Mẹ nó từ trong bếp vọng ra
- DẠ - nó quay sang ba nó - Ra ăn cơm đi ba, kẻo đồ ăn nguội ạ
- Ừ, con lo cho ba hay lo cho cái bao tử của con??
- Zạ...cho ba
Nó lôi ba nó từ phòng khách vô phòng bếp
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tại phòng bếp
Nó và ba nó đã “ổn định” chỗ ngồi, chỉ chờ mẹ nó mang cơm lên là “xử đẹp”
- Mời ba mẹ ăn cơm
Nó định xúc cơm cho ba nó
- Khoan, stop
Ba nó nắm tay nó lại
- Sao zậy ba?
- Để mẹ con làm được rồi
Nó rút tay lại, mặt tiếp tục được “đánh má hồng tự nhiên”
- Vy à...mai con học trường mới phải không?
Mẹ nó gắp thức ăn cho nó, vừa hỏi
- Dạ, đúng ạ...nhoăm..ngon quá
Nó đang “cạp” cái đùi gà
- Ráng học cho tốt nghen con
- Dạ...nhoăm..( đang ăn đó nha)
- Lần nào mẹ nói con cũng dạ...nhưng cuối cùng học có ra hành gì đâu?
- Tại..tại...
- 8 năm rồi đó Vy...năm nào con cũng trung bình, năm nào con cũng được thầy cô “ưu ái” gửi “giấy khen” về đến tận nhà, con giải thích sao đây?
- Tại...tại con...học không nổi ạ
- Học không nổi??? Zậy thì làm sao con kế nghiệp ta quản lí công ty được chứ?
- Con..con sẽ cố gắng ạ
- Ừm...Nếu trường mới này con học không được nữa ba sẽ đưa con qua nước ngoài
- Dạ...
- Ăn cơm đi...ông cứ la con hoài, con nó lớn rồi chứ bộ
Mẹ nó giờ mới lên tiếng giải cứu cho nó
- Còn bà nữa, cứ chiều chuộng nó cố đi, cuối cùng nó hư thì đừng có khóc...đúng là “con hư tại mẹ” mà
- Rồi tôi xin lỗi, giờ ăn cơm đi, để đi nghỉ sớm...cho con mai nó đi học
- Mẹ là number one..hihihi - nó
Bữa cơm gia đình đã vui vẻ như thế