Linh hồn không phản kháng thật sự kì quái nhưng kì quái thế nào thì để phát biểu xong rồi tính “Ca ca ta ra hậu trường chuẩn bị ” con sóc nói xong chạy biến .
Khúc Lăng Phong đang chuẩn bị xoa cái đầu sóc nhỏ thì không kịp mà nói “ Người bị chiếm tiện nghi là ta mà ” nhưng người chiếm sao lại xấu hổ chạy mất .
Lâm Phong đến sau nhìn bạn tốt của mình ngây ngô cười sợ chút nữa tiểu ra quần làm bộ dáng gà mẹ mà khuyên bảo “Lăng Phong a , ngươi đừng coi trọng y làm gì không nhớ y chèn ép ngươi ra sao ư , phá luận văn , treo máy tính của ngươi , đem ngươi đuổi ra khỏi nhà , nhớ cũng không muốn nhớ nữa , cả người âm mưu , nói không chừng còn giở trò lừa gạt ngươi đấy , y nhiều năm không gọi ngươi là ca sao bây giờ lại gọi tự nhiên như vậy ?”
Trong lòng biết Lâm Phong nói chuyện khonong có ý xấu Khúc Lăng Phong chỉ sầm mặt “ Em ấy là em trai ta ” ta không tin gương mặt thuần khiết đó sẽ tạo nên âm mưu gì .
Lâm Phong đứng tại chỗ hiu quạnh , cho nên ngươi vẫn nhiệt tình như hỏa đi theo Khúc Y Nhiên sao ?
2012 quả nhiên là năm tận thế .
Vậy mới nói đây không là vấn đề chính , Lâm Phong thật sự cần thuốc bổ não .
Lí Mật cuối cùng cũng không làm ngập linh khí ,ngừng khóc , hai mắt đỏ bừng như mắt thỏ , bồ đồ mới của giáo chủ đại nhân cũng chính thức báo hỏng , bị nước làm rã ra rồi .
Đông Phương vô cùng bình tĩnh mà cởi áo ngoài sau đó xé một mảnh áo trong khô ráo đưa cho Lí Mật phòng ngừa miệng cống lại mở .
“ Ngươi cho ta sao ” Lí Mật đang im lặng thì bị Đông Phương ném cho mấy mảnh vải ,hắn nhìn lên thấy áo lót của Đông Phương thẳng thớm chỉnh tề lòi ra vài sợi vải khí phách 10 phần “Cầm lau mặt ”.
Lí Mật nhìn Đông Phương bộ dáng không tử tế mà khụ một cái , là hắn làm mà , được rồi ta bơi cũng không tệ đâu mà , Đông Phương đại nhân cũng không giận dỗi .
Không :QAQ ánh mắt đó là giận rồi , lạnh như băng . mà sao mông mình không bị trát thành tổ ong .
Lí Mật ra đến bên ngoài còn quay lại “Hay ngươi vẫn là trát ta vài cái đi ”
Đông Phương Bất Bại “…. …..” trên đời sao lại có loại tai họa này không trát hắn , hắn còn đòi bị trát “ Lí Mật , ngươi xác định ” Đông Phương hiếm khi gọi tên hắn .
“ Không , ta nói giỡn thôi , giáo chủ đại nhân ” Lí Mật ôm mông bỏ chạy .
Nghe hắn nói Đông Phương đột nhiên hỏi “ Ai dạy ngươi ” Lí Mật không tự giác đem cái áo của Đông Phương chùi cho đen luôn mà nói “ Bá Nha nói ngươi giận thì nói vậy ., ngươi sẽ không trát ta ”
Nhìn một cái , thu châm
Bá Nha muôn năm , Bá Nha vô địch nhưng Lí Mật ngươi không thể nghĩ hắn thu kim để rút ra thêm cho đủ bộ à , Đông Phương nhìn đôi mắt đỏ mọng cùng cái miệng khô nẻ của Lí Mật mà nói “ Lần này tha cho ngươi ”
“ Nga , giáo chủ vạn tuế ” mỗ quỷ cầm bản thảo chạy trốn , Bá Nha đi rồi trong ngọc chỉ còn hắn và giáo chủ .
Lễ khai giảng vẫn tiếp tục thành hay không thành cũng chỉ có một lần này , vài người nói khi nãy Khúc Y Nhiên chạy đi sắc mặt của hội trưởng hội học sinh không tốt
“ Ta thấy y rất thành công , diễn xong mà hội trường còn im lặng một lúc không cần thầy giáo răn đe ”
“ Tên ngốc ,ngươi cho nơi này là trường tiểu học sao , nhưng đúng là năm nay không ai bỏ về ”, thư kí lầm bầm , tất nhiên họ còn đợi bài phát biểu mà .
Nhân viên hậu trường lúc đầu còn suy nghĩ dơn giản nhưng sau khi Khúc Y Nhiên biểu diễn xong thì không thấy đơn giản nữa rồi , bây giờ đèn mà rơi thì không biết họ xấu hổ thế nào .
