Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biên tập: Ross

13.

“Tiểu tổ tông của tôi ơi.”

Chờ khi Tần Đoan tiễn vị đại phật này đi, người đại diện của Sơ Tịnh mới đem kịch bản show tạp kỹ đến trước mặt cô, đầu bắt đầu đau: “Vừa rồi chị không nghe rõ, em định nói gì vậy?”

Không ngờ tiểu tổ tông này dám lặp lại rõ ràng: “Em và Tần Đoan đã thỏa thuận xong, chúng em định sẽ công khai.”

“Chờ đã.” Người đại diện hít một hơi thật sâu, “Việc này vậy mà Tần Đoan cũng đồng ý?”

Tiểu tổ tông không kìm được cong khóe môi, khẽ hừ một tiếng, coi như ngầm đồng ý.

“…Hừ cái gì mà hừ? Em đừng có vội đắc ý, nghe chị nói đã.” Người đại diện không phanh nổi “Chị mặc kệ Tần Đoan làm sao quen được em, em muốn tắc quái sao cũng kệ nhưng tại thời điểm đó cậu ta đã nổi tiếng khắp giới giải trí, nhận kịch bản tới mỏi rã cả tay, mà bây giờ cũng nắm gần nửa cái giới này rồi, không còn mặn mà gì nữa nên mới dám công khai, còn em có nghĩ cho bản thân mình chưa?”

Người đại diện hít một hơi: “Em còn đang trên đà phát triển, lại là một nữ nghệ sỹ, nếu tự dưng công khai chuyện kết hôn, tương lai của em trong cái giới này bị ảnh hưởng lớn tới độ nào em có biết không?”

Sơ Tịnh không muốn nghe nữa, lại khịt mũi một cái: “Em biết.”

“Em đừng có ngoan cố với chị, em nghĩ là chỉ nói với fan mấy câu là xong chuyện à?” Người đại diện cao giọng: “Sau khi công bố tin kết hôn, công ty sẽ phải thay đổi nhân thiết cho em, mấy cái kịch bản thanh xuân thần tượng gì đó sẽ phải suy xét lại, cả lời mời hợp đồng cơ bản như mỹ phẩm tuổi teen cũng phải đổi người, tới tìm em chỉ có mấy nhãn hàng sữa bột dành cho mẹ và bé thôi, em đã thực sự nghiêm túc nghĩ về nó chưa—“

Sơ Tịnh: “Những lời này Tần Đoan cũng nói với em rồi.”

Ngay cả giọng điệu cũng bình tĩnh, dùng từ cũng thẳng thừng hơn.

Khi ấy vệt nước mắt trên mặt Sơ Tịnh vẫn chưa khô, cô như bàng hoàng lắng nghe những lời anh vừa nói: “Anh cũng đã đồng ý công khai rồi, giờ còn nói với em những lời này.” Cô vừa tức giận lại vừa tủi thân, oán trách: “Anh uy hiếp em”

“Đúng vậy, anh đang uy hiếp em đó.”

Tần Đoan dùng đầu ngón tay lướt nhẹ qua khóe mắt Sơ Tịnh, giọng trầm ấm: “Sơ Sơ, bây giờ em cũng biết kết quả xấu nhất rồi đấy, cũng biết sau khi công khai, phía công ty và người đại diện khó mà giúp đỡ em được.”

Sơ Tịnh giận rỗi: “Vậy thì sao—“

“Vậy từ giờ trở đi, anh sẽ ủng hộ em.”

Tiểu tổ tông chỉ giận có vơi nửa, sau thì ngây ngẩn cả người.

“Nếu em đã hạ quyết tâm rồi, anh cũng không cần phải lo lắng nữa.” Hai cơ thể kề sát vào nhau, sống mũi thẳng tắp của Tần Đoạn khẽ cọ qua Sơ Tịnh, “Thật ra chỉ muốn em trải nghiệm vài năm thôi, bây giờ xem ra anh cũng yên tâm rồi.”

Sơ Tịnh: “Cái gì cơ?”

“Cái gì mà cái gì?” Tần Đoan bật cười, đôi mắt đào hoa thường rất lạnh chợt trở lên ấm áp, anh nhéo mặt cô: “Anh đã giải thích xong rồi giờ tới lượt em.”

Sơ Tịnh vẫn còn ngây ngốc, lúng túng lặp lại: “Em giải thích?”

Bắt cô giải thích cái gì mới được.

Tần Đoan hỏi: “Vừa rồi nói với anh chuyện công khai, vậy tại sao lại đòi ly hôn?”

Sơ Tịnh bị hỏi đến nửa ngày vẫn chưa trả lời được, tiểu tổ tông vừa bước xuống bậc thềm, đắc ý chưa lâu lại phải cụp đuôi nịnh nọt mà lắc đầu.

Vệt nước mắt vẫn còn đó, vành tai ửng đỏ, vẻ mặt còn ngượng ngùng.

Nhìn kiểu gì cũng khiến người ta yêu thích.

Nụ hộn của Tần Đoan lướt xuống xương quai xanh, anh hơi niết nhẹ để lại một dấu vết, giọng khàn khàn: “Bình thường em thích nổi hứng kiểu gì cũng được, có thể giận anh, có thể không để ý tới anh, anh không sợ em không muốn gặp anh, sao cũng được.”

“Nhưng ly hôn thì không thể chấp nhận được.”

14.

Người đại diện của Sơ Tịnh như chết lặng.

Mặc dù tình cảm của Tần Đoan và Sơ Tịnh bao nhiêu năm qua vẫn rất ngọt ngào, nhưng cả hai đều có sự nghiệp riêng, trừ show tạp kỹ năm đó ra, con đường của họ hầu như không có điểm chung nào.

Cô ấy vốn tưởng đoàn đội của cả hai đã ngầm hiểu rõ, hóa ra ảnh đế Tần lại đi chăn cừu?

Có khi còn nhăm nhe Sơ Tịnh mở miệng đòi “công khai” từ lâu rồi ấy chứ.

Ông chủ kiêm anh cả của công ty Tinh Thế sau này sẽ nâng đỡ nữ nghệ sỹ tuyến hai của công ty họ, ông chủ của bọn họ sợ có mơ cũng phải tỉnh dậy cười một trận.

Nếu Tần Đoan đã quyết tâm ủng hộ Sơ Tịnh, tương lai có khi còn nắm cả đại ngôn.

“Tần Đoan nói vậy thật á? Cậu ta sẽ nâng đỡ em?” Người đại diện lắp bắp, “Vậy sau đó—“

“Sau này thể nào cũng có lợi” Sơ Tịnh bật lại bản ghi âm trên điện thoại, bỗng nhiên ngẩng cao đầu nói đầy hứng thú.

Người đại diện không rõ: “…Có thể dùng cái này á?”

Sơ Tịnh kiên nhẫn chuyển một bản ghi âm cho người đại diện, cô ấy lập tức mở Wechat ra xem, thậm chí còn có thể đọc thuộc lòng.

Nhớ tới mấy ngày trước Sơ Tịnh có quan tâm tới mấy thông cáo, thông cáo nào cũng đều để lại đánh giá. Xem độ dài của đống này, ước chừng cô phải mất một hai ngày suy nghĩ.

【Show thực tế《Trượng phu lữ hành》: ※※※※※. Trả lời: Chương trình ghi lại trực tiếp chuyến đi của các cặp đôi, đạo diễn không mời tôi và Tần Đoan, đây là tổn thất lớn của chương trình đấy. 】

【Show thực tế《Hoang dã có nhau》: ※※※※※. Trả lời: Chương trình thực tế sinh tồn ngoài trời dành cho các cặp đôi rất phù hợp với Tần Đoan, miễn là có tôi ở bên cạnh cổ vũ cho anh ấy là được. 】

【 Show thực tế《Mẹ ơi mình đi đâu thế》: ※※※※※. Trả lời: Chương trình thực tế gắn kết cha mẹ và con cái không tệ nha, nhưng mà tôi vẫn chưa biết sau này bé con sẽ là con gái hay con trai. 】



Người đại diện: “…”

15.

Hết thảy đều không thắng nổi cái não yêu đương của tiểu tổ tông.

Hôm nay người đại diện của Sơ Tinh lại muốn từ chức.

16.

Chuyện hai người công khai là ở buổi họp báo phim mới của Sơ Tịnh.

Ba tháng sau, Sơ Tịnh gia nhập đoàn phim mới, đây là một bộ phim điện ảnh có kinh phí lớn, cô vào vai nữ chính. Nam chính đã sớm được chọn từ nửa năm trước, là Tần Đoan.

Đạo diễn là người đã có rất nhiều tác phẩm để đời, không có ngoại lệ, tất cả đều đạt doanh thu phòng vé cao ngất ngưởng. Vì vậy bộ phim này không thiếu đầu tư và diễn viên thực lực, ngay từ khi đang chỉnh sửa kịch bản, đã vội vã đi giành giải.

Chọn Sơ Tinh là nữ chính có hai nguyên nhân, thứ nhất vì đạo diễn cảm thấy cô có khí chất, thứ hai vì đạo diễn là bạn tốt của Tần Đoan.

Trước đây Sơ Tịnh có tham gia đóng phim truyền hình, nhưng phim thần tượng nổi tiếng thế nào thì cũng chỉ là phim thần tượng, thực chất vẫn còn tồn tại bức tường với lĩnh vực điện ảnh. Vì vậy, bộ phim chuyển mình đầu tiên của cô lấy nguồn lực tốt như vậy, khó tránh khỏi có người nghi ngờ.

Vào ngày tổ chức hội nghị ra mắt, Tần Đoan vắng mặt vì anh phải ra nước ngoài tham gia lễ trao giải.

Buổi họp báo mới diễn ra được một nửa, tin đồn “Tần Đoan vì không tán thành nữ chính nên không xuất hiện tại buổi họp báo” đã lan truyền khắp nơi.

Các phóng viên đông như trảy hội, người xô kẻ lấn vội vã đặt câu hỏi cho Sơ Tịnh.

Từ chủ đề phim tới ấn tượng của đạo diễn, từ áp lực của việc chuyển thể tới những tai tiếng gần đây.

“Nghe nói Tần Đoan sẽ là nam chính, được diễn cùng anh ấy không biết cô có cảm nghĩ gì không? Có cảm thấy khó khăn trong việc đối diễn cùng anh ấy?”

“Bộ phim điện ảnh đầu tay của cô đã có cơ duyên diễn cùng Tần Đoan, chắc hẳn cô cũng áp lực rất nhiều nhỉ? Cô có cảm nhận gì về cảnh quay với anh ấy không?”

“Chúng tôi phát hiện, hôm nay ảnh đế Tần không tới, có phải vì chuyện riêng cá nhân gì không?”

Thấy sắc mặt của Sơ Tịnh càng ngày càng yếu ớt, người đại diện đứng bên cạnh cũng bắt đầu cảm thấy đau đầu, nếu còn hỏi thêm hai câu nữa, tiểu tổ tông chắc sẽ đi luôn.

Chết mất.

Qủa nhiên, Sơ Tịnh ngoài cười mà trong không cười, cô mím môi trả lời: “ Tôi cũng không biết hay là tôi giúp anh hỏi anh ấy nhé.”

Bốn bề náo động.

Dưới con mắt của mọi người, Sơ Tịnh thật sự ấn nút gọi cho Tần Đoan, đã thế còn bật loa ngoài, âm thanh từ micro truyền tới mọi ngóc ngách trong khán phòng.

Sau khi nhấc máy, giọng nói trầm thấp của Tần Đoan từ đầu dây bên kia đáp lại: “Sao vậy em? Họp báo xong rồi à?”

Hành động quá đột ngột khiến mọi người không dám thở mạnh.

“Em vẫn đang ở chỗ họp báo.” Lúc đầu Sơ Tịnh còn tràn đầy khí thế, nhưng không hiểu sao bây giờ lại thấy hơi căng thẳng, dừng một chút mới đáp: “Có phóng viên hỏi em, được làm nữ chính của anh có phải vì em may mắn không?”

Mục đích ban đầu của Sơ Tịnh chỉ mong Tần Đoan nói “không phải” cho hả giận là được.

Vậy mà trước rất nhiều người Tần Đoan đáp lại rất đỗi tự nhiên: “Sao lại là may mắn?”

“Vai diễn còn lại của cuộc đời mình, chẳng nhẽ cũng là em may mắn?” Bình thường Tần Đoan nói chuyện với mọi người đều rất lạnh nhạt nhưng lúc này anh lại cố hạ giọng xuống thật thấp để nín cười: “Nói cho họ biết, gặp được em, là anh may mắn mới phải.”

17.

Đã bao giờ bạn thấy chỉ một cuộc trò chuyện ngọt ngào qua điện thoại có thể khiến cả đám phóng viên trong giới giải trí im bặt?

Lần đầu thấy.

Tối hôm đó, đoạn video này lập tức trở thành chủ đề hot phủ sóng khắp các nền tảng xã hội, đến độ người dân cả nước ai cũng phải xem qua ít nhất một lần.

Cư dân mạng đến hóng hớt đông như trảy hội.

Chỉ có siêu thoại của cp “Tần Tấn chi hảo” bị miếng đường bất ngờ của chính chủ quăng cho câm như hến, vẫn chưa thấy động tĩnh gì—

Vãi trưởng.

Vậy mà là thật, là thật, là thật đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK