Vừa mới cơ bản hoàn thành thì lại bị em gái làm phiền, khiến một người thích sạch sẽ như anh phải bước ra khỏi phòng thí nghiệm như bây giờ. Vì vậy Louis rất không vui vẻ!
“Tộc trưởng!” Đưa mắt nhìn mọi người cúi chào mình, Louis chỉ đơn giản “Ừ” một tiếng chẳng thèm khách sáo cấp một đám người lớn tuổi chút mặt mũi, thản nhiên ngồi vào ghế chủ vị.
Tuỳ ý đặt hai tay lên bàn, hắn đưa mắt nhìn một lượt tất cả những người bên dưới. Đợi đến khi có người không tự chủ được run run, Louis mới cất tiếng nói:
“ Tôi chỉ nói ngắn gọn thôi: Vu Nữ đời kế tiếp đã tìm được vật khế ước. Bây giờ, các người giúp Yue lập tế đàn thực hiện nghi thức, đợi hoàn thành rồi có thể trở về.” Không phải mấy cái này hắn không biết mà ngược lại cực kì thông thạo, chỉ là cái này thật phiền phức, tốn thời gian lại nhàm chán, với lại dù sao đây cũng là gia tộc lớn, không thể để cho người ngoài lời ra tiếng vào nên mới phải gọi cái đám cáo này tới chứ bình thường hắn thật lười chơi mấy trò hội họp này.
Giọng nói của hắn bình ổn, đều đều lộ ra uy nghi của kẻ nắm quyền làm đại sảnh một mảnh im lặng. Những người có mặt không khỏi cảm thán.
Louis năm nay mới 17 tuổi nhưng ma lực đã cao không thể với tới. Từ bốn năm trước đã có thể chỉ bằng vũ lực cùng trí tuệ của mình bảo vệ địa vị của chi chính và em gái trước thời thế nguy hiểm giữa một đám sắn rết độc địa lắm mưu nhiều kế để có thể ngồi lên vị trí trưởng tộc. Bây giờ so với bốn năm trước, Louis càng thêm đáng sợ, là một kẻ thông minh địa vị cao nhưng cực kì quái dị, tính khí thất thường, chỉ cần không cẩn thận không biết khi nào bạn đã nằm lên bàn thí nghiệm của hắn. Vì vậy, khi Louis cất tiếng nói, theo bản năng họ không nghĩ sẽ phản bác, chỉ có thể phục tùng.
Trong hoàn cảnh đó, March đột nhiên lên tiếng đáng tan trầm mặc: “Tộc trưởng, trong gia tộc khi vu nữ tìm được vật khế ước cần phải thông qua kiểm tra kĩ càng, tránh việc giao ước với thứ không sạch sẽ. Cậu không thể chỉ tuyên bố suông như thế được! Nếu như có sơ sót thì phải làm thế nào?”
March vừa lên tiếng lập tức có cả đám người hùa theo không ngừng tỏ thái độ.
Louis lạnh lùng nhìn về phía March, vẻ mặt giận dữ. Cường đại ma lực phát ra uy áp. Lập tức, tạo nên một áp lực khủng khiếp làm những người ở đây run bần bật, tâm lý bị đàn áp kịch liệt, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi ròng ròng. Thậm chí có một số kém cỏi còn thổ huyết. (tâm trạng đã không tốt vậy mà có người còn chọc vào.
Trong mấy năm qua, March luôn ngấm ngầm hoặc trực diện tỏ ra chống đối hắn. Chỉ vì Yue chưa tìm được vật khế ước mà địa vị của Louis chưa ổn định hẳn nên Louis không tiện so đó với hắn. Cứ tưởng March thông minh và cực kì nguy hiểm, nào ngờ cũng chỉ là kẻ ngu ngốc, đã đến bây giờ vẫn không chịu thu tay kiềm chế một chút làm hắn thật khó chịu, thật chướng mắt. Kẻ vô dụng như vậy không nên tồn tại làm gì. Nghĩ tới đây, Louis không khỏi lộ ra sát khí.
Đột nhiên, sau lưng Louis vang lên tiếng nói lạnh nhạt.
“Ca ca, đừng tức giận, bọn họ mà gục hết thì ai giúp em bố trí nghi lễ bây giờ. Nếu vậy người ta thật ủy khuất đâu.” Trong giọng nói lộ ra làm nũng cực kì đáng yêu.
Một thân hình nhỏ bé, sắc mặt tái nhợt trên tay ôm một con búp bê xuất hiện sau lưng Louis. Yue mặc một bộ Yukata cách tân ngắn trên đầu gối màu lam nhạt, họa tiết tươi sáng ngây thơ làm nổi bật lên khí chất thuần khiết của cô. Đôi mắt xinh đẹp chớp chớp, khuôn mặt tuyệt mĩ lộ ra nhè nhẹ mỉm cười, Yue hướng mọi người gật đầu tự nhiên ngồi vào lòng Louis.
Chú ý tới sắc mặt của em gái, Louis nhíu chặt mày. Rõ ràng hôm qua hắn không có lấy máu Yue nhưng hôm nay tình trạng của cô rõ ràng là mất máu quá nhiều nên cơ thể xảy ra tình trạng suy nhược: mặt trắng bạch, môi tím tái, tim đập nhanh, chỉ liếc qua đã có thể trực tiếp chuẩn đoán bệnh tình.
Liếc mắt nhìn xuống con búp bê đầy ma khí trong tay em gái Louis lập tức thông suốt, thì ra đứa em gái quý báu cho nó máu. Không khí xung quanh hắn cực kì nguy hiểm làm Yue không khỏi run run. Cảm thấy thân thể trong lòng trạng thái, Louis đưa tay siết chặt Yue vào sâu trong ngực.
“Thật ồn ào!” Louis nâng cao giọng, hắn đã mất hết kiên nhẫn.
“Không có việc gì thì giải tán đi, tôi không rảnh rỗi ngồi đây bồi đám lăm băm các người.”
Đám người này thật nhiều chuyện từ lúc nhìn thấy con búp bê đến bây giờ cứ liên tục bàn tán. Phiền phức chết đi được!
Nghe ôm thanh giận dữ của Louis “ đám lăm băm” đồng loạt im lặng sau đó đột nhiên nhao nhao cả lên:
“Tộc trưởng, con búp bê này không được quá nhiều ma khí.”
“Đúng vậy đúng vậy, búp bê của gia tộc nghệ nhân làm sao có thể xuất hiện ma khí được? Còn ra thể thống gì nữa!”
“Làm gì có chuyện vu nữ sử dụng thứ nhơ nhuốc thế này được.”
.................
Cuối cùng trong một đám phản đối vẫn là March lên tiếng chặt đứt đường sống của kẻ khác:
“Gia tộc chúng ta tồn tại hàng trăm năm nay, được lưu truyền qua nhiều đời khả năng chế tạo búp bê và đặc biệt là giúp mọi người xoá bỏ những búp bê, những sinh vật hắc ám. Trong đó, ngoài tộc trưởng có cường đại ma lực để bảo vệ tộc nhân thì vu nữ và vật khế ước là hiện diện của sự thuần khiết đại biểu cho năng lực thanh tẩy trừ bỏ tà ma.
Trong gia phả không phải không có trường hợp vu nữ chọn phải thứ không sạch sẽ. Đó là đại biểu việc tâm hồn cô ta không thuần khiết, bị nhiễm bẩn vì vậy tất cả đều phải bị hỏa thiêu sau đó tìm một người có nhân phẩm, có thực lực lên thay thế.” Trong giọng nói của hắn không dấu được vẻ đắc ý.
Chẳng là con gái hắn nhỏ hơn Yue hai tuổi nhưng linh lực mạnh, vật khế ước cũng được đánh giá cao. Là kẻ “có thực lực, có nhân phẩm” mà hắn nói.
Yue bật cười khanh khách. Yue tuy còn nhỏ tuổi nhưng không có nghĩa là cái gì cô cũng không biết không hiểu. Đứng trên địa vị cao làm gì có ai muốn chết mà có thể ngu ngốc chứ! Cô chẳng lạ lùng gì tư tâm của những kẻ bên dưới. Những kẻ ngồi ở đây có ai không có giã tâm đạt được cái thân phận chi chính đâu. Mấy năm qua, nếu không phải trong giới pháp sư luôn lăm le lẫn nhau, mỗi gia tộc không thể lộ ra sơ hở nếu không lập tức bị thâu tóm thì cái mác chi chính này còn có thể giữ vững sao?
“Trong gia tộc, địa vị của vu nữ chỉ sau tộc trưởng, vả lại cả đời người chỉ tìm được duy nhất một búp bê thích hợp. Nếu tộc trưởng không phản đối các người là chi thứ không có quyền can thiệp vào.
Lúc trước là vẫn còn hội trưởng lão có thể nhúng tay, bây giờ mấy lão già đều không còn các người không có quyền đưa ra ý kiến.
Cái gì luật lệ là do chi chính đề ra cũng có thể vì chi chính mà sửa lại. Các người có bao nhiêu thứ nhơ nhuốc trên người tôi và ca ca đều thấy rõ không cần ra vẻ. Tốt nhất là yên phận làm chuyện của mình đi!” Giọng nói của Yue lạnh lùng, điệu bộ cao quý đâu còn dáng vẻ nhỏ bé, khép nép khi đứng trước mặt Louis.
Bây giờ Yue hoàn toàn hoá thân thành em gái trưởng tộc, vu nữ cao quý, một vị tiểu thư bình tĩnh và sắc bén. Vì sao lại có sự khác biệt như vậy ư?
Không phải là người nhà mà buông bỏ cảnh giác. Mà là ở trước mặt Louis không nên đóng kịch. Bởi vì... nhất định sẽ chết sớm nếu như bày ra bộ mặt giả tạo đó!
“Thấy bên dưới tất cả đều đã á khẩu, trên khuôn mặt yêu nghiệt lộ ra tà mị tươi cười, Louis ôm em gái đứng dậy tiêu sái rời đi, không quên bỏ lại một câu nhắc nhở” Chuẩn bị cho tốt vào, đừng để tôi phải thất vọng.”
P/s: chương sau sẽ là sự xuất hiện đầu ngoạn mục của nam chính thứ hai. Ai hóng không nào :P