Tôi biết mình không thể trốn tránh nữa.
Cảm giác chìm xuống đáy biển là như thế nào nhỉ?
Đáy Biển là một trong vô vàn cuốn tiểu thuyết mạng theo motif tình yêu cũ rích mà tôi đã từng góp công chuyển thể thành truyện tranh.
Toàn bộ mạch truyện chủ yếu nói về tình yêu lãng mạn của cặp đôi nhân vật chính, nhị hoàng tử bị ghẻ lạnh từ khi sinh ra, Mikael, của vương quốc Windermere, người sau này sẽ tiễn anh em của mình về trời để giành lấy ngai vàng và chiến lợi phẩm trong một lần chinh chiến của đội quân Windermere, công chúa Charlotte của vương quốc Nahilda ở phía Bắc. Hai người từ thù thành yêu vì đồng cảm trước hoàn cảnh của nhau và rồi cùng vượt lên số phận để đứng trên đỉnh cao cuộc sống.
Trong tiểu thuyết miêu tả nữ chính Charlotte là người có nhan sắc tuyệt trần, giọng nói dịu dàng trầm bổng như âm vọng từ thiên đàng...(lược bớt một nghìn ba trăm tính từ miêu tả). Charlotte ngây thơ tốt bụng nhưng quyết đoán và mạnh mẽ nên bằng một cách nào đó đã trở thành nữ thần trong mắt mọi nam giới ở cái nơi này.
Một nữ chính như vậy trăm phần trăm sẽ đi cùng một nam chính độc tài chiếm hữu, và Mikael Windermere là người như vậy. Cả tuổi thơ lớn lên trong cô độc khiến cho cậu ta không biết cách để yêu một người là như thế nào, vì vậy những cây si nào lởn vởn quanh Charlotte là ngay lập tức sẽ bị Mikael cho đi đầu thai.
Đôi khi những nam phụ chẳng có chút tình cảm nào với nữ chính cũng bị cậu ta tiễn lên trời luôn cơ mà.
Well, về cơ bản, cũng có thể coi đây là một bộ truyện harem trá hình.
Và đúng, Charlotte là nữ chính, không phải Thánh nữ Aurelia, sứ giả của Thần, niềm hi vọng của vương quốc, người đã được định sẵn hôn ước với thái tử và trở thành hoàng phi tương lai theo truyền thống của đế quốc.
Sau khi trở thành Thánh nữ, Aurelia đính hôn với Đại hoàng tử Caelum, người vốn đã chắc suất Thái tử cho đến khi bị nam chính đẩy xuống biển chết mất xác để cướp ngôi và để trả thù cho việc anh ta đã dẫn đầu đoàn quân đi chinh phạt vương quốc Nalhida của Charlotte.
Kể cũng kì, nếu Caelum không đi chinh phạt thì làm sao có cơ hội cho hai người gặp nhau chứ?
Chuyện tình giữa Caelum và Aurelia dù có hơi gượng ép nhưng ít ra vẫn đẹp chán.
Sau này, khi Đại hoàng tử chết, Aurelia trở thành chiến lợi phẩm của Mikael và lên chức hoàng phi để chiều lòng dân chúng, cô sống một cuộc đời thầm lặng trong bóng tối cho đến khi mắc bệnh và tự vẫn trên biển.
Tôi đoán chắc bởi vì nhân vật nào cũng chọn biển là nơi để đầu thai nên tiểu thuyết mới có tên như vậy nhỉ?
Dù sao thì, khi biết mình xuyên không vào nơi này, tôi có chút đồng cảm với Aurelia. Vì cô ấy rốt cuộc cũng giống như tôi và bao tên đàn ông trồng cây si với Charlotte ở nơi này, cũng chỉ là những nhân vật phụ làm nền cho tình yêu cao thượng của nhân vật chính.
Cuốn tiểu thuyết không nói gì nhiều về xuất thân của Aurelia, chỉ có duy nhất thứ còn kết nối cô ấy với quá khứ là một nữ hầu thân cận đã luôn đồng hành cùng cô ấy từ khi còn ở trại trẻ mồ côi.
Dù tên của nữ hầu thân cận ấy là Maya, nhưng tôi vẫn luôn tự hỏi rằng liệu đó có phải là mình không nhỉ?
Và điều quan trọng là, nữ hầu thân cận sẽ bị chính tay nam chính Mikael lấy mạng, vì cô ta bị nghi ngờ là đồng lõa phản quốc với gia tộc nào đó và có thể gây hại cho nữ chính Charlotte, thế nên cần phải xử tử. Sau khi mất đi người thân duy nhất, Aurelia trở nên lầm lũi hơn trước và mất vào ba năm sau đó.
Nếu thật sự tôi là nữ hầu đó, thì tôi không muốn chết dưới tay nam chính đâu.
Không muốn chút nào. Ai lại thích kết thúc cuộc sống của mình chỉ vì cái lý do ngu si là "bị tình nghi dù chưa có bằng chứng xác thực" chứ?
Tôi cũng không nỡ chứng kiến cuộc đời vốn có thể tươi sáng của Aurelia trở nên nhơ nhuốc vì cái tham vọng và lòng thù hận của nam chính.
Ngồi yên và để cho mạch truyện xảy ra theo hướng mà nó nên như vậy hay là nhúng tay vào để cứu lấy số phận của những nhân vật phụ?
Mình nên làm gì bây giờ?