Bài phát biểu này khác với tiết mục biểu diễn, là bế mạc đó , đèn đóm phải sáng trưng , đèn lồng cũng phải khởi động , mà người đang lên đài kia lại giản dị biết bao .
Áo trắng quần đen , tóc đen như mực , da trắng như ngọc .
Ngọn đèn lóng lánh đem Khúc Y Nhiên chiếu sáng trưng làm lộ rõ nụ cười xinh đẹp lấy đi bao tâm hồn của thiếu nam thiếu nữ .
“ Ha ha ta không phải nói sao tiểu tử này không cần làm gì đứng yên cũng đủ là tiết mục rồi ”
“ hừ như thế cũng không thay đổi được bản chất cuồng vọng tự đại của y ”
Hai người đang nói là hội trưởng và phó hội trưởng mà việc Khúc Y Nhiên phát biểu cũng là họ đề xuất .
“ Không sai , giấy cũng không mang mà không vội vàng luống cuống ” phó hội trưởng vuốt cằm nhìn bộ mặt thối của người nào đó “Ngươi như vậy không phải vì tiểu đệ họ Ngụy thân với y sao , có khí độ một chút ”
Hội trưởng Dương Tiêu tức giận “ Bớt lời đi đồ ba hoa ”
“ Đố phụ ”phó hội trưởng Đường Hiên không khách khí đáp lễ .
Nơi này điện thiểm lôi minh( sấm sét ) bắn điên cuồng . bản thảo là Ngụy Tấn bị Dương Tiêu bắt viết , Khúc Y Nhiên chỉ đọc qua hai lần tất nhiên không thuộc , chỉ có Lí Mật chỉ cần tự nhiên đọc thuộc là tốt rồi .
Mà người quen thuộc với Khúc Y Nhiên sẽ phát hiện y kì lạ , mắt cứ dại ra .
“ Kính thưa các thầy giáo , cô giáo cùng toàn thể các bạn học sinh thân mến , tôi là Khúc Y Nhiên hôm nay vô cùng vinh hạnh được đứng ở vị trí này ” bài phát biểu nghìn từ bắt đầu .
Thanh âm thanh thuần như suối chảy đi vào lòng người , mà cái tên Khúc Y Nhiên dù ngươi không biết tên y thì y tá trường cũng phải biết tên y .
“Mới vào trường tâm tình tôi vô cùng kích động vì đã đạt được …” Khúc Y Nhiên rất muốn vuốt mặt mình nhưng vuốt không nổi, quả nhiên nụ cười rất hợp với y vì cười thành thói quen rồi .
Mọi người chỉ im lặng nghe y phát biểu dù nội dung vẫn là khuôn mẫu đó nhưng y vẫn theo chuẩn linh môi sư mà mỉm cười ngay cả hồn cũng bị mê hoặc huống chi là người sống ” Với trường học chúng ta không còn xa lạ , tiểu học ,trung học , cao trung , 12 năm quen thuộc nhưng đại học thì khác đây là khởi đầu là bước đầu đi vào xã hội ” Thiếu niên tự nhiên nói như không nhìn bản thảo vậy .
Mọi người chăm chú nghe y có người thì bị nụ cười của y làm cho choáng rồi , Ngụy Tấn và Phương Thiên Trác không thấy gì nhưng Khúc đại ca lại thấy đệ đệ khác thường . Người thường diễn thuyết ánh mắt sẽ không cử động sao ?.
Phía trên là gì ? Nhiên Nhiên rốt cuộc nhìn cái gì .
Khúc đại ca lấy máy di dộng ra chụp trần nhà nhưng không thấy gì , anh không từ bỏ soi em trai mà Lí Mật đã đầy linh khí rồi cũng không dễ gì mà thấy .
Chính là Khúc Lăng Phong chụp được ngang mặt y lúc xuống đài , tai đỏ lên má hồng đến lợi hại ?
Thiếu niên ôn nhuận như ngọc thẹn thùng – thuần khiết ngây thơ khiến cho dưới đài tiếng sói tru không ngừng “ Ta muốn tỏ tình , tỏ tình với trạng nguyên ”
“ Nghĩ cũng đừng nghĩ ta mới là trạng nguyên phu quân ”
Vô số âm thanh thét chói tai vang lên .
Xem ra đệ đệ nhà mình học đại học không yên ổn, trong lòng ca ca không biết nổi lên tư vị gì .
Lâm Phong máu phun đầy đất , hắn là bị kích động quá mức rồi , đàn cổ cầm , huynh đệ tương thân , còn lên phát biểu làm cho sấm dậy khiến hắn nghe thấy ba chữ Khúc Y Nhiên mà run rẩy không ngừng
“ Các thiếu nam thiếu nữ thuần khiết đừng để biểu hiện giả dối của Khúc Y Nhiên làm mờ mắt , y không phải là người ”
Một câu mắng vô ý thức này lọt vào tai Khúc đại ca “ Lâm Phong , chú y cách dùng từ của ngươi ”
“ Khụ , ta biết rồi y là đệ đệ là em trai thân thiết của ngươi ” Thế giới này thật là huyền diệu , huyền diệu đến mức tra nam thành thuần lương thiếu niên rồi .