Cô kết hôn, không sung sướng cũng không hạnh phúc, đến ngày cả chồng cô cũng không phải là người cô muốn.
Đêm nay dường như rất ảm đạm, cô ngồi trên giường, đã muốn quên, hôm nay là ngày tân hôn của cô. Cô đơn, lạnh lẽo, đây không phải cái cô cần sao? Cô gắt gao ôm lấy cánh tay của mình, đôi mắt khẽ chớp, một giọt nước mắt rơi xuống.
Một gian phòng khác, Lê Duệ Húc mở một chai rượu, hắn rất ít khi uống rượu, nhưng hôm nay hắn muốn uống say một lần, hắn cầm ly rượu đứng ở ban công, áo tắm màu trắng không ngừng tung bay theo gió, vô tình lộ ra lồng ngực hắn, da thịt màu đồng, năm nào cũng rèm luyện thể thao, khiến thân hình vô cùng gợi cảm rắn chắc. Hắn ngẩng đầu lên, uống một ngụm rượu. Cũng không có cảm giác gì, lại có chút vô vị.
Hắn cứ như vậy uống từng ngụm, từng ngụm.
Cô kết hôn, hắn cũng kết hôn, hắn nở nụ cười lạnh, thì ra đây là hôn nhân, cũng không có cái gì cả.
Hắn rút điện thoại di động ra. Bên kia truyền lại một giọng nói mềm mại của một cô gái.
“Cecile, đến nơi ở của tôi đi.” hắn nói xong, cũng không đợi đối phương trả lời, trực tiếp ném điện thoại vào giường, một lần nữa, hắn nhìn phía ngoài, biển hoa hồng sắp chìm trong bóng tối, đôi mắt màu trà, cuối cùng lại trở nên mông lung.
Bên ngoài truyền tới tiếng chuông cửa, Lê Duệ Húc vẫn duy trì động tác, giống như một pho tượng, không hề động, sẽ có người đi mở cửa, uống một ngụm rượu, môi của hắn như có như không cười lạnh, trên mặt đất không ít vỏ chai.
Hắn đưa chiếc ly lên, chiếc ly thủy tinh trong suốt có hình bóng mơ hồ của hắn, từ trước đến nay, hắn chưa từng cho người khác nhìn thấy dáng vẻ chật vật của mình.
Tử Lạc đứng lên, mở cửa phòng, tiếng chuông cửa bên ngoài, một tiếng lại một tiếng, giống như muốn phá chuông vậy.
Cô vội vàng xuống tầng, bỗng cô quay đầu lại, nhìn thoáng chiếc cửa bên phải đóng chặt.
Cô hơi do dự một chút, liền chạy đi mở cửa, cầu thang với cửa chính cũng không quá xa, bởi vì chạy quá nhanh, gần đây sức khỏe cô lại không tốt, cho nên khi tay đtặ vào cửa đã bắt đầu thở dốc.
Tiếng chuông cửa như tiếng quye đuổi giết, không ngừng vang lên.
Cô mở cửa, một mùi hương từ bên ngoài tràn vào, một cô gái đứng trước cửa, một cô gái ăn mặc hở hang, lộ ra một đôi chân dài trắng mịn, cao gầy gợi cảm, Tử Lạc đứng trước mặt cô ta, thực sự là quá mộc mạc.
“Xin hỏi…” Tử Lạc vừa định lên tiếng, cô gái kia đã trực tiếp đi qua cô, hướng câu thang đi tới, mà còn dừng lại trước phòng Lê Duệ Húc.
“Cô là..” Tử Lạc vội vàng đuổi theo, không rõ cô gái này muốn gì?
Cô gái kia dừng bước, nâng chiếc cằm xinh đẹp, nhìn chằm chằm cố gái đơn thuần Tử Lạc.
“Cô là người giúp việc mới tới sao, ta đi tìm Húc, cô có vấn đề gì sao?” Cô nhẹ nhàng giơ chiếc điện thoại trong tay, “Húc kêu tôi tới, cô nói xem, một người đàn ông gọi một cô gái tới phòng hắn, là có chuyện gi?”