Cô nhìn mọi người không ai ngạc nhiên thì quyến rũ cười một tiếng, ngón tay trắng nõn nhẹ hẩy khuôn mặt hắn, Lục Dật Nhiên biết ý liền cúi đầu xuống:
“ Người nhà tôi hình như đều bị anh mua chuộc rồi “. Sau đó liền không ngại ngùng mà thơm một cái vào bên má hắn.
“ Con muốn hỏi mọi người một điều nha, tại sao xung quanh nhà có rất nhiều Zombie nhưng lại không có con nào xông vào nhà vậy? “. Khuôn mặt không đổi mà ngồi lên đùi hắn, nhíu mi hỏi
“ Chuyện này thì con / em phải hỏi Tiểu Dật “. Vừa nghe thấy vậy cô liền nghiêng đầu, mặt đối mặt với Lục Dật Nhiên. Nhìn dáng người, độ đẹp trai của hắn là biết hắn không phải dạng vừa rồi ( Uyển tỷ, liên quan gì với nhau nha), cả cái khí chất ung dung cao quý kia nữa. Cô cười một cái, phả hơi thở vào cổ hắn, nhẹ nói
“ Ngươi đã làm gì vậy? “. Anh không muốn phá vỡ phong cảnh mà cô tạo nên liền kết hợp, đôi bàn tay thon dài nhẹ vòng qua eo cô, ôm cô vào lòng
“ Chỉ là một vài thí nghiệm hỏng thôi mà “