Bất đắc dĩ từ trước tới nay Xuân Đảo cũng chưa ai nghe qua giống đực với nhau phải giao phối thế nào, nó cũng bèn phải nghe lời mẹ sắm một ít lễ vật qua đây học hỏi.
Hồ Ly tinh vừa nhìn thấy nó đã khúc khích cười.
Nó đã quen rồi, thấy người ta cười mình mới chính là bình thường, còn không cười mới đáng lo! Nó an tâm vào hang.
Hồ Ly tinh bộ dạng thướt tha tiến đến bên nó, đưa tay muốn vuốt tới cánh mông kia, ngón tay thuôn dài bỗng thu lại,đôi mắt đẹp hơi chút cau lại tỏ rõ vẻ thất vọng:
- Cái chỏm đuôi của ngươi đâu rồi?.
Nó không nghĩ bị hỏi câu này, liền giơ viên đá lục sắc đeo ở cổ ra:
- Vì ta phải xuống nhân gian sinh trứng, nên phải mang theo đá lục sắc để không lộ đuôi.
Hồ Ly tinh đương nhiên cũng có mặt ở hôm nó bị tơ hồng bao kén kia, nghĩ tới không nhịn nổi còn cười mỉa:
- Ngươi tới sáu trăm tuổi còn mặc quần thủng đít?, nay còn phải dựa vào đá lục sắc để giấu đuôi! Đã thế còn bị một giống đực phàm nhân chỉ về sinh trứng!. Thiệt quá vô dụng!
Nó phản pháo ngay:
- Ta biết biến hình đồ vật!
- ?????!!
Nó lập tức chỉ tay đến một giỏ cam tươi để trên bàn:
- Biu~~~~~~.
Cam tươi bỗng chốc lột hết sạch vỏ.
Nó lí lắc:
- Bởi vì như vậy sẽ không mất công bóc đó!
Hồ Ly không tin nổi:
- Chỉ có như vậy?!
- .....
- Ta hỏi: tất cả phép thuật của ngươi chỉ có như vậy?!
Nó gật đầu. Rồi bổ sung:
- Còn bóc được một số cái nữa, với lại còn biến được đồ nhưng... nhưng... chỉ biến giữ được khoảng một lúc thôi!
- ???!!!
Hồ Ly tinh sững lại vài giây rồi ôm bụng cười:
- Ngươi.... Ngươi sáu trăm tuổi chỉ biết lột vỏ cam... ha ha ha!
Nó nghiêng nghiêng đầu, càng làm cho Hồ Ly tinh cười đến khó thở:
- Cười chết ta rồi!
Thì cũng nghe nó ngốc, nhưng Hồ Ly có nghĩ ra sao cũng không nghĩ tu vi của nó lại lẹt đẹt đến mức không bằng đứa mới sinh!
Phải biết bộ dạng ngờ nghệch này của nó mà xuống nhân gian thì ông trời ạ!. Chắc có lẽ ngay ngày đầu tiên sẽ được đưa lên đĩa làm món thỏ xào xả ớt!
Nó thấy Hồ Ly cười đến chảy cả nước mắt thì cũng vui theo, nó không có khái niệm " nhục ", nên liền hồ hởi theo lời dặn dò của Đại Huyền, hỏi:
- Đại ca Hồ ly, nếu ta muốn mang thai con của phàm nhân giống đực kia. Vậy ta phải làm sao?
Hồ Ly cười mãi mới đứng vững được, cuối cùng cũng không đành lòng mà kéo nó tới cái gương, trên miệng niệm chú một lát, lập tức hiện ra toàn bộ thân thể trần trụi của một người đàn ông.
Giọng điệu đầy trêu ghẹo mà chỉ tay vào bộ sậu giữa háng trên chiếc gương kia:
- " Hạt giống " của con người nằm ở chỗ hai túi này, còn cái này gọi là dương v*t, nếu ngươi muốn lấy hạt giống của hắn thì trước tiên phải khiến cho thứ ở giữa này cương cứng, đứng thẳng lên, sau đó mới trút hạt giống từ hai túi kia ra được!
Nó gãi đầu:
- Thứ này mọc trên người của người khác mà?. Ta cũng chưa học phép hô biến cho nó đứng thẳng lên?!
Hồ Ly tinh bĩu môi:
- Không phải bảo ngươi dùng phép, ngươi phải lấy tay, lấy chân, lấy miệng, nói chung là lấy cơ thể ngươi để cưng nựng cho nó đứng lên. Hiểu chưa?!
- ..... ( hơi gật)
Nó miễn cưỡng hơi hơi hiểu, chỉ có điều hiểu đi đằng nào thì có trời mới biết!
Hồ Ly tinh tiếp tục:
- Vì ngươi là giống đực, không có cái chỗ ấy, nên sẽ giao phối bằng hậu huyệt.
- Hậu huyệt?!. Chỗ đó không phải... không phải... rất mất vệ sinh ư?. Ta có thể đổi bằng uống bằng miệng được không?
- Không được!.
- ??!!!!
Nó nhăn mặt:
- Cũng là chui vào bụng thôi, tại sao lại cứ phải đâm vào hậu huyệt?! Uống sẽ rất tiện mà?
Hồ Ly tinh chuẩn bị lý giải nhưng nghĩ nghĩ thì Lục Xám lại quá ngốc, căn bản sẽ không hiểu, liền nói toạc ra:
- Tóm lại là ngươi cần phải khiến thứ được gọi là dương v*t này cứng lên, cắm vào hậu huyệt của ngươi. Sau đó khiến cho nó bắn hạt giống ra, liền có thể đậu thai.
Lục Xám mặt hơi tươi lên:
- Chỉ đơn giản như vậy?!
Hồ Ly tinh che miệng cười:
- Đúng rồi!. Đơn giản như vậy!
- Được!. Vậy ta liền đến nói với Trưởng Lão, không cần tới một trăm tám mươi ngày nhân gian!. Chỉ cần một ngày là được!
Hồ Ly tinh vội vã thi phép kéo chân nó lại:
- Ấy Ấy!
- Thế ngươi đã biết làm cách nào để hắn cắm vào lỗ nhỏ của ngươi chưa?!
Nó dừng bước chân, chu mỏ ra:
- Không phải chỉ cần bảo hắn là mau đâm ta đi là được sao?!
- ???!!!!
Hồ Ly tinh khuôn mặt xinh đẹp đóng đá, một lát sau khóe môi mới giật giật nhả lời"
- Miễn cưỡng coi đó là một cách.
- Nhưng nếu hắn không đồng ý thì sao?!
Nó gãi đầu:
- Ừ hen, nếu hắn không đồng ý thì làm sao?!
Hồ ly nhẹ nhàng ngồi xuống, nói thế nào thì tuy là bản thân tính cách chẳng tốt đẹp gì, nhưng linh vật vẫn có sự bảo bọc nhau rất chặt chẽ, nhìn trên nhìn xuống cái bộ dáng ngớ ngẩn kia của nó, đành chỉ tay xuống trước bàn, ra hiệu cho nó.
Lục Xám ngoan ngoãn ngồi xuống.
Hồ Ly múa ngón tay, một tờ giấy hoa hiện ra:
- Đây chính là bí kíp đưa người lên giường sau nhiều năm đúc kết kinh nghiệm của ta.
Nó oa lên một tiếng, dán mắt vào đọc.
Hồ Ly tinh chậc lưỡi:
- Tuy là ta chỉ hứng thú với giống cái, nhưng ta nghĩ đều đã là phàm nhân thì áp dụng chắc cũng không sai đi?
Nó đọc câu đầu tiên in trên tờ giấy hoa đang tản mát hương thơm trải trên bàn kia, Cách thứ nhất, chính là cách mà nó vừa nói:
- Gặp cái hỏi luôn.
Nó ngơ ngác:
- Ơ?!
Hồ Ly cười tám nghìn lần trong bụng, mấy từ " làm tình" " ân ái" không nói ra, mà chơi đểu nó:
- Ta thấy ngươi nói cũng có lý, giao phối hay gạ chịch một cách thẳng thắn cũng là một ý tưởng hay, thế nên liền cho vào danh sách.
- Gạ chịch?
- Đúng vậy, ở nhân gian người ta vừa gọi là giao phối vừa gọi là gạ chịch.
Nó lại oa ra một tiếng trong đầu mẩm tính ( giao phối = gạ chịch)
Sau đó hướng ánh mắt đầy chờ mong về phía Hồ Ly.
Hồ Ly dương dương giải thích:
- Cách thứ hai: Hỏi không được thì mua bằng tiền!. Này nhé, nhân gian có ai mà không thích tiền? Ở dưới đấy tiền chính là to nhất!. Ngươi đi đâu làm gì ăn gì mặc gì cũng đều phải có tiền!.
- Cách thứ ba: Tiền không được thì rất nhiều tiền!. Ây dô, một số kẻ sẽ giả bộ chê tiền, thế nên việc ngươi cần làm chính là vung ra thật nhiều thật nhiều tiền vả mặt hắn.
- Cách thứ tư: Nhiều tiền không được thì tặng đồ cực quý giá. Nhiều kẻ sĩ lắm, nói cái gì mình không cần tiền?. Không cần tiền thì lại thích đồ quý giá hiếm có khó tìm đó mà. Ngươi chỉ cần tặng vài thứ liền dính ngay!
- Cách thứ năm: Nếu tiền cũng không được đồ quý cũng không xong thì quyến rũ hắn, - mà – Hồ Ly nhìn lại vẻ mặt chán đời của Lục Xám thì chậc lưỡi – thôi, nếu là ngươi ấy mà, ngươi cứ trực tiếp cởi hết quần áo leo lên giường chổng mông ra. Thế là được rồi. Khỏi cần làm gì hết.
- Cách thứ sáu: Nếu quyến rũ không được thì ngươi phải bám dính không buông! Làm phiền hắn đến khi nào hắn chịu hết nổi rồi ngươi chỉ cần búng tay cái tách: Chịch em phát một rồi em rời đi. Xời, nhiều đứa sợ chiêu này vãi hồn đấy!. Vội vàng chịch ngay để thoát thân!
- Cách thứ bảy: Cách này chỉ nói qua vì biết não ngươi xài không tốt: Anh hùng cứu mỹ nhân.
- Cách thứ tám: Nếu đến thế mà còn không được nữa thì chỉ còn một cách duy nhất!
Nó vội vàng nhổm cả người dậy, mắt sáng rực như sao, nhìn lên trên tờ giấy hoa kia:
- Cưỡng hiếp?!
- Đúng.
Nó chun mặt lại:
- Trưởng Lão nói cưỡng hiếp không phải việc linh vật tốt có thể làm a!.
Hồ ly phe phẩy cái đuôi mới thò ra:
- Đó là Trưởng lão nói giống đực cưỡng hiếp giống cái, chứ phàm nhân kia vốn dĩ là giống đực – không tính.
Lục Xám gật gù:
- Đúng nha!
Nó nghĩ nghĩ,
Hồ Ly tinh cũng đâu có xấu như người ta nói?! Còn dậy nó biết bao nhiêu là thứ nữa!
Nó nghe mà chỉ biết há miệng thán phục, cuối cùng ra về trong vui vẻ!
Tưởng khó thế nào chứ! Cha mẹ nó quả thật là lo lắng thái quá rồi!.
Nó tự tin sẽ lập tức có thể trở về đây, vui vẻ mà ấp một ổ trứng dưới gốc hoa đào.
=======//=============