- Thật ra là chị dâu đã xảy thai ! - Tuấn Tú nói chậm rãi
- Sao ? - mẹ Tuấn Kiệt hoảng
- Và chuyện này đã đến tai của gia đình Stani ! Họ muốn huỷ diệt tập đoàn ta ! - Tuấn Tú nói cẩn trọng
- Sao có thể được ? Tuấn Kiệt đâu ?
- Anh ấy chưa xuất hiện !
- Cháu sẽ không để chuyện phá sản xảy ra đâu , thưa bà ! - cánh cửa mở ra Thuý Diễm bước vào
- Thuý Diễm !
Tất cả mọi người ngớ ra nhìn cô đang mỉm cười .
Tuấn Kiệt uống ực hết chai rượu thứ 8 , anh tìm mãi mà chưa có tin gì cả ... Đang tuyệt vọng thì điện thoại reo :
- Nói ! - Tuấn Kiệt đáp trả bằng gióng say sỉn
- Tuấn Kiệt .. Là em đây ! Anh mau đến công ty đi , bà nội đang tức giận !
Tuấn Kiệt tắt máy ngay lập tức , anh cầm chai rượu uống tiếp thì điện thoại lại reo :
- Tôi đã nói không !
- Là em .. Ánh Nhật ! - giọng nói yếu ớt vang lên đầu dây khiến cậu bừng tỉnh
- Ánh Nhật .. Là em sao ? Em mau nói cho anh biết em đang ở bệnh viện nào anh sẽ tới .. Anh nhớ em nhiều lắm !
- Em cũng nhớ anh nhiều lắm ! - tiếng nấc nhẹ khiến cho tim cậu đau nhói
- Anh sẽ tới ngay , em đợi anh !
Tuấn Kiệt lao ra xe , chạy nhanh đến bệnh viện mà điện thoại anh định vị :
- Bệnh nhân Stani Ánh Nhật ở phòng nào ? - cậu chạy đến quầy tiếp tân
- Dạ phòng vip 1 ạ ! - cô y tá đỏ mặt
Tuẫn Kiệt nhanh chân chạy vào thang máy nhưng nhìn thấy biển "thang máy hư" liền không chút ngần ngại mà chạy lên từ thang bộ . Phòng vip là phòng dành cho các người đặc biệt nên cách li rất xa , nó tận lầu 8 lận đấy nhưng chưa đầy 20 phút cậu đã chạy lên .
- Sao anh ở đây ? Biến đi ! - Ánh Nguyệt la
- Mau tránh ra , tôi muốn gặp cô ấy!
- Không , tôi không cho anh vào ! Anh đã làm tổn thươmg chị tôi quá nhiều !
- Nhưng cô ấy là vợ tôi !
- Với thế lực nhà tôi việc li hôn đơn phương sẽ được chấp thuận , cậu mau về đi ! - mẹ Ánh Nhật nói nhẹ
- Không , tôi nhất định phải gặp cô ấy !
- Đánh cho tôi ! - ông Stani lên tiếng
4 tên vệ sĩ ra tay cực mạnh , do lượng rượu còn trong người với lại mới chạy lên 8 tầng lầu khiến cậu không có sức chống trả . Hàng loạt cú đấm cái đá mạnh giáng lên người anh khiến cho ở khoé môi tuôn ra dòng máu :
- Dừng lại ngay ! Các người đang làm gì vậy ? - Ánh Nhật chạy ra ôm lấy thân anh
- Cha chỉ đang dạy hắn thôi ! - ông Stani nói
- Cái này không phải là dạy mà là giết người ! Con không cần biết anh ấy làm gì nhưng anh ấy là chồng con !
- Ánh Nhật , nó khiến cho con xảy thai đó !- mẹ cô tức giận
- Đúng vậy , anh xứng đáng thành ra như vậy ! - Tuấn Kiệt nắm tay cô nói
- Con vẫn có thể mang thai lại nhưng nếu anh ấy chết thì đứa bé cũng không có !
- Đi ! - ông Stani bỏ đi
Mẹ cô và Ánh Nguyệt im lặng đi theo . Nước mắt Ánh Nhật rơi ra , cô mỉm cười đỡ anh lên thì một đám bác sĩ chạy tới đưa anh vào phòng đợi bác sĩ khám xong cô liền hỏi :
- Anh ấy sao rồi ?
- Dạ chỉ bị nội thương nghỉ ngơi sẽ khoẻ !
- Mọi người ra đi !
Ánh Nhật bước tới giường đưa tay ra chạm vào khuôn mặt anh .
- Anh gầy đi rồi !
- Anh không sao , Ánh Nhật..anh xin lỗi ! - Tuấn Kiệt nắm lấy tay cô
- Không sao ! Anh mau đi tắm đi , em có kêu người chuẩn bị quần áo cho anh rồi !
Tuấn Kiệt mỉm cười nhẹ rồi đi vào phòng tắm ... Ánh Nhật nhìn cậu khẽ nhếch môi :
- Con à , mẹ sẽ quyết đòi lại công bằng cho con '