- Rồi...xong đời cô ta lun_ thì thầm với nhau, tụi nó xem màn kịch hấp dẫn
- Sao? Muốn nữa ko?_ cô ta cười đắc ý, Huyên nhếch mép cười, tát vào mặt ả ta liền tù tì 10 cái vào mặt, tát xong 10 cái, nó hỏi
- Cảm giác như thế nào? Chắc đau lắm nhỉ?
- Mày biết tao là ai ko mà dám đánh hả?
- Ko cần biết và cũng đéo muốn biết, okay...._ Huyên Huyên vặn nhẹ tay
- Ko muốn biết cũng phải nghe, Tú Phương là tiểu thư tập đoàn lớn nhất Việt Nam đấy_ một nữ sinh bên cạnh cô ta đắc ý nói, cô ta cười lạnh, nói
- Nghe thấy chưa? Khôn hồn thì quỳ xuống xin lỗi tao, tao sẽ ko chấp mà tha cho loại chó như mày
- Ở đây ai là chó vậy nhỉ? Hình như là các cô_ 4 đứa giọng giễu cợt nói, tay chỉ vào các ả
- Mày dám nói tao như vậy sao? Chắc ba mẹ mày là chó nên mới đẻ ra loại chó dại như mày
- Tao nghĩ mày nên rút lại lời nói đó đi_ Thiên Du xắn tay áo
- Tại sao tao ph...._ ko để ả nói hết câu, Thiên Du đã nắm tóc tát cô ta 20 cái vào mặt rõ đau, đá chân ả khụy xuống đổ thức ăn lên người ả rồi tiếp tục đánh đấm ko thương tiếc, hiện tai từ trên xuống dưới, Tú Phương toàn vết bầm tím, 3 ả kia thấy Thiên Du đánh Tú Phương định lao vào đánh Thiên Du thì 3 đứa kia chặn lại rồi đánh tới tấp ko thương tiếc, túm tóc, xé áo, tát mặt, đánh đến khi nào các ả ko đứng vững nữa...
- Vậy bây giờ chịu biến chưa?_ Lam Ngọc nói
- Muốn nữa ko tụi tao chiều!? Đảm bảo tụi tao sẽ rất tích cực chăm sóc tụi bay_ Thiên Du vươn người một cái
- Đánh nữa dơ tay lắm đấy_ Cẩm Huyên nhìn mấy con bạn cười
- Tụi mày là ai mà dám đánh tuik tao?_ Tú Phương chống tay đứng dậy
- Tụi bây có tin là chỉ cần 1 cuộc gọi điện từ gia đình tao là công ty nhà mày phá sản ko_ Gia Linh đanh đá nghiến răng nói
- Nói, tụi bây là ai?_ Bảo Tú đứng cạnh Tú Phương, giọng ghét bỏ
- Hạ Thiên Du, tiểu thư tập đoàn Hạ gia
- Diệp Cẩm Huyên, tiểu thư tập đoàn Diệp gia
- Âu Dương Lam Ngọc, tiểu thư tập đoàn Âu Dương, em gái của Âu Cung Hàn Long
- Song Hạ Anh, tiểu thư tập đoàn Song gia
- S...sao...sao cơ, đấy là các tập đoàn lớn nhất nhì thế giới mà
- Đúng vậy đó, thì sao nào_ Lam Ngọc nhếch môi nói
- Được lắm, bọn tao nhất định trả thù_ Gia Linh chỉ tay về phía bọn nó, giọng đanh đá
- Phải, nhất định sẽ trả thù_ 4 ả đồng thanh nói, nói xong thì chạy té khói, nếu ở lại sẽ bị tụi nó đánh thêm và đương nhiên sẽ thê thảm hơn như thế này nhiều. Đánh xong tụi nó cũng ko có hứng ăn nữa nên chạy ra ngoài lấy xe rồi phóng về. Còn các anh từ nãy đến giờ vẫn rất hứng thú với những việc tụi nó đã làm
- Các em ấy ko tầm thường_ Mặc Hàn cười thích thú
- Đúng vậy, ko tầm thường_ Kiều Phong cười nói
- Tao bắt đầu thấy thích rồi_ Chấn Thiên cười lạnh
- Tao cũng vậy_ Huỳnh Nam cúi đầu cười_ Sau đó các anh vũng đi về luôn vì ko có tụi nó, các anh ko có hứng thú để học tiếp