"Nha đầu nha đầu."
"Gia gia, vào tới cửa rồi không cần gọi." Lãnh Hồng Hỏa đặt vũ khí đã xem xét kĩ vào tay nải, gương mặt kiều diễm nhàn nhạt ý cười bất đắc dĩ, bản tính khó dời a~
Doãn Vị liếc nhìn căn phòng, chủy thủ, xích sắt mảnh không có ở chổ cũ, xem ra lại sắp đi xa.
"Bọn họ về phòng rồi." Lãnh Hồng Hỏa biết Doãn Vị đã đoán ra, 3 năm qua nàng luôn xem Doãn Vị là đứa trẻ mà săn sóc, nhưng nay tình hình đã khác.
"Xem ra không có số hưởng rồi." Doãn Vị phất vạt áo ngồi xuống ghế, tóc búi cao, vài sợi phiêu phiêu trước trán, thoạt nhìn mang dáng vẻ của một thư sinh.
"Nha đầu nha đầu, lại chuẩn bị đi đâu?" Lão ngoan đồng vừa thấy khác lạ liền vội hỏi
"Lần này là việc trọng đại. Ta cũng đang tính tìm hai người bàn bạc"
Đôi con ngươi huyền mị, ánh nhìn vô định, Lãnh Hồng Hỏa nhìn hai người một lượt lại nói tiếp "Lần này ta sẽ đi khắp Tứ quốc, e là thời gian không ngắn. Doãn Vị, ngươi tuy cá tính mạnh mẽ, nhưng đường đi nhiều rủi ro, ta cũng không dám đảm bảo an toàn cho ngươi. Gia gia, Hỏa nhi hi vọng người lưu tâm chăm sóc cho đệ đệ..."
"Xoảng..."
"Hừ" Doãn Vị vừa nghe tới đây đã bất mãn ném vỡ ly trà "Tỉ nói đúng, nhưng tỉ không nhớ chúng ta từ đâu tới sao? Nếu tỉ gặp bất trắc, đệ có thể ăn ngon ngủ ngon chăng? Huống hồ võ công của đệ không kém, mặc dù năng lực tác chiến không bằng các ca ca tỉ tỉ nhưng bảo vệ bản thân là chuyện trong khả năng..."
"Đúng đúng, đánh không lại thì chạy, đệ tử của ta khinh công rất tốt nha." Hừ, đáng giận đáng giận, nha đầu ngươi dám xem thường đồ đệ ta.
"Đánh lại quân tử không tránh được tiểu nhân, tỉ tỉ thân không có nội lực, lỡ như trúng độc thì thập phần nguy hiểm, tỉ nghĩ đệ dốc sức học nghệ chỉ vì đam mê cá nhân?"
Lãnh Hồng Hỏa một hồi trầm mặc, thực ra sự việc cũng không quá nguy hiểm.
Đại bàng trong tổ thì cũng chỉ là chim sẻ, nhân việc này có thể rèn luyện cho Doãn Vị không ít.
"Đi đi, đệ tử ta đi ta cũng đi."
"Vậy được, hai người sắp xếp, ngày mai chúng ta đi Đông quốc."
"Tỉ tỉ, lần này là làm gì vậy?" Việc làm ăn ở Tây quốc gặp rắc rối sao lại đi Đông quốc.
"Tìm lão công!" Lãnh Hồng Hỏa vuốt cằm đắc ý, hắc, cũng đến lúc tìm một soái ca về nhà rồi.
"..." Lãnh.Hồng.Hỏa, tỉ đùa sao.
"Haha, tìm lão công, ta cũng muốn tìm lão công."
"..." Nói như vậy cũng được sao?
"..." Sư phụ, người có thể đừng lặp lại lời người khác tùy tiện vậy không a?
"Ách... Là tìm cho ngươi, tìm cho tỉ tỉ ngươi." Già lú lẫn rồi... Phi phi phi! Là sơ suất sơ suất thôi.
~.~.~
"Chi..Chi.."
"Khè..."
"Chii..." Oa, sao lại trừng ta.
"Khè....Khịt khịt." Con chuột thối, tại sao ngươi không sợ rắn hả?
"Chi chi chi chi" Oa , đẹp quá nga, nhìn truớc nhìn sau nhìn trái nhìn phải, đều rất thu hút nga.
"Khè..." Ánh mắt đó, tuyệt đối không tốt, giống như hỏa mĩ nhân nhìn soái ca a~ Bỏ đi bỏ đi, ta về ngủ, dọa ngươi không hứng thú,
"Chi." Sao lại không chơi nữa, trừng trừng trừng, ai chớp mắt là kẻ thua...
Tiểu Kim ngoài việc theo Doãn Vị chọc người còn có thêm niềm vui mới: dọa chuột.
~.~.~
"Đệ đệ, sao lại nhẫn tâm bỏ ta mà đi." Tiếng nức nở khe khẽ làm lòng người xao động...
"Từ nhỏ hai huynh đệ ta đã nương tựa nhau mà sống, đệ đi rồi ta biết làm sao đây."
"Tử Ly, đệ nói gì với huynh đi mà, cầu ngươi..."
Như giọt nước tràn ly phá vỡ sự tĩnh mịch nãy giờ, những người xung quanh không ai có thể im lặng nhìn Tử Ly đau khổ như vậy nữa...
"Tử Họa." Mi Xảo gằn giọng, "Ngươi diễn đủ chưa?"
"Không có sáng tạo." Tàn Diên ôm kiếm cười chế giễu.
"Càng ngày diễn càng đạt." Lãnh Hồng Hỏa một thân tử y, bên eo treo ngọc bội, quạt giấy phe phẩy. Gương mặt kiều diễm, ăn vận nam trang làm tăng vẻ yêu mị, thân hình nhỏ nhắn so với nam nhân càng khiến cho Lãnh Hồng Hỏa tăng vẻ phong lưu phóng khoáng
.
"Đúng đúng." Lão ngoan đồng gật đầu liên tục "Diễn hay diễn hay."
"..." Có cần nghiêm trọng vậy không? Doãn Vị liếc nhìn lão ngoan đồng, sao ta có cảm giác ngày xưa sư phụ ta cũng sến súa như vậy.
Mười mấy nữ tử phía sau Tử Họa gào thét trong lòng , thế nhưng trên mặt vẫn ưu nhã mỉm cười. Bên trong lô mười tám đời tổ tông người ta ra mắng, trên mặt vẫn vui vẻ mỉm cười là kĩ năng cơ bản của gian thương nha.
Năm nử tử phía sau Mi Xảo nhìn qua, ánh mắt đồng cảm
Lãnh Hồng Hỏa xoay người tiến về phía xe ngựa đang chờ, chỉ là tạm thời chia cách thôi, đây cũng đâu phải lần đầu a, làm như bọn ta chuẩn bị lên núi đao xuống biển lửa không bằng.
Đoàn người phía sau cũng lần lượt giã từ, tiếp tục thi hành nhiệm vụ theo kế hoạch.
Tử Ly trước khi đi chỉ để lại một câu "Doanh thu quý sau tăng gấp ba, bù lỗ." làm đám người Tử Họa dở khóc dở cười.
Lần này Mi Xảo cùng Tử Họa sang Tây quốc củng cố việc kinh doanh và thế lực của Tình các ở đây.
Tàn Diên ở lại Nam quốc huấn luyện Bách Sát, tiếp tục chiêu mộ sát thủ.
Tử Ly đi cùng Lãnh Hồng Hỏa, Doãn Vị, lão ngoan đồng sang Đông quốc.
Việc trọng đại lần này sao có thể giống như Lãnh Hồng Hỏa nói là "tìm lão công" chứ.
Như đã bàn, Lãnh Hồng Hỏa lần này ra ngoài chính là củng cố thế lực cho Tình các.
Ngươi nghĩ Tình các chỉ là phấn đấu kiếm tiền, hảo hảo vui chơi, bình an hưởng thụ?
Sai rồi, nếu đặt ở hiện đại, Tình các chính là một Tập đoàn Đa quốc gia, bất cứ nơi nào cũng mời mọc chào đón. Nhưng đây là cổ đại, mạnh được yếu thua, là kẻ mạnh không được chào đón thì chỉ có một kết cục: tử!
Tình các hiện giờ chính là như vậy, thương nhân ganh ghét việc kinh doanh của Tử Họa, giang hồ e ngại Bách Sát, triều đình âm mưu loại trừ hệ thống tình báo của thanh lâu...
Cẩm Tú lâu của Đông quốc, Lệ Thủy lâu Tây quốc, Hoa Xuân lâu Bắc quốc chỉ là mấy nhánh của Hoa Tình lâu?
Thủy viện, Hồng viện, Nguyệt viện, Kim viện bên ngoài cạnh tranh chỉ là giả tạo?
Bách Sát không phải 100 người mà là 400 người?
Chỉ cần một tin tức lộ ra ngoài cũng đủ đe dọa an nguy của mọi người. Khi đó ngày Tình các sụp đổ là không xa.
Vậy nên từ trước giờ, cái tên Tình các chỉ là hữu danh vô thực, ngoại trừ người của Tình các, không bất kì ai biết hay thậm chí là nghĩ đến.
Lúc này đây, lúc tình hình các nơi có thể để cho thuộc hạ tự thân quản lí, Lãnh Hồng Hỏa phải bắt đầu công cuộc khó khăn và trọng yếu nhất, đó chính là để cho Tình các xuất hiện trên Tứ quốc.
...
Câu chuyện giờ mới thực sự bắt đầu