• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Trong đầu Nạp Lan Vân Khê nhanh chóng thu thập những thông tin của Thẩm Tử Ninh, nàng và vị biểu huynh trước mặt chỉ gặp nhau được hai lần, một lần là lúc mừng thọ tổ mẫu liếc mắt từ xa, đối với hắn ta cũng không có ấn tượng gì, bởi vì Nạp Lan Vân Khê trước kia nhát gan yếu đuối, bị Thẩm Tố Thu chèn ép đến cơm cũng ăn không đủ no, còn uy hiếp nàng phải lập gia đình, mấy ngày này mới cho nàng ăn no, khiến cho khuôn mặt nàng trông còn chút khí sắc.

Còn một lần nữa là Thẩm Tử Ninh chạy vào nội viện trong lúc vô ý đụng phải nàng, nàng không nhìn rõ dung mạo của người đó đã nhanh chóng rời đi rồi, hai lần như vậy, mà trước kia Nạp Lan Vân Khê nghe nói Thẩm Tử Ninh chìm đắm vào tửu sắc, lại vô cùng háo sắc cho nên đối với hắn ta luôn kính nhi viễn chi, sao có thể cùng hắn có tư tình gì được chứ?“Muội! muội muốn chối cãi cũng không có tác dụng gì đâu, muội hẹn ta ở sương phòng cách vách Phật đường gặp mặt, bởi vì trong đó không có ai dám tùy tiện đi vào, thật không thể ngờ được, bình thường là một nữ tử yếu đuối nhu nhược ngoãn ngoãn dịu dàng vậy mà tâm tư cay độc nham hiểm, bây giờ có cái chết của Tiểu Thanh làm chứng, muội còn muốn chối bay chối biến sao?”Thẩm Tử Ninh sợ run người một lát sau mới kịp phản ứng lại, một tay bụm mặt mình một tay chỉ vào Nạp Lan Vân Khê, ngang ngược nói, bình thường hắn ta căn bản không thể vào nội viện được, mặc dù thèm thuồng sắc đẹp của Nạp Lan Vân Khê nhưng làm sao có tín vật của nàng được chứ, hắn ta cũng không thể ngờ tới nàng sẽ đưa ra vấn đề như vậy.

“Vân Khê, rốt cuộc là có chuyện gì, con nói thật cho ta nghe.

”Nạp Lan Khang xoay đầu nhìn chằm chằm Nạp Lan Vân Khê, lớn tiếng quát mắng.

Trong nhận thức của ông ta, Nạp Lan Vân Khê quả thực là yếu đuối nhát gan, ngày thường nói một câu cũng mất hồi lâu, vâng vâng dạ dạ, trong lòng ông ta khó chịu nhất chính là người như vậy, một chút cũng không có được phong thái như ông ta, mà vừa rồi nhìn thấy biểu hiện của nàng thì dường như phát cáu…Mặc dù ông ta không quan tâm đến Nạp Lan Vân Khê nhưng nàng từ nhỏ lớn lên trong phủ, tính tình thể nào ông ta đương nhiên biết một chút, nếu như nói nàng và Thẩm Tư Ninh thông dâm thì ông ta thật sự không tin, bởi vì ông ta chắc chắn nàng không dán có lá gan đó hơn nữa còn là trong ngày đại hôn của nàng nữa.


Thế nhưng ông ta cũng không dự định giúp nàng, trong Hầu phủ nàng chỉ là con gái của một tiểu thiếp nhỏ nhoi, cả đời ông ta chán ghét nhất chính là lệnh ái nhát gan yếu đuối sợ hãi rụt rè, Nạp Lan Vân Khê chính là nữ nhi như vậy nên ông ta cũng không muốn đến xỉa tới, cho nên nếu như nàng không thể tự cứu mình vậy thì ông ta đương nhiên cũng sẽ không giúp nàng.

“Phụ thân, hắn ta nói có cái chết của Tiểu Thanh làm chứng, vậy con sẽ để Tiểu Thanh tới nói cho người biết, nàng ta chết như thế nào.

”“Hả? Tiểu Thanh sao?” Hai tay Nạp Lan Khang đặt ở sau lưng, nghe vậy không nhịn được giương mắt nhìn thoáng qua Nạp Lan Vân Khê.

Nữ tử trước mặc một thân hỉ phục, hôm nay vừa đúng là ngày đại hôn, trang điểm nhẹ, trông liễu yếu đào tơ, mặc dù sắc mặt có chút xanh xao thiếu dưỡng chất nhưng nhờ phấn trang điểm nên che khuất không ít, vóc dáng nàng cao gầy, đứng thẳng tắp trước mặt ông ta, có loại phong thái kinh diễm không thể tả được.

