Mẹ Lưu tiếc nuối gật đầu một cái.Từ sau khi bà Đường chết, khiến đạo diễn cố gắng giảm bớt số người tiếp cận Đường Đường!Lúc trước Tần Tư cố gắng như thế, đúng là dựa vào hình tượng dịu dàng giả tạo bắt lấy Đường Đường.
Nếu như không phải cô ta tham lam quá nhiều quá gấp gáp, bại lộ bản tính, có lẽ đạo diễn thật sự sẽ lấy cô ta cũng không chừng.Thủ đoạn gió tanh mưa máu phức tạp của người lớn, đạo diễn Đường không để lộ ra chút nào trước mặt đứa nhỏ.
Tần Tư tự mình chuốc lấy khổ, việc này ầm ĩ rất lớn trong giới, nhưng tất cả mọi người nể mặt mũi đạo diễn Đường, sẽ không có ai nhắc tới trước mặt Đường Đường.Bây giờ, bởi vì một Diêm Nguyệt Thanh, đạo diễn lại chủ động muốn dẫn Đường Đường đi xem tình cảnh kia?Mẹ Lưu có phần đau lòng đứa nhỏ, lại không nói ra được chữ “Không”.Đạo diễn Đường sắp xếp: “Ngày mai làm phiền chị Lưu mang theo Đường Đường ngồi ở phòng bên cạnh, tôi sẽ moi ra mục đích thật sự của Diêm Nguyệt Thanh, để cho con bé nghe thấy rõ ràng.”“Được.”Hôm sau.Mọi người xuất hiện đúng hẹn.Trước đó Đường Đường nghe thấy sẽ đi gặp Diêm Nguyệt Thanh thì vô cùng hưng phấn, cố tình lấy váy hoa giày thỏ mua lúc sinh nhật ra, ăn mặc thật xinh đẹp.Mẹ Lưu thấy vẻ mặt Đường Đường vui mừng hoan hô, biểu cảm có chút đau lòng.Diêm Nguyệt Thanh một đêm không ngủ, làm xong toàn bộ công tác chuẩn bị mua cổ phần, sau khi in hết toàn bộ tài liệu ra, tính toán thời gian bước vào quán cà phê.Nhân viên phục vụ dịu dàng chào đón, chỉ đường tới phòng cho cô.
Vừa vào cửa, đạo diễn Đường sắc mặt nghiêm nghị ngồi trên ghế mềm.
Diêm Nguyệt Thanh đặt túi xuống, lễ phép chào hỏi: “Chào đạo diễn Đường.”Giọng điệu đạo diễn Đường ra lệnh: “Ngồi đi.”Tính cách anh ta luôn lạnh lùng, thêm nữa Diêm Nguyệt Thanh cũng xem như là cấp dưới của anh ta, cho nên cũng không cần giả vờ khách sáo.“Cô Diêm, tôi khá là coi trọng thời gian, nói ngắn gọn đi, cô đưa những món đồ kia cho Đường Đường, rốt cuộc là có mục đích gì?”Hôm nay đạo diễn Đường cố ý đến sớm mười phút, đặt camera lỗ kim ở chỗ bí mật trong phòng, chiếu hình ảnh trực tiếp tới màn hình, để cho Đường Đường ngay bên cạnh có thể nhìn thấy rõ ràng mọi thứ.Giờ phút này, mẹ Lưu ôm Đường Đường, nhìn cô gái đột nhiên hoảng hốt trong màn hình, mặt mũi tràn ngập mây đen.Diêm Nguyệt Thanh biết đạo diễn Đường là một người thẳng thắn.Nhưng mà thế này cũng thẳng quá đi?Cô chuẩn bị một đống lời dạo đầu, kết quả hoàn toàn không phát huy được tác dụng!Đạo diễn Đường thấy cô im lặng, cười lạnh mở miệng: “Cô vào công ty mấy năm rồi, thành tích vẫn mãi kém cỏi, ngoại trừ show cần người làm nền tìm cô, gần như không có hợp đồng quảng cáo nào khác.
Hơn hai triệu, không dễ mà tích góp được, dùng hết toàn bộ trên người Đường Đường, coi con bé là nước cờ đầu, không sợ nỗ lực toàn bộ đổ xuống sông xuống biển sao?”“Nước cờ đầu?” Đường Đường nhìn hình ảnh bên trong màn hình, cuối cùng cũng hiểu ra lý do cha nhất định phải sang phòng bên cạnh.Cô bé ngẩng đầu lên, vội vàng khua tay với mẹ Lưu giải thích: “Dì dì, cha cháu hiểu lầm rồi! Chị Nguyệt Thanh không phải loại người như vậy!”Mẹ Lưu chỉnh lại váy hoa xoắn một bên của Đường Đường, thở dài: “Đường Đường à, biết người biết mặt không biết lòng.
Diêm Nguyệt Thanh không thân cũng chẳng quen với cháu, đột nhiên tiêu nhiều tiền trên người cháu như thế, cho dù là ai cũng sẽ không yên tâm! Cha của cháu cũng là do lắng cháu bị lừa nên mới cố ý hẹn cô ấy ra nói chuyện!”“Không phải… mọi người đều cảm thấy, chị ấy vì ba cháu mới tiếp cận cháu… dì, cháu… Cháu biết cháu còn nhỏ, nói cái gì cũng không có chứng cứ… Lúc ban đầu, chị Nguyệt Thanh quả thực làm cho cháu có chút chán ghét, nhưng mà sau này thật lòng tốt với cháu…” Đường Đường cắn môi, nói thêm nhấn mạnh: “Không phải kiểu lấy lòng kia! Cháu có thể cảm nhận được.”“Đường Đường…”“Chị ấy không giống với người khác! Ngay cả dì Tần Tư… Cũng không giống với chị Nguyệt Thanh!” Đường Đường tủi thân miệng nhỏ cong lên: “Mọi người đều không nói cho cháu, nhưng cháu biết, dì Tần Tư dì ấy giống như những người kia, chỉ là dì ấy thông minh hơn chút, sau khi lừa cháu… Về sau mọi người đều nói dì ấy ra nước ngoài, cháu biết dì ấy không ra nước ngoài… là cha cháu đuổi dì ấy đi!”.
Danh Sách Chương: