• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

- Đây là đâu… - Tiểu Lạc mở mắt, hắn đang ở trong một đại điện trống rỗng, xung quanh tối tăm và hiu quạnh. Ánh sáng le lói của vài viên minh châu mờ đục làm không gian càng thêm âm trầm. Ở một phía của đại điện có một thạch hoàn toàn vẹn trôi lơ lửng trong không khí, trông nó giống như bản thu nhỏ của thạch hoàn hắn gặp lúc nãy nhưng không bị chôn dưới đất. 

- Thạch hoàn phía ngoài một truyền tống trận hoặc là không gian linh bảo, làm sao để thoát ra. – Ngọc Lưu Ly có không gian pháp tắc nên tiểu Lạc không xa lạ lắm, hắn vừa định đến gần tiểu thạch hoàn phía xa để xem xét thì một âm thanh vang lên.

- Chào mừng hậu bối được chọn, không gian này là truyền thừa chi địa, nơi có thể đạt được mọi thứ tùy vào tạo hóa và cố gắng của ngươi. – Âm thanh già nua và máy móc, có vẻ là một đoạn lưu âm hoặc của một linh trí không có linh hồn.

- Truyền thừa chi địa là nơi nào, sao lại chọn ta, làm sao để đi ra. – Tiểu Lạc vui mừng hỏi lại, ít nhất hắn biết nơi đây không phải một không gian một chiều không thể đi ra.

- Là nơi rất nhiều tiên nhân để lại truyền thừa của mình trước khi phong ấn ma tộc. Chọn ngươi vì ngươi có thiên phú. Hoàn thành xong các thử thách, ngươi sẽ được truyền tống ra ngoài, tất cả ký ức bên trong của ngươi đều bị xóa bỏ. – Giọng nói máy móc tiếp tục vang lên trả lời ngắn gọn câu hỏi của tiểu Lạc, đây là một linh trí tạo tác, trong lời nói không hề có cảm xúc.

“Đây là tiền nhân truyền thừa trong truyền thuyết mà tỷ tỷ hay kể” - Nhận thấy giọng nói trả lời mình, tiểu Lạc vừa sắp xếp lại sự việc vừa tiếp tục hỏi. 

- Vậy có quà không, lại có nguy hiểm gì không?

Bỡ ngỡ vì mọi việc đột ngột xảy đến, hắn không để ý đến ấn ký trên tay mình đang rung lên khi nghe câu trả lời của trí linh, nới dần phong ấn của những sợi xích màu xanh.

- Câu trả lời là có và có. Được rồi, bắt đầu. 

Giọng nói đáp lại nhanh chóng, sau đó không gian xung quanh cơ thể tiểu Lạc bắt đầu thay đổi.

- Ta còn chưa chuẩn bị …A… - Một cảm giác kỳ lạ đi xuyên qua thân thể của tiểu Lạc làm hắn kinh ngạc thốt lên, luồng dị lực thăm dò mọi ngõ ngách trong cơ thể hắn. Khi nó đi qua đan điền cùng cánh tay của hắn có dừng lại một chút rồi tiếp tục.

- Chủng tộc… rất giống nhân loại nhưng lại có ma khí mạnh mẽ. Không nằm trong danh sách chủng tộc bị cấm. – Trí linh hơi chần chừ nhưng hắn chỉ biết làm theo những gì được lặp trình nên tiểu Lạc thuận lợi qua cửa.

Thật ra thân thể của hắn là hỗn hộn hóa thân không thuộc một chủng tộc nào từng xuất hiện. Nhưng khi thành hình thì mang rất nhiều đặc trưng của nhân loại có hỗn độn chi thể, lại thôn phệ rất nhiều ma linh khí từ Ma Ha vũ trụ, phong ấn tại đan điền. Một tiên khí trí linh cũng không thể xác định rõ ràng được. 

- Mười ba tuổi, hỗn độn thể, đánh giá thiên phú siêu cấp. Linh lực khai vi cảnh, dẫn khí lục trọng, đánh giá ngộ tính trung bình. – Trí linh tiếp tục, khi nhận thấy sự chênh lệch của thể chất cùng cảnh giới cũng không có ngạc nhiên hay khó hiểu mà nhanh chóng kết luận.

- Hỗn độn thể với khai vi, dẫn khí là cái gì. - Nghe thấy mấy từ không thể hiểu được, tiểu Lạc nhanh chóng hỏi lại.

- Là thể chất cùng đẳng cấp hiện tại của ngươi. Bắt đầu kiểm tra thực chiến. Đối thủ của ngươi sẽ là những ma thú khát máu, chiến đấu hết sức nếu không muốn chết.

Giọng nói vừa dứt, bên trong đại điện xuất hiện ba sinh vật có hình thù kỳ lạ. Bên cạnh tiểu Lạc cũng xuất hiện một cái kệ có chứa đủ loại vũ khí như kiếm, đao, thương, kích, cung,…

Ba sinh vật giống như ruồi đen khổng lồ, to cỡ đầu người. Trên thân là đôi cánh xương xẩu tua tủa, bốn chân sau đều có những móng vuốt sắc nhọn. Hai chân trước như hai lưỡi đao sắc lẻm, chiếc vòi trên miệng linh động, nhanh nhẹn, phía đầu giác hút có ba chiếc răng nhọn hoắc, bóng loáng. Đôi mắt kép cùng răng, vuốt đều toả ra ma khí nhàn nhạt nhuốm màu xanh lục.

- Thử thách sơ cấp chiến lực, Lục Ma Dăng, nhất phẩm hạ cấp ma thú. – Âm thanh thông báo của trí linh vang lên.

Spoiler: Minh họa



Tiểu Lạc cũng không xa lạ với việc chiến đấu, với thần kinh thô của mình, hắn nhanh chóng tĩnh tâm lại, bước đến lấy một cây trảm mã đao cán dài. Dù không biết nhiều về binh khí nhưng bình thường khi đánh nhau, tiểu Lạc cũng hay tiện tay sử dụng mộc côn. Với tay mơ như hắn, côn dài gắn thêm cái lưỡi thì dễ đánh chết mấy con côn trùng biết bay hơn. 

Ba con Lục Ma Dăng bay thẳng vào con mồi, chúng là ma thú cấp thấp, không có linh trí, thấy kẻ thù thì sẽ lập tức tấn công. Sáu lưỡi đao tý từ nhiều hướng khác nhau chém thẳng về đối thủ.

Tiểu Lạc nhanh chóng nhảy lui về phía sau, vừa đủ né khỏi cuộc tấn công, tay quét trảm mã đao về phía bụng của con Lục Ma Dăng gần nhất. Ánh chớp lóe lên, lưỡi đao nhẹ nhàng cắt ra lớp bì giáp mỏng manh nơi bụng. Thanh sắc huyết dịch từ vết thương phún ra. Con ma dăng thứ nhất ngã xuống. 

Không một chút dừng lại, tiểu Lạc tiếp tục nhảy lên cao xoay người chém về một trong hai ma dăng còn lại. Con ma dăng thứ hai không né kịp đưa đao tý lên chống đỡ, con còn lại thì lao vào bên sườn tiểu Lạc.

- Ầm… - Hai đao tý bắt chéo của ma dăng vỡ vụn, thân thể nó bị cường lực ném mạnh xuống nền đại điện cứng rắn. Cơ thể nó dập nát, chết không thể chết hơn.

Tiểu Lạc sau khi ra chiêu, dùng phần cán đao chặn lại đao tý của ma dăng cuối cùng đang đâm vào sườn mình, trên cán đao kim loại để lại vết chém mờ nhạt. Ma dăng tập kích không thành, cái vòi của nó hướng về phía đầu của tiểu Lạc, nó định hút hết huyết dịch của con mồi.

Tiểu Lạc nương vào lực chém của ma dăng nên kéo ra một chút khoảng cách. Trong lúc rơi xuống thấy một chiếc roi có giác mút tua tủa đuổi theo, hắn vội vã ngã người tránh né. Thuận thế ngã ra sau, hắn lộn vòng, chân phải đá vào cái vòi gớm ghiếc, hai tay tụ lực ném thanh trảm mã đao găm thẳng vào ma dăng.

Không thể tránh khỏi, ma dăng cuối cùng chịu chung số phận với hai đồng loại, bị đại đao xuyên qua, chết tại chỗ, thân thể bị lực đẩy tác động, bay về phía xa.

- Thử thách thực chiến cấp thấp hoàn thành. Nửa giờ nghĩ ngơi, có hoặc không?– Giọng nói của trí linh lập tức vang lên, một luồng linh khí nhỏ bé từ thạch hoàn xa xa tuôn vào trong thân thể tiểu Lạc, có thể là phần thưởng cũng hoặc là hồi sức.

Tiểu Lạc cảm thấy thân thể mình nhẹ nhàng hơn một chút, hắn hưng phấn chờ thử thách tiếp theo. Với tốc độ và sức mạnh vượt trội của mình, hắn dễ dàng hạ những ma thú nhất phẩm hạ cấp, chúng chỉ biết tấn công bằng cơ thể như những dã thú thông thường. 

- Không cần, tới đi. – Tiểu Lạc nhặt lại trảm mã đao, liếm môi, vẻ mặt hắn hiện lên vẻ tự tin cùng sát khí nhàn nhạt. 

Từ nhỏ dù hắn có chiến đấu nhưng đa phần làn vật lộn, chưa bao giờ thật sự phải chém giết thật sự. Dù vậy, hắn thích ứng với chiến đấu sinh tử ngay lập tức, đối diện những ma thú xa lạ trước mặt, hắn không cảm thấy chùn tay hay sợ hãi. Hắn như một sát thủ máu lạnh bẩm sinh được nuông chiều nay đã trở về với bản tâm.

Tiểu Lạc không hề thấy mỗi khi một con Lục Ma Dăng chết đi, một luồng ma khí mỏng manh nhợt nhạt lại bị hút vào ấn ký hình kiếm trên tay. Lam sắc phong ấn lại càng nhợt nhạt đi, kiếm ấn trên tay toát ra từng luồn ma khí đi vào trong cơ thể tiểu Lạc. Có lẽ ma khí này chính là lý do hắn hưng phấn với chiến đấu như vậy hoặc nó chỉ là tác nhân xúc tác.

- Thử thách trung cấp chiến lực, Kim Cang Viêm Long Tích, nhất phẩm đỉnh trung cấp ma thú. 

Một đại tích dịch hình thể dữ tợn xuất hiện, thân hình thêm cả đuôi dài hơn bảy thước. Trên người nó có một lớp giáp bóng loáng đỏ tươi, vừa nhìn vào đã biết siêu cấp cứng rắn, vũ khí thông thường vô pháp xuyên qua.

Cơ thể nó cường trán với tứ chi hùng dũng, mỗi chi có một bộ vuốt sắc bén, nhọn hoắc. Chiếc đuôi dài ngoại cỡ đang đập xuống nền đại điện ầm ầm tạo ra vô số cương phong. 

Đầu của nó không giống tích dịch bình thường mà nhọn và khoắm lại như ưng trảo, thay vì những cú ngoạm xé toạc da thịt, một cú tông từ nó có thể đâm chết con mồi ngay tức khắc. Bên trong cơ thể nó những ngọn lửa đang cháy lúc sáng lúc tối báo hiệu sức mạnh bạo tạc khủng khiếp. 

Khác với nhận định của trí linh, đây ít nhất là một con ma thú trên tứ cấp, khí tức khủng khiếp của nó làm tiểu Lạc sững người.

- Lừa người, đây mà là nhất phẩm. – Tiểu Lạc thầm rủa. 

Như để trả lời hắn, cơ thể của long tích nổ ra vài lỗ to, máu chảy ròng ròng, linh khí trên người ma thú rút đi như thủy triều, ánh lửa trong người nó tối hẳn lại. Đến khi khí tức của nó xuống mức yếu hơn ma thú nhị phẩm một chút mới dừng lại. 

Vì không tìm được ma thú trung cấp nhất phẩm nên con long tích này bị cường thế giảm cấp rồi thả ra. Mắt nó lóe tia phẫn nộ nhìn vào quang hoàn rồi nhìn lại đối thủ của mình. Thấy đối thủ toát ra ma khí tinh thuần trước mặt, trong mắt nó hiện lên một chút mê hoặc rồi lập tức bị phẫn nộ che lấp.

- Giảm cấp, vậy cũng được… - Tiểu Lạc cảm khái, cẩn thận thủ thế, ma thú trước mặt được gọi là trung cấp nhất phẩm nhưng huyết mạch của nó không hề thua kém xích viên A Hồng. Đánh giá của trí linh khắc khe hơn Di La đại lục, điều này đồng nghĩa với đại gia hỏa trước mắt đã sinh linh trí. 

Lại nói, dù bị giảm cấp nhưng nó vẫn không phải là ma thú hạ phẩm (dưới tam phẩm), kinh nghiệm chiến đấu của nó không phải A Hồng hay tiểu Lạc có thể so sánh.

Kim Cang Viêm Long Tích dần dần rút ngắn khoảng cách với tiểu Lạc, ánh mắt nó hết sức tập trung, bước đi vững chãi. Nó không hề xem thường đối thủ, dù con mồi trước mắt hết sức nhỏ yếu nhưng hiện giờ nó đang bị thương nặng. 

Long tích đang di chuyển chậm rãi bổng nhiên há miệng phun ra một hỏa cầu nóng rực bay thẳng về phía mục tiêu. Bản thân nó cũng nhanh chóng chạy phía sau, nếu đối thủ bị phân tâm hoảng loạn vì hỏa cầu, long tích sẽ nhanh chóng kết thúc cuộc chiến.

Tiểu Lạc nhanh chóng né sang trái hỏa cầu, tập trung về phía sau. Rất nhiều hung thú trong lâm hải cũng có thể tấn công từ xa nên hắn không hề bất ngờ, cẩn thận ứng phó.

- Ầm. – Hỏa cầu nổ tung trên nền đại điện, hỏa hoa văng tung tóe nhưng cũng không làm thạch sàn bị hư tổn chút nào.

Không để ý đến một ít bụi lửa bắn vào thân thể, tiểu Lạc vung đao vào đại trảo đang vồ đến.

- Keng… xoẹt … - Mũi đao và thiết trảo chạm nhau tóe lửa.

- “Hừ, thật cứng” – Tiểu Lạc bị đẩy lui về phía sau, sức mạnh vượt trội hung thú cấp ba của hắn không thể chiếm được thượng phong từ ma thú cao phẩm. Trí linh đã làm nó bị thương và yếu đi nhưng cơ thể nó vẫn mạnh hơn hạ cấp hung thú rất nhiều. 

Hơn nữa, lớp giáp của nó dù không được linh khí dồi giàu như trước duy trì nhưng không phải ở đẳng cấp mà ma thú đỉnh nhất phẩm có thể sở hữu. Đây rõ ràng là lỗi kỹ thuật nhưng tiểu Lạc phải chịu, những tiên nhân chưa bao giờ nghĩ kẻ có thể vào được truyền thừa chi địa lại chưa vượt qua được nhất cảnh Nhập Vi. Ba con Lục Ma Dăng lúc đầu chỉ là vô tình liên lụy khi các tiên nhân gom góp những ma vật thử luyện. 

- “Vậy thì du đấu.” – Thương thế ảnh hưởng đến tốc độ của long tích nhiều hơn sức mạnh nên tiểu Lạc vẫn nhỉnh hơn một chút về phương diện này. 

Hắn liên tục di chuyển tránh xa những cú vồ, quẫy đuôi cùng hỏa cầu của long tích. Hắn cũng dùng mũi đao tấn công vài lần vào vết thương sẵn có trên thân thể nó. Dù vậy, hắn không tạo thêm được bao nhiêu thương tích, bên trong lớp giáp ấy da thịt của long tích cũng vô cùng cứng cỏi, man lực không chứa bao nhiêu linh khí của tiểu Lạc không thể tạo thành thương tổn đáng kể.

- Yaa… - Lại né qua thiết trảo vồ đến, tiểu Lạc dùng hết sức đâm vào mạn sườn của long tích. Kết quả không khá hơn được bao nhiêu, đại đao chỉ đâm vào khoảng hai phân rồi kẹt cứng lại. Thương tích như vầy không ảnh hưởng đến ma thú như long tích cho lắm.

- Tiêu rồi. – Mất thế sau đòn đánh toàn lực, tiểu Lạc không thể né tránh cú bãi vĩ tiếp theo.

- Hự… - Hai tay tiểu lạc nắm cán đại đao, trực đón đỡ cú quật đuôi của long tích. Chân hắn nhảy lui để giảm nhẹ sức va chạm.

Đuôi là bộ phận có sức mạnh kinh khủng nhất của ma thú tích dịch, quật thẳng vào làm cán đao kim thiết gãy lìa. Dư lực quật thẳng vào sườn tiểu Lạc làm xương hắn rạn ra suýt vỡ. Thân thể đang nhảy lui của hắn bị xung lực quật thẳng ra xa. Nếu không có cán đao chịu lực, có lẽ bây giờ hắn chỉ có thể nằm một chỗ chờ đợi kẻ thù kết liễu.

- “Ngươi chờ tự mất máu mà chết đi.” – Rút kinh nghiệm sương máu, tiểu Lạc nén đau bật dậy, tiếp tục chuyển động cao tốc. Hắn không ham tấn công nữa, dù không thích nhưng hắn quyết định từ giờ sẽ chỉ né tránh đợi thương tổn của long tích tự chuyển xấu.

Vết thương trên người long tích vẫn không ngừng đổ máu, mỗi giọt máu chảy ra lại có một ít ma khí tụ lại bị hút vào trong cơ thể tiểu Lạc.

Dù bản thân không hiểu vì sao nhưng tiểu Lạc thấy bản thân càng đấu càng mạnh, cơn đau bên mạn sườn cũng từ từ thuyên giảm, còn đối thủ thì động tác chậm dần.

~

- Grào … - Long tích gào lên giận dữ, con kiến hôi trước mắt không dám chính diện đấu với nó, lại nương vào sức mạnh nhỉnh hơn một chút mà du đấu.

Lúc nó không tấn công định khôi phục thương thế thì tên kia lại tới quấy rối. Những đòn muỗi đốt như thế không thể xuyên qua cương giáp của nó nhưng cứ tấn công vào một chỗ bị thương mãi thì sẽ thành thương nặng.

Không lẽ một cao cấp ma tộc như nó lại bị một tên nhân loại kiến hôi gặm nhắm mà chết. Khi nghĩ đến tên trước mắt là nhân loại, long tích lại có một chút ngờ vực nhưng giờ không phải lúc, nó phải liều mạng thoát khỏi tình trạng này.

Xích viêm trong cơ thể long tích sôi lên ùng ục, cả thân thể màu đỏ của nó sáng lên chói lọi. Nó mở miệng ra phun một ngụm long tức về phía con mồi. 

Nhờ đốt cháy huyết mạch, nó có thể xuất ra những kỹ năng mạnh mẽ mà ma thú hạ phẩm không thể sử dụng. 

Những hỏa cầu nho nhỏ từ đầu đến giờ được thay bằng một biển lửa bốc cháy rừng rực. Thấy con mồi phía trước vội vã nhảy lên cao, long tích lập tức vọt tới như sao băng, thương tích của cơ thể nó cũng hồi phục một phần vì thiêu đốt huyết mạch.

- Kiến hôi ngu dốt, chết đi. – Long tích gào lên giận dữ bằng ma ngữ.

~

Vừa thấy cơ thể Kim Cang Viêm Long Tích trước mặt sáng lên, tiểu Lạc ngay lập tức biết không ổn. Không để cho hắn có thời gian suy nghĩ, một hỏa quyển cuồng bạo từ trong miệng long tích bắn thẳng đến phía hắn. Hắn vừa định tránh né thì dị biến lại sinh, chưa đến nơi thì hỏa quyển bạo nổ, xích viêm bao phủ cả một vùng thạch sàn rộng lớn.

Để tránh ngọn ma hỏa kinh khủng, tiểu Lạc nhún chân, dùng lực bật thật mạnh nhảy ra khỏi biển lửa. Vừa nhảy lên hắn đã biết mình sai lầm, long tích ở phía xa dùng một tốc độ bùng nổ xông thẳng đến hắn. Lúc này hắn vẫn ở trên không, không có nơi để mượn lực né tránh. 

Tiểu Lạc đã quen với nhịp độ trước kia nên không nghĩ long tích đủ nhanh để tiếp cận, hắn không biết rằng khi ma thú thiêu đốt huyết mạnh có thể nâng cấp linh lực cùng thể chất gấp nhiều lần. Nếu biết hắn sẽ chọn nhảy bước ngắn, chịu bỏng tạm thời nhưng sẽ có điểm tựa để tránh né, đợi long tích chấm dứt cuồng bạo. Kết quả chưa biết nhưng sẽ không rơi vào tử lộ như bây giờ. 

