• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc tiếng đập cửa vang lên, Từ Văn đang ở phòng bếp đun nước nấu mì.

Nhưng sau khi mở cửa, Từ Văn sững sờ tại chỗ, đừng nói đun nước nấu mì, cho dù nấu bom, cũng nháy mắt quên đến không còn một mảnh.

Thẳng đến khi ở phòng bếp phát ra thanh âm từ từ quỷ dị, Từ Văn bế tắc đứng ở cửa lúc này mới cấp tốc chạy về phòng bếp, mì đã muốn nấu thành cháo thậm chí tràn ra rơi vãi đầy đất, Từ Văn luống cuống tay chân dọn dẹp, Từ Úy khí định thần nhàn xem xét.

“Anh, anh tới làm chi, ha hả, đêm hôm khuya khoắt rồi, giả ma dọa người a…” Từ Văn vừa khom lưng nhặt lên một cây cải, vừa hướng Từ Úy oán trách

“Em có phải đã làm chuyện gì xấu hay không nha.” Từ Úy hai tay vẫn ôm trước ngực, câu nghi vấn, ngữ khí khẳng định.

“Không có a, sao lại nói như thế?” Từ Văn vẫn ngồi chồm hổm trên mặt đất không dám đứng lên.

“Em đừng nắm cây cải kia, nước đều nặn ra hết rồi.” Từ Úy có chút buồn cười nhìn em gái nắm rau cải đến chảy nước.

“Nga.” Từ Văn có chút xấu hổ ném vào thùng rác, hướng anh trai lộ ra tươi cười đơn thuần vô hại, “Anh tới làm chi, có chuyện gì sao?”

Từ Văn đương nhiên không tin ông anh sẽ giữa đêm giữa hôm tốt bụng đến thăm cô, nhất định là có chuyện, hơn nữa là tương đối quan trọng.

“Em gái, chúng ta nói chuyện.”

Từ Úy đột nhiên bắt đầu trở nên nghiêm túc, lấy tay vỗ vỗ bả vai Từ Văn, vỗ đến nỗi Từ Văn thiếu chút nữa nằm úp sấp trên mặt đất.

“Anh, chuyện gì mà nghiêm trọng như thế?”

Từ Úy nhíu mày kéo em gái đứng dậy, một đường quay về ghế sa lon trong phòng khách, sau đó ngồi xuống mặt đối mặt, bày ra tư thế đàm phán.

“Em hôm nay nói gì cùng Tiểu Ly thế.” Như trước là ngữ khí cực kỳ khẳng định, “Bằng không sao cậu ấy đột nhiên nói không chơi chứ?”

“A? Không chơi nghiêm trọng như vậy…” Từ Văn hơi chột dạ gãi gãi đầu, bị ánh mắt lợi hại kia của anh trai nhìn chăm chú, giống như yêu quái gặp kính chiếu yêu, không chỗ nào che giấu…

Được rồi, nếu vậy, nên nói trắng ra đi.

Dù sao từ nhỏ đến lớn bản thân mình mỗi lần nói dối đều bị anh ấy vạch trần…

“Em nói với cậu ấy nói mấy câu thôi…”

“Nói gì?” Thanh âm đột nhiên bắt đầu lạnh, làm hại lông tơ toàn thân Từ Văn dựng lên.

“Em, em nói em là bạn gái của anh, kêu cậu ta rời khỏi anh.”

Từ Văn nuốt nuốt nước miếng, không như trong dự đoán Từ Úy hướng chính mình nổi giận, ngược lại trầm lặng lắng nghe.

Chẳng lẽ anh ấy muốn bùng nổ trong im lặng… Cùng lắm thì nhốt trong WC một lần nữa.

Từ Văn hướng trần nhà trở mình một cái xem thường, được rồi, dù sao chờ một chút anh thích đánh thế nào chửi thế nào thì cứ vậy, hôm nay mình không thèm đếm xỉa tới!

“Anh, em nói thật với anh, nhiều năm như thế rồi, em chưa thấy anh cười vui vẻ như vậy. Từ khi anh nói phải giám sát em sau đó lấy hào của em chơi trò chơi tới nay, em phát hiện anh tươi cười càng ngày càng nhiều, trước kia anh cả ngày nghiêm mặt lạnh lùng đi làm tan ca ăn cơm ngủ giống như một cái máy…”

Từ Văn trộm liếc nhìn anh trai như cũ giống cái máy nghiêm mặt lạnh lùng, nhưng lắng nghe rất chăm chú…

Nuốt một ngụm nước bọt nói tiếp: “Lúc trước anh cũng từng lấy tài khoản của em chơi huyễn tưởng, khi đó anh còn nói, trò chơi đó thật sự là yếu trí a, đánh quái thăng cấp lại vô vị, thật không biết có gì hay mà chơi. Nhưng bây giờ… em thấy anh chơi thật vui vẻ a, em từng hỏi bọn Lá sen, họ nói anh mỗi ngày lên tuyến một lần a…”

Từ Úy nhíu mày, có chút không kiên nhẫn, “Em dài dài dòng dòng cuối cùng là muốn nói cái gì đây? Nắm trọng điểm.”

“UHm…” Từ Văn nắm chặt tấm đệm trên ghế sa lon, “Có phải hay không bởi vì Tiểu…”

“Ân?”

“Em nói, anh có phải yêu thích Tiểu Ly sau đó mới chơi trò võng du mà anh chê là buồn chán, nhạt nhẽo và yếu trí kia không…”

Một hơi nói hết lời, Từ Văn chờ đợi phản ứng của anh trai, rốt cuộc là muốn cuồng phong bão táp, hay mưa phùn gió mát đây… Dù sao chờ anh ấy bùng nổ rồi nói sau.

“Nói như vậy, em là cố tình thăm dò sao?”

Từ Văn gật đầu như con gà mổ thóc, “Đúng vậy chính là vậy, em đang nghĩ Tiểu Ly có phải cũng thích anh không, cho nên giả bộ là bạn gái anh kích thích cậu ta, kết quả…”

“Kết quả như thế nào?”

“Kết quả cậu ta trái lại dạy dỗ em một trận, nói cái gì em không tín nhiệm anh, còn nói thay anh, nói anh là người tốt…”

Từ Úy buồn bực cười một tiếng, đây xác thực là tác phong ủa Tiểu Ly a…

Bằng không, nếu vừa khóc vừa ầm ĩ chửi mình chân đạp hai cái thuyền, sẽ không là Tiểu Ly cả ngày cười hì hì kia.

Nhưng, cậu ấy nói không chơi nữa là bởi vì biết mình có bạn gái nên đau lòng, hay là… cậu ấy căn bản là không quan tâm đây?

“Em gái, anh có chuyện muốn nói với em.”

“Ân, mời nói.” Nhìn anh trai bộ dáng anh cả tình ý sâu xa kia, Từ Văn đành phải ngoan ngoãn làm tiểu bạch thỏ, thở mạnh cũng không dám.

“Mấy năm nay anh bận rộn công tác, cũng không sao chăm sóc em, anh vẫn cảm thấy mắc nợ em, em muốn học thạc sĩ, học tiến sĩ, học chữ học lâu như vậy, anh cũng đều chiều ý em, em làm hủ nữ xem tiểu thuyết BL, anh cũng chưa từng mắng em, em từ nhỏ đã rất nghịch ngợm, thích gây rối, chính là anh biết em có chừng mực.”

“Ừ… em biết.”

“Trong chuyện của Tiểu Ly lần này, lúc ban đầu em mở hào của anh trêu ghẹo cậu ấy, sau lại lại ba lần bốn lượt quấy rối, anh biết em có lòng tốt, nhưng từ nay chuyện này, em không được nhúng tay vào nữa. Em muốn trêu chọc người, tìm đại một người đi, chỉ cần không phải Tiểu Ly.”

“Ừ… Không nhúng tay vào.”

“Anh là nói, trước kia em chơi thế nào anh cũng mặc kệ, nhưng lần này không giống. Bởi vì chuyện này, anh rất nghiêm túc.”

“Ừ… nghiêm túc? mặt nào nghiêm túc…”

“Có lẽ em nói rất đúng, anh trước kia vẫn không thích trò chơi internet màu sắc rực rỡ này, nhưng lần này có thể chơi lâu như vậy, chính xác là bởi vì cậu ấy.”

Từ Văn trừng to mắt, trên mặt anh trai có phần nghiêm túc còn nụ cười ngọt ngào, vừa thấy chính là… Ách, yêu đương sao?

“Anh hôm nay tìm em cũng là chuyện này, nhưng thật ra là muốn tiêm ngừa cho em trước, lỡ như sau này anh ở chung với một người con trai, mong em không cần quá kinh ngạc. Dù sao em cũng là người thân duy nhất của anh, anh hy vọng nhận được sự ủng hộ cùng chúc phúc của em.”

“Nga, muốn sự ủng hộ cùng chúc phúc của em a…”

“Nhưng… Anh a, anh khẳng định là Tiểu Ly? Tiểu Ly giống như con khỉ cãi nhau cả ngày kia? Tiểu Ly lưỡi độc như vậy miệng xấu như vậy thời thời khắc khắc cãi nhau với anh không một lời hay..?”

“Ân.”

“Nga, nói đúng là các người tranh cãi đến nảy sinh tình cảm đúng không.”

Từ Úy duỗi duỗi cánh tay, lười biếng tựa vào ghế sa lon trả lời: “Có lẽ thế, tranh tranh cãi cãi, đột nhiên cảm thấy, vẫn cứ như vậy tiếp tụp tranh cãi cũng rất tốt đi.”

Nói xong còn ngáp một cái.

Từ Văn trừng mắt liếc nhìn anh trai một cái, tuy bình thường xem BL đã thấy nhiều, nhưng anh trai của mình đột nhiên nói muốn BL, cảm giác quả thật có chút… kỳ quái.

Từ Văn cân nhắc mấy lần, “Em thì.. Không phản đối…”

“Nhưng… anh so với cậu ta lớn hơn bảy tám tuổi… Ách…”

“Ha hả, anh cảm thấy ở cùng cậu ấy, khiến tâm tình của anh cũng bắt đầu  trẻ lại đi.”

Xác định là tuổi trẻ, không phải ngây thơ sao…

“Em gái em đang ở đây lầu bầu cái gì?”

“Nga, em nói, các anh cùng nhau chẳng lẽ vẫn cãi nhau sao… Các anh có thể tìm được tiếng nói chung sao?”

“Cho nên nói, anh phải nói với em chuyện thứ hai.”

“Gì? Chuyện thứ hai?” Từ Văn hơi bối rối, còn tưởng rằng vừa rồi anh ấy đã nói xong rồi chứ.

“Từ hôm nay, anh muốn theo đuổi Tiểu Ly nha.”

“A? theo đuổi… Theo đuổi…” Từ Văn dường như có phần tiêu hóa không được lời nói hùng hồn của ông anh, hình ảnh một người đàn ông thành thục lịch sự tao nhã đuổi theo một con khỉ nhảy nhót lung tung… Ngoài quỷ dị vẫn là quỷ dị.

“Anh muốn chính thức kết giao cùng cậu ấy, cho nên cần sự ủng hộ của em nha em gái.” Từ Úy dứt lời, còn hướng Từ Văn chớp chớp hai mắt.

Từ Văn chỉ cảm thấy sau lưng mình một trận gió lạnh phần phật thổi qua…

Tiểu Ly a, cậu tự cầu phúc nhiều đi…

Chị gái không phải cùng cậu nói rồi sao, Từ Úy anh ta thật không phải người tốt a…

Từ Văn sau khi tiễn anh trai đi, lập tức vào trò chơi, thái độ Tiểu Ly đối cô cũng không đáng sợ như tưởng tượng vậy, ngược lại quá mức bình tĩnh.

“Sau này cậu phải trông chừng Từ Úy cho tốt đừng để anh ấy trật đường ray nga, tôi sẽ chúc phúc các người mà ^_^ “

Từ Văn có cảm giác đâm lao phải theo lao, ban đầu chẳng qua bản thân nhất thời cao hứng muốn đùa giỡn Tiểu Ly xem cậu ấy có phản ứng gì, kết quả lại bức đối phương đi rồi…

Từ Văn lúc này mới cảm giác sâu sắc áy náy cùng tự trách.

Được rồi, mặc dù nói khoảng cách giữa Tiểu Ly với hình tượng chị dâu thục nữ ôn nhu hiền lành trong lý tưởng của mình là cách xa vạn dặm…

Nhưng nếu anh trai thích, vậy mình cũng không tư cách nói gì, nhiều năm làm mễ trùng (ăn bám) như vậy đã muốn đủ xấu hổ rồi, khó có được ông anh ý chí sắt đá kia vì người này có chút động tĩnh, đành phải miễn cưỡng đem Tiểu Ly con khỉ nhếch miệng nhe răng kia coi như đáng yêu, hơn nữa còn đồng ý phải ủng hộ và chúc phúc cho ông anh…

“Tiểu Ly a…”

Từ Văn ai thán một tiếng, “Chị gái sai rồi, các người thích giày vò dằn vặt như thế nào thì cứ thế đi, cậu cũng đừng đi nữa, nói thật nói với cậu nha, tôi là Từ Văn a…”

“Ha hả, tôi biết a.”

“Cậu biết sao?” Từ Văn hơi buồn bực, “Sao biết được vậy?”

“Dù sao cô có tiền án cũng không chỉ một lần hai lần đâu, mỗi lần lúc Từ Úy không ở cô liền mở hào này tới trêu chọc tôi a, bị cô đùa giỡn nhiều lần như vậy, tôi đã muốn sản sinh kháng thể rồi ^_^ “

“Với lại cô thật đúng là có phần ngốc nghếch a, nói là bạn gái người ta cô ít nhất đổi cái tài khoản a, còn dùng hào Cốt Cảm Mỹ Nhân kia…”

“Hơn nữa, tôi tuy lúc ban đầu cảm giác hơi kỳ lạ hơi khó chịu, nhưng sau đó ngẫm lại, đánh chết tôi cũng không tin Từ Úy là loại người này… Vậy nhất định là cô đang ở đây gây rối.”

Từ Văn chỉ cảm thấy từng trận gió lạnh sau lưng, thì ra Tiểu Ly không một chút ngu dại nào, cậu ta chẳng qua giả ngốc thôi…

“Vậy sao cậu muốn lợi dụng lúc này rời khỏi trò chơi a? Tôi còn tưởng rằng cậu bị tôi làm tổn thương a…”

“Nga, tương kế tựu kế a. Thuận tiện tìm cớ rời khỏi thôi.”

Từ Văn đột nhiên cảm thấy, Tiểu Ly đây cũng không phải là con khỉ bình thường, đây chính là Tôn Ngộ Không có một đôi mắt hoả nhãn kim tinh a…

Anh, anh thê thảm rồi, em gái mặc niệm cho anh.

Sau khi Từ Úy lái xe về nhà liền vào thư phòng, khoảng thời gian trước lúc Từ Văn đến từng nói chuyện ma quỷ trong thư phòng, Từ Úy tuy không tin quỷ thần, nhưng hàng chữ to màu đỏ trong quyển nhật kí kia lại làm cho người ta trong lòng không thoải mái.

Chăm chú liếc nhìn giá sách lớn trên vách tường, thở dài, tạm thời không để ý tới nó đã, trước giải quyết chuyện Tiểu Ly quan trọng hơn.

Mở máy tính trên bàn học, nhấp hai cái vào biểu tượng quen thuộc kia đăng nhập trò chơi.

Đột nhiên có chút không thể chờ được muốn nhìn thấy cậu, nói với cậu không cần đi, nói cho cậu biết mình có thể đủ kiên trì chơi trò chơi nhàm chán này đến bây giờ hoàn toàn là bởi vì có cậu…

Nhưng, vào trò chơi lại nhìn thấy Tiểu Ly mở tiểu hào “Không thể ăn lê” đang thanh lý kho hàng tặng đồ khắp nơi…

“Uy, tôi đổi tất cả đá trong kho hàng thành tiền, sau khi anh login mật tôi, tôi đưa cho anh.”

Là Không thể ăn lê phát bưu kiện tới.

Ân? Ngay cả ông xã cũng không kêu nga, thật đúng là không quen đây.

Từ Úy mặt nhăn nhíu, vội vàng đánh xuống một hàng chữ, “Tiểu Ly cậu thật sự phải đi sao? Có thể cho tôi biết lý do không.”

“Không muốn chơi.”

“Tại sao?”

“Sắp thi rồi, bận quá.”

Tiểu Ly hướng máy tính thè lưỡi, năm tư đương nhiên không có thi rồi, nhưng mình cũng không nên nói thẳng, thật ra là bởi vì sợ chính mình tiếp tục hãm sâu yêu anh, sợ hãi tình cảm hư vô mờ mịt này cuối cùng không có kết quả tốt… Cho nên đành phải tìm lý do đao sắc chặt đay rối (giải quyết dứt khoát) thôi.

“Cậu không phải học năm tư ở F đại sao? Năm tư vẫn có thi sao?”

Không biết là có nên vui mừng không a, chuyện của mình hắn trái lại nhớ rất rõ, nhưng chính là bởi vì như vậy, nói dối sẽ không dễ làm rồi.

Nói không chừng tự mình nói dối phải thi phải viết luận văn và linh tinh, hắn sẽ thật sự đến trường học kiểm tra a…

“Ách… thật ra tôi là muốn, tôi sắp tốt nghiệp, cũng nên dự định cho tương lai của mình đi. Tôi hiện tại tuổi còn nhỏ, không bằng thi nghiên cứu sinh trước, học xong ba năm sau đó bắt đầu công việc.”

Tiểu Ly lần nói nói vô cùng có trôi chảy, bởi vì mẹ thường xuyên nhắc tới bên tai, liên tục trốn tránh, không nghĩ tới dùng ở chỗ này.

“Nói như vậy cậu là muốn chuyên tâm ôn tập, chuẩn bị thi đậu nghiên cứu sinh?” Từ Úy hiểu rõ cười cười, “Nói như vậy, tôi đương nhiên sẽ ủng hộ cậu.”

“Nga… vậy tiền, tôi giữ cho anh dùng buôn bán a.”

“Cậu đã quyết định không chơi, cậu cho rằng tôi còn có lý do tiếp tục chơi nữa sao?”

Tiểu Ly cả buổi vẫn không tiêu hóa được, hắn nói như vậy là có ý gì a… Có thể chính là ý mình nghĩ đến hay không?

“Tiểu Ly, nếu cậu còn muốn tiếp tục chơi, mấy đồ vật trong hào cũng đừng thay đổi, tôi sẽ giúp cậu trông coi, chờ cậu thi đậu xong rồi trở về. Nếu sau này cậu cũng không muốn chơi, vậy trực tiếp xóa hào, tôi sẽ cùng cậu xóa.”

Ân… càng gần giống chính mình nghĩ đến.

Tiểu Ly xoa xoa huyệt Thái Dương, anh hai a anh có thể nói rõ ràng chút không đây, lời lẽ ba phải hàm hàm hồ hồ như vậy, không nên tùy tiện cho người ta hy vọng a…

“Tôi sẽ xóa hào.”

Sớm đã cảm thấy không thú vị rồi, nếu không có anh đang ở đây, chắc thời điểm tôi rời Tình Duyên công hội sẽ không chơi nữa… nhưng gặp anh, cả ngày cùng tôi ngẩn người cãi nhau, có đôi khi làm cho người ta hận đến nghiến răng dương, có đôi khi lại rất dịu dàng quan tâm, làm cho người ta dứt bỏ chẳng được…

“Anh không cần phải cùng tôi xóa hào, tôi là có nguyên nhân mới không chơi thôi, anh hiện tại sự nghiệp thành công lại không cần lo lắng tiền đồ của mình, hơn nữa hào kia của anh dùng buôn bán, trong đó có nhiều tiền như vậy, nếu xóa đi không phải lãng phí bao nhiêu nỗ lực sao?”

“Nếu không có cậu ở đây, tiền này chẳng qua cũng chỉ là con số mà thôi, Tiểu Ly cậu vẫn không hiểu ý của tôi sao?”

“Không hiểu – – “

“Tôi chơi đến bây giờ cũng là vì cùng cậu a, làm gian thương kiếm tiền này cũng là vì cậu a, bằng không tôi cấp bậc vừa thấp, lại lười thăng cấp, kiếm nhiều tiền như vậy làm gì a? Tôi nghĩ cậu sắp chơi đến mãn cấp cần làm trang bị, cho nên chuẩn bị trước cho cậu, tôi muốn làm hậu thuẫn vững chắc nhất của cậu nha.”

“A… anh không cần phải làm đến loại tình trạng này…”

“Bởi vì tôi thích cậu a ^_^ “

“Ách… Tuy trước kia thời gian chúng ta còn là vợ chồng thường xuyên đùa giỡn đến đùa giỡn đi, nhưng bây giờ nếu đã muốn ly hôn, tôi cảm thấy có lẽ không nên nói những lời quá buồn nôn tốt hơn…”

“Tôi hiểu rồi.”

“Hiểu cái gì a?”

“Tôi trước kia từng nói quá nhiều lần câu “Bà xã anh yêu em” linh tinh… cho nên cậu đối với những lời này đã muốn sản sinh miễn dịch… Bởi vì nơi này chẳng qua là trò chơi thôi, nói lời yêu thương gì cũng không cần chịu trách nhiệm, cho nên cậu cũng chưa từng tin tưởng, đúng hay không.”

Chính là đạo lý này a…

Tuy, rất hy vọng đây là thật…

Nhưng sau khi hắn đã từng nói vô số lần bà xã anh rất nhớ em, bà xã anh rất yêu em, bà xã hôn nhẹ sao sao ôm một cái…, thật sự, không có cách nào thuyết phục bản thân tin tưởng a…

Tiểu Ly đang ở đó buồn bực, đột nhiên nghe được tiếng chuông điện thoại “Bài ca con heo” bắt đầu vang lên.

Tiểu Ly có chút thấp thỏm nhìn bạn cùng phòng, sau khi cảm thấy bọn họ không có chú ý tới mình, mới len lén cầm di động chạy tới ban công nghe điện thoại.

“Uy…” Tiểu Ly phát hiện thanh âm của mình cũng hơi mất tự nhiên.

“Tiểu Ly, tôi thích em.”

Mãi đến sáng ngày thứ hai, bên tai Tiểu Ly vẫn như cũ vọng lại câu nói kia.

Tiểu Ly, tôi thích em.

Thanh âm điềm đạm, giống như vây quanh toàn thân mình, vừa ấm áp lại dễ chịu.

Thích… Sao?

Gọi điện thoại đến nói như thế, hình như không giống nói giỡn nha, nhưng… Lại quá mức đột ngột.

Vì sao đột nhiên thích rồi vậy? Mới gặp mặt qua một lần mà thôi, hơn nữa với ánh mắt của hắn, không phải nên tìm một cô gái xinh đẹp ôn nhu hiền thục sau đó sinh con ở nhà làm bà chủ gia đình mới đúng chứ? Tiểu Ly thật sự nhìn không ra nam sinh trưởng thành hơi cao cao hơi gầy gầy trước ngực không có chút thịt trong gương kia… Có cái gì để thích đi.

Nhưng hắn lại thật sự gọi điện đến nói rõ, cũng bởi vì ở trong trò chơi nếu đánh chữ chính mình không tin, kết quả liền… Gọi điện thoại đến, chính miệng nói.

Tiểu Ly cúi đầu mắt nhìn di động bởi vì bị câu nói kia của hắn dọa lỡ tay ném hư, thở dài bất đắc dĩ.

Chơi trò chơi, sao gặp phải hắn vậy chứ?

Oan nghiệt a…

Nhưng mà đang lúc Tiểu Ly cầm lược chải mái tóc lộn xộn như tổ chim, đột nhiên truyền đến một trận đập cửa.

“Chung Ly, dưới lầu có người tìm, nói là anh họ cậu, kêu là Từ Úy a.”

Ba một tiếng, lược gãy rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK