Mục lục
Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

368: Kết Thúc Hokage Thế Giới


Thực tế, vô số giả thiết đã được diễn ra trước khi End dùng quyền năng của bản thân để tạo ra vòng lặp vô hạn, đồng thời ngầm cấy thêm ký ức về sự tồn tại của Fiona để không bị hắn nghi ngờ..
Theo nàng, cách tốt nhất để rèn luyện phu quân lười biếng của mình đó là để hắn bị giết nhiều lần...!Đúng, chỉ cần hắn chết đủ số lần thì môn công pháp kia sẽ tự động có bug.

Chính cách lí giải không đâu vào đâu của nàng lại đúng, tự nhiên giờ Thiên Hồ đã có khả năng tạm thời mở khoá được Hắc Thiên Hồ, cho phép bản thân hắn sử dụng hoàn toàn được sức mạnh của Hủy Diệt Hồ Ly theo cấp số nhân dựa trên số đuôi hắn đã mở phong ấn.
Thiên Hồ cả người tê nhức tỉnh dậy, mông lung nhớ lại lúc End vỗ vai hắn rồi bất tỉnh nhân sự đến bây giờ liền dịch chuyển vào Tiểu Thế Giới, End cũng đã pha sẵn một ấm trà, nhâm nhi thưởng thức như biết trước hắn sẽ tìm hắn để hỏi chuyện.
" Cảm ơn nàng đã giúp ta đánh bại Quy Tắc...!Nhưng chuyện vòng lặp là thế nào vậy ?? Ta vẫn chưa hiểu cách nó tồn tại...!" Dù sao đây cũng là lão bà mình, Thiên Hồ cũng lười muốn biết nàng làm gì Quy Tắc, trực tiếp hỏi về chuyện Vòng Lặp Vô Hạn kia.
" Thì nàng ta cũng cho chàng xem hết rồi đó...!Mỗi khi chàng bị nàng ta giết chết sẽ được chuyển đến điểm đã được lưu trước đó, giống như checkpoint á.

Từ đó, cơ thể chàng sẽ quen cảm giác bị ăn đánh, tự khắc bắt buộc nó phải mạnh hơn...!" End ngồi lên đùi hắn, thản nhiên giải thích.
" Nói như vậy cơ thể ta gần giống mấy con khỉ biết sơn màu tóc đúng không ?? Chủng tộc Saiyan gì gì đó...!"
" Ừm...!Tương tự thế nhưng chỉ khác do ngươi chỉ tập trung đề cao cấp độ của bản thân mà không hề chú ý đến chuyện củng cố nó.

Vì vậy bắt nó tự thích ứng sẽ dễ dàng hơn việc bắt ngươi đi chiến đấu...!" Nghe End giải thích, Thiên Hồ cứ cảm thấy có điểu không ổn ở đây, hình như cô nàng cố tình cho hắn chết nhiều lần để cảnh cáo chuyện hắn thu thập nhiều tỷ muội cho nàng quá thì phải.
" Còn hình dạng Sáng Thế Thần...!Nàng có cách nào giúp ta thích ứng với nó không ?? " Thiên Hồ ánh mắt mong chờ hỏi.

" Không có...!Nhưng thú cưng của ta có thể sẽ giúp được chàng đó...!" End vừa nói thì sau lưng nàng đã xuất hiện một cô gái có mái tóc vàng, ôm sát lấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng, còn ai khác ngoài kẻ thù vừa cho hắn ăn hành ngập mồm Thiên Diễm.
" Ách...!Ngươi tốt....!" Thiên Hồ giờ lúng túng không biết phải nói gì hơn, thân phận thay đổi chóng mặt làm hắn có chút hoang mang.
" Nam chủ nhân, ngài gọi ta Diễm Nhi là được.

Ta sẽ giúp ngươi khai phá toàn bộ sức mạnh của Sáng Thế Thần Sơ Cấp dù ngươi có hơi yếu chút...!Mong được ngươi giúp đỡ nhiều hơn " Thiên Diễm nhỏ nhẹ nói, đồng thời hơi cúi đầu mình xuống, tự nhiên để End vuốt đầu mình.
" Tiểu thú cưng của ta rất ngoan...!Tối ta quyết định thưởng cho ngươi chút thức ăn...!"
" Tạ ơn chủ nhân ban thưởng...!" Thiên Diễm đương nhiên cam tâm làm thú cưng cho người mạnh hơn mình, còn Thiên Hồ yếu hơn thì nàng cũng không quan tâm cho lắm, làm tròn nhiệm vụ mình được giao là được.
Sau đó, Thiên Diễm và Thiên Hồ cùng thoát khỏi Tiểu Thế Giới, trở lại thế giới thực, nơi vũ trụ hoang tàn đổ nát, không hề có dấu hiệu của sự sống, ngoại trừ một tiểu cầu màu xanh dương và hai tiểu cầu một trắng một vàng nữa.
" Do các ngươi giao chiến nên mới bị phá hủy ?? " Thiên Hồ nghi hoặc.
" Chủ nhân ta phá hủy...!Nàng nói hủy diệt tượng trưng cho một khởi đầu mới, chỉ có vậy mới cân bằng được vũ trụ...!" Thiên Diễm máy móc trả lời Thiên Hồ.
" Ừm...!Mà trước tiên ta phải học thứ gì trước..."
" Ban nãy chính là bài học đầu tiên...!Quyền năng của chủ đạo của Sáng Thế Thần...!Hủy và Sinh.

Công pháp ngươi đang có đã là Hủy nên chúng ta hiểu trước về Sinh đi..." Thiên Diễm dừng lại chút rồi khẽ vẽ vào không trung vài nét.
Vài phút sau, thứ mà hắn được chứng kiến là khung cảnh thời tiền sử, cơ vô số những sinh vật khổng lồ đi bằng hai chi sau...

" Chắc ngươi đã nghe qua câu nói Sinh Lão Bệnh Tử rồi nhỉ ?? Sinh ở đây được hiểu là sinh ra, chào đời, bắt đầu, một khởi đầu mới...!Nó luôn đóng vai trò dẫn dắt mọi sinh vật tìm hiểu thêm về thế giới mới, nơi chúng mới bắt đầu được sinh ra.

Còn Lão đó là không chỉ riêng con người mà mọi vật trên trái đất sau khi sinh ra sẽ trải qua một quá trình trưởng thành đến khi già để rồi bị bệnh và đến với giai đoạn cuối cùng Tử...!"
" Do ngươi đã đạt được đến cấp độ như hiện tại cho nên ngươi đương nhiên sẽ nằm ngoài những quy luật tự nhiên kia, thứ mà cả cấp độ Thần cũng không đỡ được.

Vì lẽ đó, vượt qua được quy luật của tự nhiên ắt sẽ có phần thưởng, ngoài được vô hạn về sinh mệnh ra, ngươi còn có thể nâng cao sinh mệnh cho người khác, kể cả thọ mệnh của họ đã hết cũng hoàn toàn có thể nghịch thiên cải mệnh.

Hơn nữa, lượng Ma Lực ngươi hiện có cũng là vô hạn, không cần lo đến chuyện hết Ma Lực khi chiến đấu.

Vậy ngươi đoán xem hai Sáng Thế Thần làm cách nào để tiêu diệt lẫn nhau ?? " Thiên Diễm kết thúc giảng giải lý thuyết, quay sang hỏi Thiên Hồ.
" Hẳn là giao chiến bằng linh hồn đi, vì cơ thể cả hai đều đã miễn dịch sát thương bình thường rồi...!" Thiên Hồ nghĩ ngợi vài giây, cho ra câu trả lời.
" Gần đúng...!Cũng đúng là đạt cấp độ Sáng Thế Thần đã không dễ dàng gì rồi.

Vì thế, ở cấp độ này cái họ giao chiến không những nằm ở độ mạnh của linh hồn mà còn ở khả năng thông thạo không gian của người nào thuần thục hơn...!" Thiên Diễm giải thích xong một thôi một hồi, Thiên Hồ xem như đã hiểu vài thứ có liên quan đến cấp độ mình đang có...

....
" Hệ Thống, thống kê Phó Bản đi...!" Thiên Hồ giờ tay ôm con gái nhỏ của mình khẽ nói.
"Nhiệm vụ chính tuyến: Chinh phục toàn bộ thế giới nhẫn giả, thời hạn: không giới hạn.

Đã Hoàn thành.

Đánh giá : SSS
Nhiệm vụ phụ tuyến 1 nhưng không kém quan trọng: Bắt lấy trái tim tất cả những đoá hoa ở thế giới này, thời hạn: vô giới hạn.

Đã hoàn thành.

Đánh giá : SSS
Nhiệm vụ phụ tuyến 2: Nhận Kaguya làm đệ tử và huấn luyện nàng mạnh ngang Kaguya hiện tại mà không ăn trái thần thụ, trái thần thụ kí chủ có thể sử dụng.

Đã hoàn thành.

Đánh giá : SSS.

Nhiệm vụ ẩn : Khám phá ra Ma Giới ở thế giới phó bản.

Đã hoàn thành.

Đánh giá : SSS.
Tổng kết : Hoàn Mỹ.
Kết Toán : Nhận phần thưởng: Thẻ triệu hồi chỉ định x10, Thần Khí Tam Hợp Kiếm x1, Thẻ Sao Chép Kỹ Năng x1, ....
" Chục mừng đã hoàn thành xuất sắc phó bản, nhận thưởng vô cùng phong phú.

Bắt đầu truyền tống chủ nhân trở về trong...!3...!" Khi Hệ Thống đang chuẩn bị đếm ngược thời hạn trở về, thì bị Thiên Hồ ngăn cản : " Dừng lại chút...!"
" Ngươi chắc chắn sẽ không xảy ra lỗi như lần trước chứ ?? " Thiên Hồ vẫn nhớ y nguyên mình vài nghìn năm trước bị Ngọc Bích truyền tống thế nào, hỏi kĩ lại.
" Không hề nha...!Đó là tỷ tỷ ta, còn ta thì chắc hẳn sẽ không xảy ra chuyện tương tự đâu..." Ngọc Mai ánh mắt kiên định đáp, chỉ là đáp án nàng trả lời có phần không chắc chắn...
" Haizz, dịch chuyển đi...!" Đã là em vợ mình thì hắn cũng không thể trách móc được, đành mặc cho số phận, ý lộn, mặc cho Hệ Thống định đoạt thôi.
" Đếm ngược thời gian dịch chuyển 5....4....3....2....1....!" Khi cô nàng đếm đến một thì Thiên Hồ trước đó đã đem Thiên Thu vào Tiểu Thế Giới rồi còn trơ trọi mình hắn ngoài Hokage thế giới, ngắm nhìn vẻ phồn vinh của nó...
" Tạm biệt...! Hokage thế giới...!" Lời từ biệt cuối cùng xem như khép lại chuyến hành trình dài của hắn ở phó bản, khi đó cơ thể hắn cũng dần tan biến, toàn bộ ký ức về hắn hay về chúng nữ cũng chỉ còn là thần thoại, chỉ biết đã từng tồn tại nhiều người đã giúp bọn họ gây dựng nên thế giới này.

369: Nakroth Dại Dột

Vực Hỗn Mang, thời gian Thiên Hồ rời khỏi đây tính từ lúc hắn cùng chúng nữ xuyên qua vừa vặn được tròn một ngày.... Tất nhiên, trong một ngày này xảy ra rất nhiều chuyện mà ngay cả hắn cũng không thể biết được, có nhiều những quyết định khắp nhau từ khắp các thế lực đang đổ xô vào một thành viên có tiềm lực về ma pháp đỉnh cao vạn năm có một như hắn.

" Phù... May lần này không có biến cố nào phát sinh..." Ở nơi gần với tận cùng của Vực Hỗn Mang nhất, một cậu bé đang trầm ngâm xem đi xem lại khắp người mình, thở phào nhẹ nhõm vì không bị hố như lần trước, để cặn kẽ hơn nữa cậu bé còn định soi gương....

" Ngọc Mai ??? Tại sao ta lại biến thành như này ??? " Không phải một nam nhân sở hữu nhan sắc làm các chị em rụng trứng, cũng chả phải một đại ca ca hiền lành dễ mến với các tiểu loli, ngược lại hình dáng Thiên Hồ bây giờ lại biến thành đứa trẻ tầm tám chín tuổi...

Ngọc Mai nghe được Thiên Hồ gọi, ngay lập tức huyễn hóa trước mắt hắn, ánh mắt khi nhìn thấy Thiên Hồ bị nhỏ đi vài tuổi liền không nhịn được bật cười :" Hi hi... Tiểu Thiên Hồ quả thật dễ thương như lời các muội muội kể lại.... Các tỷ tỷ mau ra xem nè...."

Dưới tiếng hiệu triệu của Ngọc Mai, chúng nữ rất nhiều người cũng đổ xô ra xem...Nhìn xem nhỏ đi thật là nhiều nam nhân nhà mình...... Chúng nữ quỷ dị trầm mặc...... Sau một lúc lâu, còn lại chính là Tử Ngưng thứ nhất xông tới, một cái ôm lấy Thiên Hồ, dùng mặt mình liều mạng cọ xát Thiên Hồ khuôn mặt nhỏ...... " A a...... Không được...... Thật là đáng yêu, ta rất muốn ôm dạng này Thiên Hồ đi ngủ a......"

" Không muốn ăn một mình a......" Vô Thiên cũng lao đến, một tay lấy Tiểu Thiên Hồ từ Tử trong ngực đoạt lại......

" Vô Thiên, ngươi muốn chết sao??" Tử Ngưng đương nhiên không cam lòng ...... Lại dám từ trong tay của mình cướp đi tiểu khả ái, liền xem như tỷ muội cũng tuyệt không tha thứ......

" Tới a... Ta muốn xem Vực Hỗn Mang các ngươi lợi hại hơn hay Ma Giới chúng ta lợi hại hơn...." Vô Thiên không chút do dự nói, theo lời của nàng, Gia Hân cùng Ma Giới xuất thân chúng nữ đều tụ tập ở phía sau của nàng... Nhiều một lời không hợp liền khai ma chiến tư thế.

Mặc dù nghiêm khắc tới nói, quân số chúng nữ đến từ Ma Giới có vẻ đông đảo hơn chút ít, nhưng đừng quên Tử Ngưng cũng có được quân đoàn vô cùng ưu tú, hơn nữa đây còn là địa phận của nàng, càng có nhiều lợi thế hơn. Đối với nàng mà nói, Vô Thiên chỉ ở tầm cỡ bình thường mà thôi. " Ngươi muốn chiến... Vậy thì ... ".

Cái kia chiến chữ còn chưa nói xong, liền bị Thiên Hồ một cái bắt được yếu hại... Thân thể mềm nhũn, không nói được gì lên lời.

“Các ngươi lòng can đảm lớn quá phải không?? Cho là nhà ngươi nam nhân như vậy thì không thu thập được các ngươi phải không??” Tiểu Thiên Hồ lơ lửng ở giữa không trung, đối với mình một bầy nữ nhân khí thế hung hãn nói.

Nhưng mà loại kia tư thế, phối hợp hắn phấn điêu ngọc trác đồng dạng Lotai khuôn mặt, tại chúng nữ trong mắt, nhìn đơn giản chính là manh tới cực điểm... Cái gọi là khí thế?? Không tồn tại ...

Chúng nữ cười cười nói nói từng cái ôm lấy Thiên Hồ, ngươi sờ một chút, ta bóp một chút... Hoàn toàn không đem nam nhân nhà mình để ở trong mắt dáng vẻ.

“Đây là các ngươi bức ta ......” Thiên Hồ tức giận phía nói, trực tiếp dùng Lotai cơ thể hướng về phía chúng nữ tới một lần yêu quất roi.. Hiệu quả đi... Rất kinh người... Loại này bị tiểu hài tử đẩy ngược cảm giác thế mà nhường chúng nữ có một loại lĩnh hội mới...



Cũng may thân thể hắn nhỏ đi nhưng phần quan trọng vẫn chưa bị biến đổi ... Ân... Trong cái rủi lại không có cái xui.

" Dừng lại... Phu quân... Ta chịu không nổi nữa... " Tử Ngưng dù đồng hành cùng Thiên Hồ khá lâu nhưng y nguyên nàng vẫn không chịu được sức chiến đấu khủng khiếp của phu quân mình, ngự nữ vô số mà không hề biết mệt.

" Chịu đựng chút... Thân yêu Tử Ngưng... " Do nàng là đầu sỏ nên cũng là người chịu thảm nhất, ngay khi trở lại Vực Hỗn Mang cũng không thể đi lại bình thường được, đành phải oán hận giao lại mặt nạ cho Thiên Vũ thay nàng chấp chính Vực Hỗn Mang.

Mà giờ Thiên Hồ đang bị một mặt mỉm cười Thiên Vũ dắt đi trên khu vực ngoài Cổng Hỗn Mang, nơi tụ tập khá nhiều đoạ lạc giả sinh sống ở đây .

" Vút.... " Bất chợt lúc hai người đang di chuyển thì một thanh đao bay gần sát chỗ hai người tiến đến chỗ Thiên Hồ thì được Thiên Vũ nhẹ nhàng đón được... Nguồn Ma Lực khổng lồ màu đỏ thẫm cũng vì thế quận trào sôi sục , quanh người nàng bán kính mười mét ngập tràn khí tức đáng sợ.

" Volkath đại nhân... Là thần.... " Một thân ảnh đang cách hai người không xa cũng bị doạ sợ vì năng lực của chủ nhân bọn họ, cớ gì không gặp có mấy tháng mà hắn lại mạnh lên nhiều như vậy.

" Hử ?? Ngươi là kẻ nào ta không cần biết... Nhưng dám động đến hắn... Thì... " Mặt đất quận trào những tiếng động răng rắc, mặt đất như đang trào đón trận động đất dữ dội đang đổ bộ đến đây. Ngay cả kẻ vừa mới định thử tiếp cận Thiên Hồ giờ đã không nhấc nổi tay lên nữa, cả người quỳ rạp xuống đất...

" Volkath đại nhân thứ lỗi... Thần đơn thuần chỉ muốn thử sức mạnh đứa trẻ kia thôi... " Đón lấy ánh mặt màu đỏ thẫm của Volkath, tên kia nặn hết sức mới nói được tròn vành rõ chữ.

" Ngươi ?? Chả phải gần đây ta đã giao cho ngươi nhiệm vụ khá lớn rồi sao ?? Tại sao còn xuất hiện ở đây ?? " Thiên Vũ dưới mặt nạ mẫu thân mình không giận mà uy, tự huyễn hoá ra một chiếc ngai rộng lớn, đồng thời tạo ra kết giới rồi ôm Tiểu Thiên Hồ ngồi vào lòng mình.

" Thần đã hoàn thành rồi ạ... Vả lại tên Zephyr kia thần cũng không nhìn thấy đâu... " Kẻ vừa nãy có ý định thử sức Thiên Hồ nói.

" Quả nhiên không làm ta thất vọng... Nakroth. Còn Zephyr thì ngươi cũng không phải lo về hắn làm gì... Tự khắc các ngươi sẽ gặp nhau sớm thôi. Thế nhưng, việc ban nãy ngươi làm thì không thể tha thứ được ... Tự nhận hình phạt của mình đi, ta sẽ đáp ứng ngươi... " Thiên Vũ vừa khen xong đã dội cho bé Na một chậu nước lạnh ..

" Nhưng thần... Thần ... Vậy thì để thần vệ sinh Cổng Hỗn Mang đi ... " Nakroth không ngờ chỉ vì một phút nông nổi mà tự chuốc hoạ vào thân đến vậy, hơn nữa hắn hoàn toàn chỉ muốn biết đứa trẻ kia ra sao thôi mà .

" Tốt ... Cứ thế mà thực thi ... " Nói xong, mặc kệ gương mặt tối đen sau lớp mặt nạ của Nakroth, Thiên Vũ lại mang theo Thiên Hồ tiến vào Cổng Hỗn Mang.

Chỉ là, khi hai người định tiến vào lâu đài của Tử Ngưng thì ở phía trước đã xuất hiện thân ảnh thướt tha cản đường hai người , một cô gái có làn da nhợt nhạt, đôi chân tựa u linh nhìn chằm chằm vào Tử Ngưng trong vai Volkath như để xác nhận điều gì đó

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK