Tôi lần nữa mở mắt, trước mặt tôi là một người phụ nữ hơn 30 tuổi. Tôi ôm đầu oán thầm.
Đầu năm nay, cái đầu iu quý của tôi thật xui xẻo, hết đau đầu rồi đến ê ê như con tê tê. Cái số toàn nhọ là nhọ.
"Tiểu Manh, Tiểu manh của mẹ. Con sao rồi..."
"Ông xã, ông xã, mau đến, nó tỉnh."
"Thật vậy? "
Tay tôi chợt bị ai đó nắm chặt, tay người nọ thô ráp, đầy vết chai, có lẽ là một người nông dân chân lấm tay bùn theo tôi là vậy.
Người đàn ông vui mừng reo lên: "Bà xã, nó tỉnh thật!"
Tôi thầm bĩu môi.
Bà xã với chả ông xã, nổi da gà~