Ảnh mắt Đường Nhã Phương lạnh lùng, cô nói: “Nếu như cô đã nói như “vậy, vậy tôi cũng khuyên cô, những người nổi tiếng không bao giờ được xúc phạm phóng viên một cách tùy tiện như vậy, vì họ đều mang theo máy ghi âm bên mình.
Nếu cô không biết, vậy thì kết cục của cô cũng sẽ như Chu Như đấy, biết chưa?"
Cao Mỹ Kiều khinh thường nói: “Tôi cũng không phải Chu Như Ngọc mà lại ngu ngốc như thế" "Cô thực sự không phải thật.
Nhưng mà cô so với cô ta cũng không khá hơn chút nào đâu.
Mọi người đều ở trong cùng một vòng tròn sinh tử, có thể – người khác không biết, nhưng làm thế nào cô có được hai bộ phim điện ảnh trong năm nay, tôi lại biết rất rõ đấy!
Lần này, cuối cùng Cao Mỹ Kiều cũng không còn duy trì được dáng vẻ kiêu căng kia nữa, vẻ mặt biến sắc, thay đối khôn lường, hơn nữa còn hơi xấu xí.
"Cô đang nói nhảm cái gì vậy?”
Lúc này, trợ lý của Cao Mỹ Kiều cũng cảm thấy không ổn, bước hụt một cái, lạnh lùng nói.
“Tháng mười hai năm ngoái, tại khách sạn Hòa Bình, số ba trăm lẻ tám.
Tháng hai năm nay, khách sạn Sao Mai, số một nghìn ba trăm lẻ bốn.
Tôi có cần nói rõ hơn nữa không?"
Đường Nhã Phương cười khẩy nhìn khuôn mặt đã trở nên xám xịt của Cao Mỹ Kiêu, nói: “Tôi không có ý gì khác, hoặc là cô cứ tiếp tục thực hiện cuộc phỏng vấn này với tôi thật tốt, hoặc là tiếp tục cùng tôi tháo ra từng lớp mặt nạ, không biết cô Cao có thể chịu đựng được hậu quả của chuyện đó hay không?”
Không khí lặng như tờ
Cả khán phòng bỗng chốc chim vào im lặng!
Cao Mỹ Kiều và trợ lý của cô ta, vẻ mặt ảm đạm bất ổn, không nói được lời nào.
Trong làng giải trí, điều cấm kỵ nhất là bị phóng viên bắt được điểm yếu, bởi vì như vậy sẽ khiến thành quả nổ lực bao nhiều năm qua của bản thân thành công cốc hết.
Mà bây giờ chuyện mà Cao Mỹ Kiêu đang phải đối mặt, chính là trường hợp như vậy.
Vì hai bộ phim điện ảnh, cô đã phải trả giá bằng thân thể của mình, chuyện này là chuyện cực kỳ bí mật, ngoại trừ những trợ lý và nhân viên thân tín xung quanh cô ta ra, thì căn bản không còn ai biết được.
Cao Mỹ Kiều không ngờ rằng, Đường
Nhã Phương lại biết được.
Lúc này, trong lòng cô ta vô cùng lo sợ, càng lúc càng thấy hoang mang.
Phản ứng của Cao Mỹ Kiều, Đường Nhã Phương đã nhìn thấu tất cả, vì vậy nên cô không lo lắng, mà chỉ ngồi đó chờ cô ta trả lời, vẻ mặt ung dung.
Không biết bao nhiêu lâu sau, cuối cùng Cao Mỹ Kiều cũng lấy lại được bình tĩnh, miễn cưỡng nở một nụ cười khó coi, nói: "Bắt đầu phỏng vấn thôi." “Được."
Nhìn thấy Cao Mỹ Kiêu hiểu chuyện, Đường Nhã Phương không trì hoãn nữa, lập tức dựng máy quay, nhếch miệng cười, nhanh chóng bước vào trạng thái làm việc: "Đây không phải là lần đầu tiên cô Mỹ Kiêu hợp tác với Thời Đại.
Không biết cô đánh giá Thời Đại chúng tôi như thế nào?” “Tôi rất vui khi nhận lời phỏng vấn với Thời Đại một lần nữa.
Thời Đại đã gây ấn tượng rất tốt với tôi, như một gương mặt mới của làng giải và trí thời trang trong nước.
Sự phát triển trong hai năm qua thật đáng kinh ngạc, được rất nhiều người khen ngợi, những bạn phóng viên cũng vô cùng xuất sắc
Đường Nhã Phương vừa mới bắt đầu, Cao Mỹ Kiều đã nhanh chóng nhập cuộc, khuôn mặt dễ chịu, không còn là sự chế nhạo, khinh thường và xấu tính – trước đây, dường như đã lập tức thành một con người khác, nói cười vui vẻ với phóng viên, điều đó thể hiện đầy đủ tố chất cơ bản của người diễn viên.
Tuy nhiên, đây chỉ là bề ngoài, hai người đều biết rõ, nụ cười trên môi của nhau đối phương bây giờ chỉ là giả dối.
Đường Nhã Phương làm việc rất hiệu quả, cuộc phỏng vấn kết thúc sau chưa đầy một giờ.
Cao Mỹ Kiêu dường như không muốn ở lại với cô nữa, vì vậy cô ta phối hợp rất tốt trong suốt quá trình phỏng vấn.
Khi cuộc phỏng vấn kết thúc, cô ta lại xị mặt, không thèm chào hỏi gì, cứ thể bỏ đi.
Đường Nhã Phương không quan tâm, lặng lẽ thu dọn đồ đạc, rồi từ từ rời di.
Có điều, trước khi rời đi, trợ lý của
Cao Mỹ Kiểu đuổi theo và nói với cô rằng: "Phóng viên Đường, về những việc cô vừa nói ở khách sạn của Cao Mỹ Kiều, cô có thể thương lượng giá cả với chúng tôi không, hình ảnh, video, chúng tôi đều muốn “A, chuyện đó sao, không phải đâu, hai lần tôi tới chỗ đó có chút việc, chỉ là tình cờ gặp mà thôi, tôi không có chụp lai."
Đường Nhã Phương nở nụ cười xinh đẹp nói, nói xong, cũng không chờ người trợ lý đáp lại mà lập tức rời đi.
Trợ lý sửng sốt một hồi, sắc mặt đột nhiên tái nhợt.
Chết tiệt, bị lừa rồi!
Đường Nhã Phương này thật là đáng ghét khiến người vô cùng tức giận
Đối với Cao Mỹ Kiều, trước khi đi vẫn có thể chơi cô ta một vố, Đưỡng Nhã Phương cảm thấy rất vui.
Sau bao nhiều chuyện, không ai có thể lợi dụng được cô, Chu Như Ngọc cũng được, Vi Vịnh Phong cũng được, Cao Mỹ Kiêu cũng được...!bọn họ càng ngoan cố, cô sẽ phản công lại càng mạnh mẽ
Đường Nhã Phương vừa bước ra khỏi công ty của Cao Mỹ Kiều, thì Lục Đình Vỹ gọi tới: "Cuộc phỏng vấn kết thúc rồi phải không?" "Nếu không phải biết anh vẫn luôn năm được vị trí của em, em còn nghĩ anh có khả năng tính toán tuyệt vời đấy.”
Đường Nhã Phương cười nói với người ở đầu dây bên kia, giọng nói rất vui vẻ.
“Như vậy mới thuận tiện cho việc bảo vệ bà xã.
Nhưng mà, hình như cũng không cần thiết." "Đó là đương nhiên, một ngày nào đó khi em cần anh, thì em sẽ mở miệng nói cho anh biết, đến lúc đó mong ông xã đừng từ chối nhé.
Đường Nhã Phương chỉnh giọng bắt chước giọng của Lục Đình Vỹ.
Hình như Lục Đình Vỹ đang cười, anh nói: "Yên tâm đi, chỉ cần bà xã yêu cầu điều gì, người chồng này dù có lên núi đạo xuống biển lửa, có chết cũng không từ chối." “Tổng giám đốc Lục, anh dẻo miệng.
Danh Sách Chương: