Mỗi lần khóc cứ úp mặt vô áo Khanh. Đến khi hết phim, kết có hậu thì vỗ tay rần rần cười như con điên.
Khanh thở dài.
" Mình có con bạn gái khùng phải biết. "
Trên đường về Vy cứ xoay về nội dung khiến Khanh nói không kịp. Đại loại như:
- Harry Lu, Anh Tú mày thấy ai đẹp trai hơn.
- Midu quá trẻ luôn như học sinh cấp 3.
- Bài hát ở buổi cắm trại hay ghê. Lên Google sợt mới được.
- Sao mày ừ hoài zậy.
- Ừ thì ừ.
- Nếu mày là Thành thì mày sẽ chờ đợi một người không yêu mình không?
- Tao không biết.
- Thử trả đi.
- Có. Còn mày sao.
- Tao á hả sẽ không cam đảm chờ vậy đâu.
Khanh khựng lại 5s rồi lơ sang chuyện khác
- Mà mày coi phim nhập tâm đến khóc. Hại cái áo tao ướt, khó chịu muốn chết.
- Hề hề.
Ai đó chở ai đó. Khoảng cách trong sáng giữ 2 con người. Trò chuyện với nhau hết đoạn đường về nhà một cách vô tư.
- Đừng thức khuya biết chưa, nhất là on Facebook.
Tôi vẫy tay Tạm biệt nó rồi bước vào nhà.
Ba mẹ tôi đang ngồi xem tivi.
- Mới đi chơi với thằng Khanh về hả con. - Ba
- Dạ.
- Thôi lên phòng ngủ đi mai còn đi học. - Ba
- Ba mẹ ngủ ngon.
*
Tối hôm đó một người vừa học bài vừa mỉm cười nghĩ về một người. Cũng thời điểm một khó ngủ vì một người.
*
Giờ học Hướng Nghiệp của cô Huyền Ly với tà áo dài thước thả, gương mặt thiện cảm, giọng nói lôi cuống làm lớp tôi vô cùng hứng thú.
- Tiết học hôm nay của chúng ta có tựa đề là '' Don't be shy ".
" Có nghĩa là đừng ngại ngùng về bất kì điều gì.
- Khi cô bằng tuổi các em thì cô cũng chưa định hướng được bản thân mình cần gì.
- Bây giờ chúng ta tâm sự mỏng nhé.
Cả lớp tôi đồng thanh.
- Dạ.
- Trong số các em có mặt ở đây đã có em nào đã từng nghĩ mình bị mặt cảm về công việc của ba mẹ chưa.
- Trước tiên các em hãy thực hiện cho cô một điều nha.
- Nhắm mắt lại.
- Nếu có thì các em giờ tay. Nếu không thì lắc đầu.
- Cô sẽ đếm 1. 2.3 là chúng ta bắt đầu.
- 1.
- 2.
- 3.
1/3 lớp dơ tay còn lại là lắc đầu.
- Các em mở mắt ra đi.
- Không phải ai cũng có thể chọn đúng ngành nghề mà mình mong muốn.
- Các em đã từng nghe câu nói: '' Nghề chọn mình chứ mình không được quyền chọn nghề " chưa. Và công việc của ba mẹ các em làm ra đều là những đồng tiền chân chính để lo cho các em một cuộc sống đầy đủ và ấm no được như bây giờ thì không có gì là mặc cảm hết.
- Qua đó cô muốn đúc kết lại cho các em một chân lí.
- Hãy cứ thực hiện ước mơ và đam mê khi ta có trẻ. Vì thời gian của tuổi trẻ sẽ không mãi chờ đợi một ai.
- Và cô cũng mong rằng sau này khi gặp các em trên đường đời sẽ là những công dân giúp ích cho quê hương đất nước. Không nhất thiết là phải có địa vị hay chức quyền cao trong xã hội mới là người thành công. Mà là người dám thể hiện sự nhiệt huyết và đam mê với công việc của mình, đó mới gọi là sự thành công.
Kết thúc bài giảng là tiếng vỗ tay nồng nhiệt của cả lớp.
*
Ghế đá trường học.
- Tao tức không chịu được. - Hà Nhi
- Vụ gì.
- Mày nghĩ đi một hot face xinh đẹp như tao lại bị con nhỏ không biết điều chơi khâm.
- Bớt giận lại đi rồi kể tao nghe.
- Con đó suốt ngày bám miết theo Khanh, nhìn ngứa hết mắt. Tao cũng để ý con đó lâu rồi, nay thêm chuyện của mày nữa là làm tổng hợp được rồi.
Nhã Chi (*) cười nham hiểm một cái cho việc làm vừa mới xuất hiện trong đầu mình.
- Tao có ý này.
To nhỏ một hồi Mẫn Chi đã làm Hà Nhi cười thỏa mãn.
- Mà làm zậy có ác không mày.
- Không đâu chỉ cảnh báo thôi, sợ gì.
(*) Bạn thân của Hà Nhi. Cũng đẹp gái thích sống ảo. Thành tích học tập loại trung bình - yếu. Hay mưu mẹo kiếm chuyện làm hại người nó ghét thì không ai bằng.
*
- Hắc xì ba mẹ của con ơi!
- Chuẩn bị có điều không lành mà.
- Có khi nào mẹ biết mình dùng hết tiền tháng này để mua giày nên tạm cắt tiền tháng sau của mình luôn không ta.
Tôi vội lắc đầu bởi suy nghĩ đáng sợ vừa rồi.
- Vy.
Lớp trưởng gọi khiến tôi giật mình.
- Qua đây ăn xoài với bánh tráng nè.
Dù đang ủ rủ nhưng khi nhắc đến ăn là tôi vui vẻ như một chú chim được hót trên bầu trời rộng lớn.
*
Căn teen trường đang quy tụ những gương mặt nam sinh ưu tú.
- Khanh, em đá khá ghê. - Anh Duy 12A1
- Có gì đâu anh.
- Tụi anh thấy em đá tốt thì khen không phải khiêm tốn đâu nhóc - Huỳnh Kha 12TN4
- Thôi đi tụi mày thằng nhóc chưa kịp uống miếng nước kìa. - Đội trưởng Văn Anh 12TN4
Tuy kém mấy anh khoá về tuổi. Nhưng Mai Khanh vô cùng nổi trội với chiều cao của mình.
Nhắc đến chiều cao thì tôi lại có đôi lời muốn nói về bạn thân yêu.
Hồi nhỏ nó dễ thương lắm da trắng lại hồng hào, người lại ú nu thấy cưng nên trông nó thấp tủng à. Nghe má Như - mẹ Khanh kể khi nó 13 tháng tuổi đã nặng đến 17kg. Đến khi đi học do sức đề kháng bị giảm nên cứ bệnh liên miên đến lớp 6 người thì gầy nhom. Vỗ béo mãi cũng đứng kí. Sau này dậy thì không hiểu sao nó đột biến ghê lắm từ người chỉ phát triển bên ngang trở thành thanh niên cao ráo nhất nhà.
*
Biết Vân ăn chua rất kém nên lớp trưởng đã kêu anh bán căn- teen lựa trái nào chua nhất để Vân không ăn được. Còn Vy chúa hấu ăn nhưng lại hay bị đau bao tử nên hạn chế đồ ăn quá chua. Người được lợi nhất không ai khác chính là Mẫn - Lớp trưởng thân yêu.
- Tui với Vy ăn hết 2 bịch bánh tráng được rồi. Lớp trưởng ăn mớ xoài này đi. - Vân.
- Tui cũng tính vậy. - Mẫn nói vu vơ
Lớp trưởng lựa miếng to nhất trong bịch.
- Nhìn miếng xoài đi. Ngon ngất ngay.
Mẫn cắn một miếng bự không cần chấm thêm muối với vẻ mặt tự tin '' Anh mày ăn đứa ''
1s 2s 3s lông mày lớp trưởng nhíu lại mặt trở nên khó coi như đích khỉ.
'' Bà già, chua không nuốt được " - Mẫn.
Nhìn mặt nhăn nhỏ của lớp trưởng Vân với Vy cười hả hê.
- Xoài ngon mà - Vân
- Ngất ngây luôn - Vy
Mỗi người cứ chêm muốn câu làm cả lớp cười một trận hả hê.
" Reng Reng Reng " - Tiếng chuông vào học.
Khanh vào lớp nghe tiếng Mẫn quát ầm lên.
- Mắc mớ gì cười, chưa thấy ai ăn chua nhăn mặt hả.
Cả lớp giải tán.
- Lớp mình có chuyện gì hả?
- Mày vào lớp sớm một chút nữa là coi được cái mặt nhăn như đích khỉ của lớp trưởng rồi.
Cô Hoá đi đến gần cửa lớp.
- Nhìn mặt nó mắc cười không chịu được ha ha.
Khanh vội bịt miệng Vy lại khi nhìn thấy cô bước vào lớp.