• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


"Dựa vào đâu?" Thẩm Giai mặc xiêm y, y quan chỉnh tề, bình tĩnh nhìn nàng."Trước kia nàng dùng danh nghĩa Thẩm phu nhân làm xằng làm bậy, ta cũng chỉ yêu cầu nàng giữ thân thể sạch sẽ mà thôi.

Hiện giờ ta đổi ý, ta muốn cả danh nghĩa và thân thể, không thể tiếp tục để nàng làm bậy."Đỗ Yểu Yểu tức giận đến mức ngực phập phồng, hận không thể rút ngọc thế trong huyệt ra ném lên mặt hắn.Sinh, sinh cái củ cái ấy mà sinh!Ai thèm sinh đứa nhỏ cho nam nhân ngu ngốc xen vào việc của người khác như ngươi chứ!Cả đời không con đúng là ông trời mở mắt.Đáng đời!Thẩm Giai rót trà bưng đến bên giường, khuyên giải an ủi nói: "Giận cũng vô dụng.

Nếu nàng đã là Thẩm phu nhân thì làm những chuyện trong bổn phận của Thẩm phu nhân đi.


Đừng nghĩ những chuyện không cần thiết nữa."Hắn đỡ lưng nàng, đưa nước trà tới bên miệng nàng thở dài: "Nàng là nữ nhân của ta, hiểu không?"Đỗ Yểu Yểu nghiêng đầu, quật cường tránh đi: "Nếu ta không muốn làm Thẩm phu nhân nữa thì sao?"Thẩm Giai buông tay, đứng dậy đặt mạnh tách trà lên án."Không có nếu, không thể không muốn, sự thật là nàng phải làm!"Tranh cãi tan rã trong không vui.Mấy ngày liên tục Thẩm Giai đều nghỉ tại thư phòng, Đỗ Yểu Yểu tự ngủ trong viện mình.Không chạm mặt, không nói lời nào, Đỗ Yểu Yểu không muốn đi dỗ hắn.Đằng nào cũng không trốn thoát lòng bàn tay Thẩm Giai, nàng cam chịu nghĩ: ‘Sau này hắn muốn giết chết nàng thì cứ giết đi.

Nàng chán không muốn phản kháng nữa rồi.’Lễ mồng tám tháng chạp, Công chúa Nam Chiếu tổ chức yến thưởng mai tại biệt viện dịch quán, mời mệnh phụ các gia trong Kinh Thành tới tham dự.Đỗ Yểu Yểu cũng nằm trong danh sách khách mời của Hồng Ngạc.Nàng không muốn đi, lệnh cho Ngân Diệp dùng lý do thân thể không khỏe từ chối người tới mời.Ai biết tỳ nữ Hồng Ngạc phái tới rất khó chơi, một mặt mời thái y tới hỏi chẩn cho nàng, một mặt nói mấy Vương Phi của Đại Sở nể mặt Công chúa Nam Chiếu tới tham dự, thân phận của phu nhân quan viên còn có thể quý trọng hơn con dâu hoàng gia hay thế nào.Đỗ Yểu Yểu bất đắc dĩ.

Nàng giả bệnh thì sao có thể để thái y bắt mạch.

Hồng Ngạc rõ ràng là trong tối ngoài sáng ép nàng tham yến.Sợ mục đích không phải chỉ thưởng mai đơn thuần mà là Hồng Môn Yến không có ý tốt.Bình thường Đỗ Yểu Yểu không cố ý sai người hỏi thăm hành tung Thẩm Giai, hắn cũng sẽ không chủ động sai người báo cho.

Lúc này cần hỏi quyết định của Thẩm Giai thì Đỗ Yểu Yểu mới biết hắn đã không hồi phủ vài ngày nay.Không hồi phủ thì nghỉ tại đâu? Trừ Ngự Sử đài, Đỗ Yểu Yểu lập tức liên tưởng tới biệt viện của Hồng Ngạc công chúa.Trong nguyên tác, sau khi nguyên chủ qua đời, Thẩm Giai nghênh Hồng Ngạc nhập phủ, nhanh như thế, lại vừa khéo nữa.


Nếu như nói bọn họ không cấu kết với nhau làm việc xấu từ trước thì ai tin?Thân phận Hồng Ngạc tôn quý, dung mạo xinh đẹp, đối mặt đại mỹ nhân hoạt sắc sinh hương như thế, Thẩm Giai không động tâm mới là lạ.Phỏng chừng dương vật cứng phá đũng quần… Vài ngày không hồi phủ, hứ, đại chiến ba trăm hiệp lâm vào thân thể Công chúa không nhổ ra được chứ gì.Nhớ tới biểu hiện và thủ đoạn của Thẩm Giai trên giường, trong lòng Đỗ Yểu Yểu mắng chửi không thôi: Dâm trùng, ngựa đực!Thuận tiện đồng tình bản thân một chút.

Nguyên chủ cắm sừng thanh danh hắn, hắn lại chân chính cắm sừng lên đầu nàng.Đỗ Yểu Yểu ăn vận theo lối thuần khiết trong sáng xuất môn, cố ý thoa phấn lộ rõ vẻ tái nhợt tiều tụy.

Vòng eo nhỏ nhắn như liễu, cứ như chỉ cần một cơn gió ngang qua là có thể thổi nàng bay đi.Điển hình vật hi sinh bị phu quân ruồng bỏ, gầy yếu thất sủng, dung nhan ảm đạm.Ám chỉ: ‘Tuyệt đối không trì hoãn mùa xuân thứ hai của phu quân sau này.’Quả nhiên, kẻ yếu luôn khiến người đồng tình.

Trước kia Đỗ Yểu Yểu trang điểm dày đậm chói mắt, kiêu ngạo ương ngạnh, rất nhiều phu nhân, quý nữ không quen nhìn.


Hôm nay nàng cởi bỏ hết lộng lẫy, điềm đạm đáng thương bước vào biệt viện Công chúa, còn có mấy quý nữ từng tranh chấp với nàng tiến lên an ủi.Đỗ Yểu Yểu đương nhiên giả bộ nhu nhược không chịu nổi, một bước đi khụ ba tiếng, nghe làm người nhói tim đau lòng.Yến hội bày sâu trong rừng mai của biệt viện, dưới tàng cây bày hai hàng tháp nhỏ, Đỗ Yểu Yểu ngồi trong một góc không đáng chú ý, đang nhỏ giọng đáp lời với một nữ tử trong giới quý nữ.Xung quanh chợt im tiếng, hoàn cảnh xung quanh đều như bị ấn nút mute.

Đỗ Yểu Yểu ngẩng đầu, Hồng Ngạc phong tình quyến rũ đi về phía bên này.Váy đỏ chấm đất, trâm cài lay động, rõ ràng đang đông mà nàng lại như nắng gắt ngày hè."Thẩm phu nhân, lại gặp rồi."Giọng Hồng Ngạc mềm mại như có thể nổi lên trên mặt nước, lại hơi khàn khàn, dâm mỹ như âm thanh sau khi được thỏa mãn trên giường..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK