Chương 37: Siêu sao Tuấn Hi 1
Sau khi tan tầm, Triệu Hi Thành bỏ qua mấy buổi xã giao, đi thẳng về nhà
Chuyện xã giao đó không thiếu giai nhân, rượu ngon, trước kia anh sẽ không từ chối nhưng hôm nay anh không có tâm tình. Anh chỉ muốn về nhà, dường như nơi đó có bảo vật quý báu hấp dẫn anh.
Trên đường về nhà, anh nghĩ, nếu cô biết anh và Văn Phương đã cắt đứt thì sẽ thế nào? Hẳn là… sẽ rất vui… Cô để ý chuyện đó như vậy. Nay anh nguyện ý quay đầu, cô hẳn là vừa lòng!
Anh mỉm cười, sau đó mở nhạc lớn, thậm chí còn hát theo nhạc
Về nhà, anh vẫn còn rên theo lời bài hát nhưng không thấy vợ ra đón. Anh nhíu mày hỏi người hầu:
– Phu nhân đâu?
Người hầu thấy sắc mặt anh thì hơi nao núng, nhỏ giọng đáp:
– Từ sáng phu nhân đã đi ra ngoài, vẫn chưa về
Mặt Triệu Hi Thành nhất thời bị mây đen che kín.
Thật ra, Chu Thiến không phải cố ý về muộn, chỉ vì Tiểu Mạt kéo cô đi chơi:
– Đi đi, Thiến Thiến, cậu nhất định sẽ thấy không uống phí. Tuấn Hi thực sự rất đẹp, giọng hát của anh ấy thật sự rất mê người, cậu nhất định cũng sẽ thích anh ấy.
Vẻ mặt Chu Thiến đen lại:
– Đừng có bô lô ba la trên đường như vậy, khó coi lắm đó.
– Đi thôi Thiến Thiến, cậu xem, khó khăn lắm chúng mình mới gặp nhau, cậu đừng vội về
Cô kéo tay Chu Thiến lắc lắc, vẻ mặt như cún con đang vẫy đuôi chờ mong. Chu Thiến dở khóc dở cười:
– Nhà này quy củ rất nghiêm, về muộn quá không tốt!
Hơn nữa, cô không dám tưởng tượng phản ứng của Triệu Hi Thành, thêm chuyện không bằng bớt chuyện.
Tiểu Mạt bĩu môi không vui
Chu Thiến mềm lòng, đây chính là bạn thân nhất của cô, cô ấy có hứng như vậy, về phần Triệu Hi Thành… kệ anh ta, sao phải xoắn, cô có phải là bị bán cho anh ta làm nô lệ đâu!
Chu Thiến cười:
– Thật sự rất đẹp trai?
Mắt Tiểu Mạt sáng bừng:
– Thật đấy, thật đây! Đẹp trai bậc nhất luôn! Từ khi Tuấn Hi đến hát ở quán bar đó, quán bar đó thành quán bar đông khách nhất, ngày nào cũng tấp nập. Mình cùng đồng nghiệp đến đó một lần, ngồi ở góc khuất, nhìn không rõ. Chỗ đó rất đắt! Nhưng hôm nay có đại gia cậu ở đây, chúng ta nhất định phải ngồi chỗ VIP
Khuôn mặt của cô vì quá hưng phấn mà đỏ bừng. Khóe miệng Chu Thiến giật giật, thì ra là thế… cô đến là để xì tiền…
Vì thế, hai người ăn bữa chiều đơn giản rồi đến quán bar kia. Chu Thiến hoài nghi, có cần đến sớm thế không? Tiểu Mạt gật đầu như gà mổ thóc:
– Cần, cần chứ, đi trước chiếm chỗ!
Lúc này, Chu Thiến cũng trở nên vô cùng tò mò với “Tuấn Hi” kia, cảm giác này như siêu sao vậy! Nếu thực sự được hoan nghênh như vậy sao không có công ty quản lý nào tìm? Còn cần làm việc trong bar
Chu Thiến liếc Tiểu Mạt một cái, nhất định là mắt người này có vấn đề!
Quán bar nằm ở nơi náo nhiệt nhất thành phố, cực phồn hoa. Lúc này, mặt trời còn chưa hoàn toàn xuống núi mà trong quán đã chật ních người. Tiểu Mạt thở dài:
– Vẫn là đến muộn, trước đã có người cả rồi!
Chu Thiến thấy cô tiếc nuối thì gọi người phục vụ, đưa cho anh ta 500 tệ nói:
– Nếu anh có thể xếp cho chúng tôi ở phía trước thì số tiền này là của anh
Người phục vụ không chút do dự nhận tiền, chốc lát sau đã đưa hai người đến chiếc bàn phía trước nói:
– Nếu là bình thường thì không được nhưng hôm nay hai người gặp may. Đây vốn là bàn của bạn tôi, giờ nhường cho hai người
Tiểu Mạt cười:
– Là anh gặp may ấy chứ!
Phục vụ cũng cười:
– Đôi bên đều có lợi cả.
Phục vụ đi rồi, Tiểu Mạt nhìn Chu Thiến tặc lưỡi:
– Giờ thật khí phái! Người có tiền đúng là khác!
Chu Thiến nhún nhún vai, cười nói:
– Mình đâu có biết làm trò khí phái gì, cái này học theo TV thôi, không ngờ lại dùng được!
======
Chương 38: Siêu sao Tuấn Hi 2
Trong quán bar ánh sáng hôn ám, âm nhạc đinh tai nhức óc. Đèn bảy màu nhấp nháy, có những cô gái sexy múa cột ở trên.
Theo thời gian trôi qua, người đến càng nhiều, chỗ nào cũng kín người. Mọi người uống rượu nói chuyện phiếm, nói bé cười to. Ánh mắt đều cố ý nhìn về phía vũ đài trước mặt
Chu Thiến uống một ly cooktail rực rỡ rồi hỏi Tiểu Mạt:
– Mỹ nam cậu nói bao giờ thì xuất hiện?
Tiểu Mạt vừa nghe nhạc vừa rung đùi đắc ý, nói:
– Còn sớm, Tuấn Hi là át chủ bài. Trước sẽ có vài tiết mục, tuy rằng không phấn kích bằng Tuấn Hi nhưng cũng không tệ lắm!
– Át chủ bài!
Chu Thiến đứng lên:
– Thế chẳng phải là đã khuya sao, hay là mình về trước, cậu ở lại xem
Tuy rằng cô luôn miệng nói mình không bán cho Triệu Hi Thành, không phải sợ nhưng vừa nhớ đến ánh mắt âm ngoan kia của anh thì trong lòng vẫn hoảng…
Tiểu Mạt lại giả vờ đáng thương:
– Ở lại cùng mình chút đi, không phải còn sớm sao? Ngồi một chút thôi
– Mình chỉ ngồi một chút thôi rồi đi đấy nhé!
Tiểu Mạt nhìn cô cười, thì thầm vào tai cô:
– Cậu đúng là sợ chồng
Chu Thiến vừa nghe thì như bị dẫm phải đuôi mà nhảy dựng lên:
– Ai thèm sợ anh ta, còn nữa, anh ta không phải chồng mình! Mình chỉ là, chỉ là…
Chu Thiến nhất thời không tìm được lí do tốt, đứng đó mặt lúc hồng lúc trắng. Tiểu Mạt cười lớn nói:
– Coi như xong, ở trước mặt mình giả vờ cái gì. Sợ thì nói là sợ, loại người biến thái như thế không sợ mới là lạ!
Chu Thiến phì cười, càng cười càng vui, cười đến không thở được:
– Đúng, loại người biến thái như thế không sợ mới là lạ!
Cười rồi, cảm thấy sự phiền muộn tiêu tan đi không ít.
Tiểu Mạt nhìn cô, ánh mắt to tròn dưới ánh đèn hôn ám đầy dịu dàng:
– Tâm tình tốt hơn rồi chứ, cả ngày buồn bã, chẳng giống cậu chút nào
Lòng Chu Thiến như có dòng nước ấm chảy qua. Cô bỗng nhiên hiểu Tiểu Mạt kiên trì muốn cô đến đơn giản là muốn cho cô vui vẻ. Cô tiến lên, ôm Tiểu Mạt, khẽ thì thầm:
– Cảm ơn cậu, Tiểu Mạt, may mà có cậu
Tiểu Mạt khẽ vỗ lưng cô, lo lắng nói:
– Này… Thiến Thiến, cậu mau thả mình ra, để người ta nhìn được lại tưởng là les
Khóe miệng Chu Thiến giật giật, sự cảm động biến mất trong nháy mắt
Qua mấy chén rượu, không khí trong quán bar càng lúc càng nóng. Tiết tấu nhạc như đánh vào lòng người, khiến người ta có cảm giác điên cuồng. Hơn nữa, cô gái múa cột biểu diễn những động tác nóng bỏng, đám người nhảy nhót điên cuồng, hò hét chói tai. Tất cả những điều này khiến cảm xúc Chu Thiến dâng cao. Cô cũng nhảy theo mọi người, hò hét theo. Tạm thời quên đi mọi phiền não, cũng vứt chuyện về nhà ra sau gáy…
Ngay lúc không khí trong quán đến cao trào, nhạc đột nhiên dừng lại, đèn bẩy màu cũng tắt, mọi thứ trở nên hôn ám, ai nấy đều yên lặng, không hẹn mà nhìn về phía sân khấu nhỏ ở giữa, trong mắt là sự chờ mong và cuồng nhiệt.
Tiểu Mạt đột nhiên nắm chặt tay Chu Thiến, mở to mắt nhìn sân khấu, vẻ mặt si mê, lẩm bẩm nói:
– Đến rồi, đến rồi, là Tuấn Hi đến!