“Tam muội, muội nói bậy bạ gì đó? Tiểu Thanh đã sớm bị muội giết chết rồi, sao muội có thể khiến nàng ta mở miệng được chứ? Chẳng lẽ bị ta và phụ thân bắt kẻ thông dâm trước mặt mọi người cho nên thất tâm phong* rồi sao?*Thất tâm phong là một loại bệnh tâm lý, phát hiện ở thần kinh đạo não do năng lực chịu đựng của tâm nhỏ hơn áp lực bên ngoài, do đó xuất hiện tâm lý, hành động, ý chí trở nên bất thường.

Nạp Lan Vân Nhược thấy Nạp Lan Vân Khê hôm nay rất kì lạ, thậm chí có chút quỷ dị, không khỏi nhìn nàng từ trên xuống dưới một lần, còn không hiểu hôm nay nàng ăn phải gan hùm mật gấu hay sao mà lại dám nói như vậy, hơn nữa thoạt nhìn nàng cả người vừa trầm ổn vừa bình tĩnh, so với dáng vẻ trước kia như hai người khác nhau vậy.

Nếu như không phải nàng đối với nàng ta quá mức quen thuộc thì nàng thực sự nghi ngờ nàng bị ma nhập rồi.

“Có phải thất tâm phong hay không thì đợi muội phá vỡ gian kế của tỷ rồi nói tiếp.


”Nạp Lan Vân Khê không có gì phải sợ cả, những thủ đoạn của Nạp Lan Vân Nhược có lợi hại thế nào cũng chỉ là nữ tử cổ đại khuê các tự mình học tập trong các bộ sách võ thuật mà thôi, nàng đối với nhưng thứ này nắm rõ trong lòng bàn tay, dù thế nào kịch cung đấu cũng đã xem rất nhiều bộ rồi, lẽ nào đến thủ đoạn nhỏ của bọn họ nàng cũng nhìn không ra sao?Nàng xoay người lại bước vào căn phòng lúc trước, Nạp Lan Khang nhìn thoáng qua Nạp Lan Vân Nhược và Thẩm Tử Ninh cũng cùng nhau đi vào.

Nạp Lan Vân Nhược không biết Nạp Lan Vân Khê muốn làm cái gì, cục diện này bất kể là từ phương diện nào cũng không có lỗ hổng, để đối phó với Nạp Lan Vân Khê yếu đuối nhu nhược vậy là đủ rồi.

Nhưng sự việc lại không phát triển theo hướng nàng ta mong muốn, ai mà ngờ được mười mấy năm qua là Nạp Lan Vân Khê giấu tài chứ?Nghĩ tới đây, trong lòng nàng ta cũng có chút bồn chồn, nhưng mà lại không có người để cùng nhau thương lượng, Thẩm Tố Thu vì ngăn chặn đám người trong sân Nạp Lân Vân Khê nên không đích thân tới được, mà bây giờ nàng ta nhất thời cũng không có chủ ý nào nên chỉ đành đi bước nào xem bước đấy.

Bước vào căn phòng, Nạp Lan Vân Khê nhấc chân bước về phía Tiểu Thanh đang nằm, lúc đi tới nơi nàng ngồi xổm xuống chuẩn bị lật người cô lại, có hai hạ nhân thấy nàng muốn di chuyển thi thể của Tiểu Thanh, tiến lên trước chuẩn bị giúp đỡ nhưng lại bị nàng quát bảo ngừng lại.

“Không được chạm vào nàng ta, các ngươi lui xuống mấy bước, từ giờ trở đi, không có mệnh lệnh của ta ai cũng không được tới gần thi thể.

”Sắc mặt Nạp Lan Vân Khê đột nhiên trầm xuống, giọng nói trong trẻo lạnh lùng, không tức giận mà uy nghiêm, hai hạ nhân kia vội vàng trả lời rồi lui xuống.


Sau khi nàng tự mình lật thi thể của Tiểu Thanh lại thì thấy trên cổ nàng ta có một vết thương xem ra đây là vết thương trí mạng, tiếp theo trên mặt nàng ta có vết bạt tai màu đỏ, trước ngực chiếc váy hồng nhạt còn dính một ít bùn đất.

Nạp Lan Vân Khê lại vén y phục của nàng lên nhìn, sau đó mới đứng thẳng lên, ánh mắt sắc bén trừng nhìn chằm chằm Thẩm Tử Ninh.

“Trừng ta làm gì chứ? Nữ tử độc ác như ngươi tự mình câu dẫn nam nhân thì cũng thôi đi ngay cả nha hoàn bên cạnh mình cũng không buông tha, nếu như chuyện ngày hôm nay bị truyền ra ngoài, Đông Lăng còn có nam tử nào dám lấy ngươi chứ?”Thẩm Tử Ninh thấy Nạp Lan Vân Khê nhìn về phía hắn ta, trong lòng không khỏi có chút hoảng loạn, liền duỗi tay chỉ vào nàng quát tháo.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK