Chuyện này rất khẩn. Sau khi nghe nhóm quân tiền tiêu báo cáo, giáo chủ không muốn né tránh nên thương lượng với tả sử và các trưởng lão, chủ động ra nghênh đón. Bọn họ dẫn người lặng lẽ xuống núi, án binh bất động, ẩn thân quanh khu vực các phái Trung Nguyên nghỉ chân.
Nghe vậy, Đoàn Tam Thiếu mồ hôi lạnh ứa ra, chỉ sợ hai bên sẽ khai chiến! Biết Thiếu Lâm tự cũng có mặt trong đoàn người Trung Nguyên đến Hắc Ưng giáo, hắn càng lo lắng, không quản trên người vẫn còn thương tích, gượng chống trường côn, bảo bọn thủ vệ: “Dắt ta tới chỗ Đông Phương Linh. Ta muốn gặp hắn!”