- Kiến hôi ngu dốt, chết đi.

Không có thời gian để hối hận về sai lầm cũng như suy nghĩ tại sao hắn hiểu được ma thú trước mặt đang gào thét. Tiểu Lạc vận toàn bộ sức lực vào thanh trảm mã đao còn non nửa cán, chém xuống cái đầu hình ưng trảo đang tông thẳng đến định xé nát hắn. 

- Rầm… - Long tích đâm thẳng vào lưỡi đao.

- Keng … Xoảng … - Lưỡi đao chém vào xích hồng cương giáp tạo nên vài vết xước mờ nhạt nhưng bản thân nó lại vỡ nát ngay sau đó.

Tiểu Lạc bị lực tông tới làm bay vút lên cao, nhờ vào cú chém toàn lực, cơ thể hắn chệch khỏi giáp đầu nhọn hoắc của long tích. Dù vậy, bụng của hắn rách toạc một miếng da, tay trái bị xung lực phản hồi gãy nát, những mãnh đao vỡ thì bắn ngược lại cắm vào thân thể.

Long tích tông trượt, đáp xuống sàn đá đầy lửa, lập tức phóng vút lên, hữu tý của nó gồng lực cào mạnh nhắm thẳng vào đối thủ, móng vuốt sắc bén vươn ra.

Spoiler: Minh họa



Tiểu Lạc vào thế tất chết nhưng hắn không buông bỏ, hắn cũng vận hết sức mạnh vào tay phải đang đau đớn của mình, đấm thẳng vào đầu long tích. Suy nghĩ của hắn giờ trống rỗng, ánh mắt điên cuồng, cơ thể do bị ép vào tuyệt lộ mà sức mạnh bùng nổ chưa từng có. Xung quanh người, ma khí bị kích phát mà bốc lên ngùn ngụt. 

Khoảnh khắc trọng yếu quan đầu, kiếm ấn trên tay phải cũng vì sự điên cuồng của tiểu Lạc mà mạnh mẽ thức tỉnh, bức đứt khỏi sợi xích lam sắc, hóa hình xuất hiện ngay tay phải của hắn.

Lúc tử huyền kiếm xuất hiện, một luồng sức mạnh khổng lồ cũng bùng nổ từ đan điền tiểu Lạc. Trong một cảm giác không minh, tiểu Lạc vô thức truyền nguồn dị lực đó vào vũ khí đột ngột xuất hiện trên tay rồi chém vào thiết trảo trước mặt. 

Vốn là một thanh đoản kiếm, được truyền sức mạnh vào, phần lưỡi kiếm thay đổi kích thước, kiếm nhận từ bốn phân chuyển thành hai mét. 

Spoiler: Minh họa



Ánh sáng tử huyền lóe lên, không hề có âm thanh va chạm, kiếm nhận nhẹ nhàng trảm đôi thiết trảo. Sau đó nó không hề dừng lại, lưỡi kiếm ngọt lịm cắt qua cương giáp thiết thủ đầy tự hào của long tích.

- Rầm. – Kim Cang Viêm Long Tích rơi xuống thạch sàn, chết ngay tức khắc, trên thủ cấp bị cắt ra của nó vẫn là nét dữ tợn cùng hả hê những tưởng đã giết được đối thủ. 

Tất cả ma khí cùng viêm lực trên cơ thể nó lập tức bị hút đi, thân hình khổng lồ khô quắt lại, cương giáp cứng rắn trở nên mờ đục rồi tan rã như những hạt bụi, tán loạn trong không khí. Dòng ma viêm lực chảy xuyên qua thanh kiếm đi vào cơ thể tiểu Lạc.

Tiểu Lạc sao khi xuất trảm đã thoát lực, đau đớn và mệt mỏi kéo đến làm hắn ngất đi khi còn trên không. Cơ thể hắn rơi tự do trên nền đại điện, không hề hay biết những gì diễn ra tiếp theo.

Kẻ duy nhất chứng kiến tất cả là trí linh, nhưng nó không được lập trình để đi suy nghĩ những chuyện kỳ lạ này. Trí linh chỉ hoạt động một cách máy móc, nó đang đợi truyền thừa giả tỉnh lại để tiếp tục khảo nghiệm

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK