Trans: Ying Ying
–
Chương 04
Một câu chịu trách nhiệm, đã khiến mắt Tống Nhiễm Niên sáng rực lên, cậu ngẩng đầu hôn môi Cố Trác Sâm. Cậu hôn rất nhanh, cơ thể không còn sức lực đành tuột xuống.
Cố Trác Sâm thấy thế liền lấy tay đỡ mông Tống Nhiễm Niên, sợ cậu ngã xuống. Chỉ một động tác nhỏ đã khiến lòng Tống Nhiễm Niên nở hoa, hai tay quấn chặt lấy cổ hắn.
"Trác Sâm ca ca..." Giọng Tống Nhiễm Niên có chút nghẹn ngào, chủ động hôn môi Cố Trác Sâm.
Tống Nhiễm Niên quá chủ động, Cố Trác Sâm không kịp phản ứng. Nụ hôn càng lúc càng sâu, cứ như muốn lấy hết đi không khí của Tống Nhiễm Niên. Cũng may Cố Trác Sâm vẫn còn lý trí, thời điểm cậu sắp không thở nổi hắn liền buông tha.
"Cứ hôn tiếp thì đêm nay đừng hòng được ngủ." Cố Trác Sâm tỉ mỉ lau người cho Tống Nhiễm Niên, khi lau đến mông cậu thì phát hiện phía sau hơi sưng.
"Còn đau không?" Cố Trác Sâm xoa xoa giúp cậu.
Tống Nhiễm Niên gật đầu: "Rất đau, nhưng mà..."
Cố Trác Sâm: "Nhưng cái gì?"
Tống Nhiễm Niên liền ôm Cố Trác Sâm, eo bắt đầu lắc lư làm nũng: "Nhưng mà cũng rất thoải mái! Trác Sâm ca ca, anh thật lợi hại á!"
"Im miệng! Muốn ngủ thì đừng nói nữa!" Thật là xấu hổ! Đây là lần đầu Cố Trác Sâm gặp phải nhóc con chủ động như thế!
"Thật ra... cũng không ngủ được..." Ngón tay Tống Nhiễm Niên vẽ lung tung lên ngực Cố Trác Sâm, "Hay là... mình play phòng tắm đi?"
Hô hấp Cố Trác Sâm hơi ngưng lại, nhíu mày: "Nhóc chắc chứ?"
Tống Nhiễm Niên cắn môi gật đầu, sau đó hôn lên tai hắn: "Rất chắc chắn nha! Niên Niên khỏe lắm ạ!"
Cố Trác Sâm liền không nhiều lời, trực tiếp bế Tống Nhiễm Niên đặt lên bồn rửa tay, khiến cậu ngẩng đầu là có thể thấy hai người trong gương. Hắn ngậm lấy vành tai cậu, trầm giọng nói: "Niên Niên, nâng mông cao lên, nhìn kỹ Trác Sâm ca ca đang thương nhóc."
Cơ thể Tống Nhiễm Niên thực sự quá mẫn cảm, Cố Trác Sâm chỉ mới đưa đẩy vài lần cậu đã mềm nhũn cả người. Tiếng nước chảy hòa cùng âm thanh nỉ non của Tống Nhiễm Niên, khiến Cố Trác Sâm động tình, dục vọng ngày càng tăng cao. Đến lúc ôm Tống Nhiễm Niên quay về phòng cậu đã mệt mỏi ngủ thiếp đi, hai má hồng hồng còn đọng vài giọt nước mắt, nhất thời khiến hắn đau lòng.
Cố Trác Sâm không nghĩ mình cầm thú như thế, làm Tống Nhiễm Niên khóc thút thít, cơ thể còn mềm nhũn. Tiếng rên kia thật sự khiến hắn không khống chế được. Cố Trác Sâm để Tống Nhiễm Niên lên giường, sau đó chính mình cũng nằm xuống kế bên.
"Thích..." Cảm thấy hơi ấm từ người bên cạnh, Tống Nhiễm Niên tựa như chú bạch tuộc con cứ bám dính lấy Cố Trác Sâm, miệng còn không ngừng lẩm bẩm.
"Thích gì?" Cố Trác Sâm cứ nghĩ Tống Nhiễm Niên thích bị hắn làm, nghiêng đầu nhìn cậu một cái.
Kỳ thực Tống Nhiễm Niên ngủ rất say, khóe mắt vẫn còn lưu lại vài giọt nước, giọng nói nho nhỏ đầy oan ức: "Thích... anh... Trác Sâm ca ca... Em rất thích anh."
Cố Trác Sâm hơi ngẩn ra, lấy tay xoa nhẹ khuôn mặt Tống Nhiễm Niên, rồi lại không cam lòng dùng sức: "Con mẹ nó, nhóc mới bao lớn, biết thích là cái gì?"
Trong suy nghĩ của Cố Trác Sâm, thích được chia làm rất nhiều loại. Nếu như để bắt đầu một mối quan hệ thì Tống Nhiễm Niên cũng coi là khá thích hợp. Cậu rất dễ nhìn, trên giường cũng rất hòa hợp với hắn, sao lại không thích cho được. Nhưng Tống Nhiễm Niên chỉ mới hơn hai mươi, cái tuổi này đối với một thằng đàn ông cũng có thể do hiếu kỳ, e rằng chỉ muốn nổi loạn.
Thế nên câu chịu trách nhiệm kia hắn có nói cũng chỉ muốn dỗ cậu thôi. Nhưng bây giờ Tống Nhiễm Niên lại nói yêu thích hắn, khiến đầu óc Cố Trác Sâm rối loạn. Hắn cũng từng ở cái tuổi như cậu, nên biết được câu yêu thích này có ý nghĩa gì.
Ngày trước cũng có người mặt dày theo đuổi Cố Trác Sâm, miệng luôn nói yêu thích hắn. Cố Trác Sâm khi đó trẻ tuổi, cứ nghĩ yêu thích chính là yêu, là vĩnh viễn, kết quả thì không được bao lâu liền dạt đi. Còn Cố Trác Sâm, hắn luôn cẩn thận giữ gìn phần tình cảm kia, thế nhưng lại bị đạp đổ dễ như ăn kẹo.
Cả thích và yêu đều là những lời dễ nói, nhưng khó giữ được. Huống chi giới tính hai người lại giống nhau, phải đối mặt với quá nhiều vấn đề. Tống Nhiễm Niên yêu thích hắn, Cố Trác Sâm căn bản cũng không mong đợi nhiều. Lời nói của một cậu nhóc cũng giống như một trò đùa, ai tin tưởng thì người đó là kẻ ngốc!
Cố Trác Sâm không ngốc, đương nhiên sẽ không để ý câu nói của Tống Nhiễm Niên. Vờ như ngu ngốc, hắn đặc biệt rất thành thạo.
Nhưng ngay sau đó Tống Nhiễm Niên liền nỉ non một tiếng, khiến tâm tư Cố Trác Sâm rối loạn.
"Sinh nhật vui vẻ..." Tống Nhiễm Niên nhẹ giọng nói, âm thanh mềm mại, nhưng lại đánh thẳng vào tim Cố Trác Sâm.
Câu nói này tựa như làn sóng trực tiếp nhào tới bao phủ hắn, khiến hắn không thể vùng vẫy. Hóa ra chỉ với bốn chữ đơn giản lại có thể nhấn chìm một người, chìm sâu vào đáy biển.
"Cảm ơn." Hiếm khi Cố Trác Sâm dịu dàng, chủ động ôm lấy vai Tống Nhiễm Niên.
Sáng hôm sau, lúc Tống Nhiễm Niên tỉnh dậy đã thấy trên giường không có ai, mặc lại áo thun của Cố Trác Sâm, cậu tuột xuống giường đi tìm hắn. Khi tới phòng bếp liền phát hiện Cố Trác Sâm đang làm đồ ăn, miệng vẫn còn ngậm thuốc, trong chảo đang chiên trứng, khiến Tống Nhiễm Niên cảm thấy rất đắc ý.
"Trác Sâm ca ca!" Cậu định chạy tới bên người Cố Trác Sâm, nhưng phía sau đau buốt, chỉ có thể đi từng bước nhỏ tới cạnh hắn.
Cố Trác Sâm cảm thấy Tống Nhiễm Niên như vậy rất buồn cười, kẹp điếu thuốc trong tay ra hiệu cho cậu ngồi xuống: "Ngồi yên trên sô pha đi, cơm sắp làm xong, nhóc chờ ăn là được."
Tống Nhiễm Niên nghe lời ngồi xuống, nhưng ánh mắt vẫn luôn dán lên người Cố Trác Sâm. Sau khi bữa sáng đã đặt sẵn trước mặt, cậu thỏa mãn cười cười, đôi mắt long lanh nhìn hắn: "Trác Sâm ca ca!"
"Có rắm thì nói!" Cố Trác Sâm không chịu được loại ánh mắt đơn thuần này của Tống Nhiễm Niên, hắn vờ hút thuốc nhìn sang nơi khác.
"Anh có cảm thấy chúng ta bây giờ thật giống như đang sống chung!" Tống Nhiễm Niên đứng dậy bước tới gần Cố Trác Sâm, hai tay ôm lấy cổ hắn, nhỏ giọng nói: "Trác Sâm ca ca, chúng ta quen nhau đi ạ!"
–
Awww nhóc con dễ thương quá ~ ~ ~
Klq: Dịch bệnh ngày càng đáng sợ các bạn ạ, tui đang đi dạy vui vẻ lại đột nhiên thất nghiệp nữa rồi huhu:( Thế là đành mỗi ngày gõ gõ vài chữ để hoàn thành sớm hố này thôi ~ ~
Các bạn cũng nhớ giữ gìn sức khỏe nhé, đảm bảo an toàn bản thân cũng là đang giúp ích cho nhà nước!!! Việt Nam cố lên nàooooooo