Giấc mộng hơi dài, ròng rã năm năm, tôi cùng anh đón năm cái sinh nhật.
Mì tôi nấu không ngon, không nhão nhoét thì sẽ quá cứng, anh lại đặc biệt khen ngợi, ăn hết sạch đến nước dùng cũng không còn. Anh ăn rất cẩn thận, còn nói, tay nghề của Ôn Gia tốt quá.
Tôi nấu mì cho anh cả đêm, sau đó tỉnh dậy. Sau khi mở mắt, tôi xuống giường đi đến nhà bếp, lấy nồi ra nấu mì cho mình. Mì tôi nấu thật sự rất khó ăn, sợi mì dính nhão, tôi nếm một miếng, sau đó đổ hết toàn bộ.
Mì như thế mà vẫn nuốt nổi, Thẩm Yến thật sự là siêu nhân.