Nàng đau đớn kêu lên: “Ôi… tha cho tôi chút… tôi mắc tiểu quá… a… a…”
Bị Phúc Bảo túm tóc kéo lại cô bé nhăn nhó rồi đưa tay xuống bịt chặt vào háng để ngăn cho nước tiểu không phun ra, rồi hắn vật nàng nằm xuống lại giường, banh rộng hai chân cô bé ra và gỡ đôi tay cô bé đang che nơi tư mật, hắn thọc ngón tay vào lỗ âm đạo nàng móc vừa nói: “Mày tiểu cho tao xem đi…”
“Hu… hu…” Thảo Linh cất tiếng khóc nhục nhã ê chề nhắm mắt cắn chặt môi và rồi… một dòng nước tiểu phun ra xè xè bắn chảy ra từ cái lỗ niệu đạo nhỏ xíu nằm giữa âm hạch và lỗ âm đạo trong tiếng cười của gã thanh niên, hắn đứng dậy giơ bàn tay ướt nhẹp lên xoa và bóp mạnh vào vú nàng rồi đồng thời gã xuống giường nhấc cái ghế ở bàn làm việc của hắn ra đặt ngay trước mặt Thảo Linh và bắt nàng ngồi banh háng trên đó.
Vừa xấu hổ nàng vừa hạ mông lên ghế và nhấc chân nhưng mặt quay đi vì không dám nhìn hắn, nhưng Phúc Bảo vẫn bước tới cạnh nàng rồi vừa cầm côn thịt nhét vào miệng nàng vừa bắt nàng đưa tay tự xoa vú mình. Chừng năm phút sau, Bảo rút côn thịt ra khỏi miệng Thảo Linh và đi tới chỗ cái bàn làm việc nơi đặt cuốn sách to và dày cộm của hắn, nàng không hiểu hắn đang lật mấy trang sách để coi cái gì trong đó.
Và rồi từ trang sách nhả ra với mấy hộp sữa tươi, Phúc Bảo cầm lấy tiến lại gần cô bé rồi ngồi xuống và vừa đưa tay vỗ bốp bốp vào mu âm hộ nàng vừa nhìn nàng cách nham hiểm, chưa kịp hiểu chuyện gì thì Phúc Bảo đã dùng tay banh hai âm môi ra rồi dốc ngược hộp sữa vào giữa khe âm đạo và bóp mạnh, dòng sữa tươi trắng xóa phun thẳng vào trong âm đạo của nàng và chảy ngược ra làm nàng hơi co người vì sợ hãi, bé Linh nhìn xuống dòng sữa đang chảy từ khe âm đạo mình ra với ánh mắt hốt hoảng.
Nhưng chưa kịp định thần thì người nàng lại bị rung lắc bởi Phúc Bảo vừa bỏ hộp sữa ra là đứng chùng chân giữa háng nàng mà đâm côn thịt vào lỗ âm đạo thiếu nữ mà nhấp làm những giọt sữa tươi bắn ra tung tóe… Dập lỗ âm đạo cô bé tả tơi và hắn rút côn thịt ra cùng với tay lấy hộp sữa rồi dốc vào miệng nàng sau đó nhanh chóng cầm côn thịt cắm vào nhịp đến khi ra trong miệng nàng. Cứ như thế liên tục trò bệnh hoạn biến thái của Phúc bảo với những hộp sữa tươi cho đến khi khoái lạc lại dâng trào thì nàng rên lên: “A… a… mẹ ơi cứu con… hu hu…”
Đúng lúc nàng vừa dứt lời thì thằng Dũng cũng rít lên: “A… a… tao sẽ bắn khí trong tử cung mày con điếm à…”
“A… a… làm ơn… đừng cho vào trong.” Giọng nàng nức nở van xin.
Nhưng không kịp nữa rồi vì Phúc Bảo đã bắn toàn bộ tinh khí vào sâu bên trong tử cung Thảo Linh, hắn vẫn liên tục ra sức dập mạnh và khi thấy nàng đưa tay bấu chặt vào nhau và lắc lắc cái đầu thì Phúc Bảo bất ngờ rút côn thịt ra để rồi trong cơn nhục dục một dòng dâm thủy hòa cùng ít sữa tươi trắng đục phun thẳng ra tung tóe.
Quá nhục nhã cô bé gục mặt nhắm mắt để tránh đi hình ảnh đó nhưng bất chợt tiếng hét của nàng lại cất lên, thì ra Phúc Bảo cầm chân nàng nâng cao hơn để dễ dàng cắm côn thịt vào, thế nhưng không phải lỗ âm đạo mà là lỗ hậu môn.
Lỗ hậu môn của Mai Thảo Linh đang bị nong ra bởi cả cây thịt của Phúc Bảo đã nằm trọn bên trong, Phúc Bảo bắt đầu nhấp mặc cho nàng gào khóc thảm thiết… nhưng cũng không lâu sau đó thì hắn phải rùng mình rồi ép sát bụng nàng để xuất tinh, nàng thở hổn hển và nhắm mắt cảm nhận luồng tinh khí nóng hổi đang phun ra xối xả trong hậu môn mình… Sau khi thỏa mãn Phúc Bảo ngồi bệt xuống sàn nhà để ngắm nhìn nàng, còn nàng vì quá mệt và đau rát nơi khe hậu môn thì liền thả lỏng chân tay để hai dòng nước mắt trào ra.