươi vẫn như vậy ah."
Shawn cùng Bucky giật mình.

Trong khi hai người bọn họ trò chuyện, thủ lĩnh vẫn đứng tại trước mặt bọn họ mà không chút tồn tại cảm giác nào.
Đứng tại bàn làm việc, một người đàn ông ốm yếu vòng tay trước ngực mỉm cười nhìn hai người bọn họ biểu lộ lúng túng.
Đừng nhìn người này thân thể ốm yếu hòa ái dễ gần, một giây sau ngươi không biết tại sao lại chết với nụ cười đó.
Bucky và Shawn vội vàng đứng dậy tay phải đặt ở trước ngực đồng thời cuối gập người bốn mươi lăm độ cuối chào về phía thân hình thấp bé hô lên.
"Chào thủ lĩnh."
Người đàn ông thấp bé đó khoác tay ra hiệu cho bọn họ.
"Không cần phải bộ này.

Trò này chỉ bọn người phía dưới để bọn chúng làm đi thôi."
Bucky cười cười, hiếm khi nụ cười của hắn xuất hiện trên mặt.
"Thủ lĩnh, ngài cũng đừng ah.

Lão già như ta trái tim có chút không chịu được."
Howl cười khẩy:"Ngươi theo ta lâu nhất cũng có chừng được 7 năm rồi phải không Bucky?"

"Vâng."
"Lại nói các ngươi đến là vì nguyền rủa sao?"
Howl nhẹ nhàng quay người về phía cửa sổ, đứng tại nơi cao nhất của tòa tháp nhìn xa xa về phía đồi mongue như có như không sương mù bao phủ.
Hắn im lặng một hồi rồi nói :" Chuyện này có liên quan đến một vài truyền thuyết cổ xưa, ta chỉ cần các ngươi đi trinh sát là được."
Howl âm thanh dần dần nhỏ lại, dường như hắn lâm vào hồi ức một sự kiện nào đó.
"Việc này các ngươi cũng không cần thiết quá lo lắng, ta sẽ cho người theo phía sau các ngươi đề phòng bất trắc."
Nghe được lời này, Bucky lẫn Shawn nhẹ nhàng thở ra.

Bọn hắn biết nếu thủ lĩnh thả lời nói thì tính mạng của bọn hắn cơ bản được đảm bảo.
— QUẢNG CÁO —
Hai người vội vàng đáp.
"Vâng."
Trong khi mọi người đang nói chuyện, cái bóng đen bưng một tách trà cam thảo đến tại bàn làm việc của Howl.
"Trà của ngài đây thưa chủ nhân."
Howl gật đầu.

Hắn ngồi tại chiếc chiếc ghế nhìn hai tên đội trưởng còn bồi hồi.
"Vài ngày tới, trước khi xuất phát, tài nguyên ta sẽ phân cho 4 tiểu đội."
"Sự kiện lần này vẫn có rủi ro, các ngươi sẽ được hổ trợ 1 rương thuốc thanh lọc và 5 bình phục hồi dược tề, mỗi người đội trưởng các ngươi cầm một bình trị thương tại Master Wang nơi đó."
Bucky và Shawn mừng rỡ vội vàng nói.
"Cái kia, cám ơn đội trưởng."
Mặc dù hai người theo thủ lĩnh đã lâu, nhưng số lần dùng thuốc trị thương chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Thứ thuốc này trong lúc một lần hai người đi làm nhiệm vụ cùng với đội trưởng đã được chứng kiến sự thần kì của nó.
Cho dù ngươi chỉ còn một hơi, nó cũng sẽ đem ngươi kéo trở về lúc ban đầu đồng dạng.
Thậm chí thứ thuốc này bổ sung một lượng đáng kể.
Hai người này tâm tư khác nhau.
Shawn khi nghe đến dược tề trị thương, hắn kích động gần như run rẩy.
Howl sau khi bàn giao xong nhiệm vụ, hắn ngẩng đầu nhìn về Shawn khẽ nói.
"Ngươi ah, đừng suốt ngày cứ một bộ dạng thần bí lén lút đội cái mặt nạ goblin đấy lên."
Shawn giật mình, hắn vội vàng gãi gãi đầu đáp.
"Ách, xin lỗi thủ lĩnh, đeo nhiều năm quen thuộc."
Nói xong hắn tháo mặt nạ goblin của mình xuống.
Tách!
Một vài mảnh da xé mở cùng một vài giọt máu đọng lại trên chiếc mặt nạ.

Một khuôn mặt đã bị bỏng hoàn toàn, mí mắt cũng bị mất, chỉ lộ ra 2 tròng mắt màu đục ngọ quậy.
— QUẢNG CÁO —
Khuôn mặt hắn chỉ còn lại lớp mô cơ kết nối đầu não, Shawn không có da mặt.
Nhìn đến bộ dạng này, Howl khẽ thở dài.
Trong lúc làm nhiệm vụ, Shawn đã chặn cho hắn một đòn, toàn thân dầu lửa đốt trụi thân thể của Shawn.
Shawn mạng lớn không chết, vì trả ơn cứu mạng của Shawn, Howl đem phương pháp
tu tập của mình truyền cho hắn cũng như gia nhập đoàn đội cho đến bây giờ.
Bucky thấy Shawn kéo mặt nạ xuống, vẻ mặt khó chịu.
"Cút cho lão tử, đừng có dùng bộ dáng này đối mặt với ta."
Shawn nghe tiếng nói, hắn quay đầu về phía Bucky.

Ánh mắt trống rỗng kèm theo khuôn mặt không có da của hắn trông rất quái dị.
Âm thanh non nớt như trẻ con phát ra từ cổ họng.
"Lão già, bớt nói nhảm, đừng có khiêu khích ranh giới của ta, nếu không tối nay ngươi không ngủ yên đâu."
Bucky cười gằn.
"Há, đến nha, văn phòng của ta luôn mời chào."
Howl thấy vậy, cũng thu hồi biểu tình lúc nãy, không còn một bộ hòa ái dễ gần như lúc ban đầu.
"Được rồi.

Hai ngươi lui ra đi."
Ánh mắt của hắn dần dần bị nhuộm thành màu đỏ đem tính khí của hai tên đội trưởng mài không còn sót lại chút gì.
Hai người đang giằng co bỗng nhiên uy áp ập tới không kịp phản kháng ngồi mạnh xuống ghế gỗ.
Quay đầu nhìn lại cả người thủ lĩnh tối đen như mực tương phản với ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào trông khủng bố.
"Ách, vậy ta lui trước." Bucky vội vàng nói rồi lủi thật nhanh về phía của phòng.
Shawn thấy vậy cũng chạy theo sau.
Trầm ngâm một lúc sau, Howl phất tay một vòng xoáy đen như mực hiện ra dưới sàn nhà.
Một cái bóng đen đột ngột chui từ vòng xoáy đi ra..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK