* RENG RENG * tiếng chuông ra về
Nó lấy đồ đạc trong tủ ra chuẩn bị về ( đồ chơi của chỉ k đó) thì thấy trong cùng hộc tủ có 1 lá thư mở lá thư ra mặt nó có vẻ bình thản, cất hết đồ đạc trong cặp r bước đi!
— ek! Diệu Anh hồi đứng đợi tao trc cổng trường nha! Bỏ bạn theo trai là chết vs tao!!!"_ nó nói"
— ok!... EK TAO BỎ BẠN THEO TRAI HỒI NÀO CON QUỂ!!!" Diệu Anh"
— r...r k có đc chưa, nhớ đợi tao đó, có chuyện muốn nói "_ nó nói r bước đi luôn"
* tại sân sau trường *
— bạn gọi mk ra đây?" nó"
— phải!"_ Bảo quay lại"
— có chuyện?" nó"
— phải! Cho Bảo xl chuyện hồi đó!" Bảo"
— chuyện hồi đó?...còn j nữa k?"_ nó lạnh nhạt"
— Ngọc Ngọc à! Cho Bảo xl hồi đó đã lỡ lớn tiếng vs Ngọc nha!"_ Bảo"
— bạn đừng có nói cái giọng điệu đó làm như tôi vs bạn thân nhau lắm z á! Bạn bảo sao? Về nhà soi gương lại đi hả ? Uk tôi soi r đấy, soi muốn lọt tròng con mắt r đây nè, ĐC CHƯA ĐC CHƯA???, tôi xấu kệ mọe tôi, liên quan tới anh á???"_ nó hét lên"
— Bảo xl, là Bảo sai, Ngọc tha lỗi cho Bảo "_ Bảo nói"
— rồi h sao? H thấy tôi đẹp tôi ốm r muốn quay lại hay j? Đừng có mơ , tôi đi đây ! "_ nó nói r toan bước đi "
— em của ngày hqua đâu r sao khác quá z? " Bảo"
— em của ngày hqua là bài hát của Sơn Tùng, k dính líu tới tôi, à k có dính tại tôi thích nghe bài đó lắm!" nó nói chuyện rất tỉnh"( t/g: em cũng khoái nghe bài đó lắm á để hát khúc cho chị nghe: hãy là em cũng ngày hqua ú nu ú nà, hãy là em của ngày hôm nay ốm nhom ốm nhách)
Nhưng nó chẳng để ý đến 1 gốc cây gần đó có 1 bóng người đang đứng nghe toàn bộ cuộc đối thoại nãy h của nó và Bảo....