Hoắc Sâm lần đầu bị vợ bỏ rơi nên có chút xíu không vui, lúc Bao Tử thu xếp đồ đạc thì hắn cứ quanh quẩn bên cạnh cô không rời.
[Thời gian không còn nhiều nữa.]
[Để cho anh được ngắm em kĩ một chút đi.]
Nhưng bánh bao ngốc thì không quen với việc bị một cái đuôi bám theo, vướng tay vướng chân cực kỳ luôn →_→.
"Anh đừng đứng cạnh em nữa, anh đang làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến tốc độ gấp quần áo của em đấy."
"Em sắp phải đi quay phim rồi, thế mà còn không cho anh nhìn em ( ̄^ ̄)ゞ."
"Trong nhà có ảnh mà."
"..."
[Vợ, em đã quên mất sự ngọt ngào của hai chúng ta tối qua rồi sao?]
[Vợ, chẳng lẽ lúc thức dậy mặc quần áo vào là em sẽ quên sạch mọi chuyện ư?]
[Em mà cứ lạnh lùng như vậy thì sẽ có ngày em phải hối hận vì đã bỏ rơi anh đấy, hừ!]
Bao Tử sao mà không hiểu được suy nghĩ của Hoắc Sâm cơ chứ, nhưng mà chuyện công việc cũng rất quan trọng, cô phải chuẩn bị trước mấy thứ cần mang theo, không lúc cần lại luống cuống tay chân, thu xếp hành lý xong xuôi rồi ôm ấp lưu luyến chồng cũng chưa muộn mà.
Lúc chuẩn bị xong hết mọi thứ...
[Mọi người xin hãy chuẩn bị tinh thần.]
[Vở kịch của chúng tôi sắp bắt đầu rồi.]
[Vở kịch mang tên "Vợ ơi em đừng đi!"]
Sau khi khóa vali lại, Bao Tử lập tức xoay người, thấy chồng mình đang ở một bên hờn dỗi, cảm thấy như có một dòng nước ấm chảy vào tận đáy lòng, cô cười khúc khích, đi đến gần Hoắc Sâm, kiễng chân lên, tràn ngập khí phách vòng tay ôm lấy cổ chồng.Hoắc Sâm buộc lòng phải cúi đầu, thấy vậy Bao Tử cũng ngửa mặt lên, hai người cứ thế hôn nhẹ một cái như chuồn chuồn lướt nước.Cứ cho rằng làm vậy là đã thành công dỗ dành được chồng, Bao Tử chuẩn bị rút lui, kết quả... Hoắc Sâm giữ chặt lấy eo Bao Tử, nhếch môi cười một cái, tiếp tục hôn sâu.
[Đùa à!]
[Con dê béo mập đã tự dâng tới tận cửa rồi.]
[Đương nhiên phải ăn cho sạch chứ.]
[= v =]
...
"Chồng, anh nhiệt tình quá đấy."
"Em sắp phải đi quay phim rồi."
"Ưm, em sẽ "chết" nhanh thôi, hơn một tuần là sẽ về nhà với anh mà =3=."
Mặc dù lời này của Bao Tử nghe rất ổn, nhưng chuyện ngoài dự tính có thể xảy ra bất cứ lúc nào, đặc biệt là đối với hai vợ chồng đều làm diễn viên, cô vợ quay phim xong về nhà thì có khi lại đến lượt ông chồng phải đi.Hoắc Sâm vì thế mà liếc vợ một cái →_→: "Chậc, lúc em về chắc gì anh đã có nhà."
"Hmm?"
Hoắc Sâm véo má Bao Tử đang ngơ ngác: "Anh cũng phải đi đóng phim mà, bánh bao ngốc."
"..."
[(⊙w⊙)]
[Ừ nhỉ.]
[Xin lỗi anh.]
[Em đã quên mất rằng anh là một diễn viên rất đắt sô.]
[A ~]
[Không so sánh thì sẽ không có bi thương QAQ.]
"Phim gì vậy?"
"Bộ đội đặc chủng."
"..."
"Thế nên mấy ngày vừa rồi anh mới phải tập luyện nhiều như vậy đấy." "(☆_☆)"
---
Bao Tử đã vào đoàn làm phim, Hoắc Sâm bắt đầu kiếp sống lẻ loi hiu quạnh.
Nam nữ chính trong phim "Thứ nữ xuất giá" theo thứ tự là nam diễn viên trẻ Giang Tề Lâm và tiểu hoa đán mới nổi Kiều San Như.Đối với hai người này, Bao Tử không biết rõ lắm, nhưng sau khi làm việc chung với nhau thì cô cảm thấy bọn họ rất thân thiện, mà nói thật thì cả đoàn phim này không ai là không tốt tính cả.
Rất là lạ nhé, lúc diễn tập với Hoắc Sâm ở nhà thì Bao Tử cứ không nhịn được cười, trong khi Hoắc Sâm thì rất nhập tâm, còn cô chỉ cần nhìn thấy cái mặt nghiêm túc của anh là sẽ cười ngã ngửa ra.Thế nhưng vào đoàn làm phim, Bao Tử lại có một trạng thái rất tốt, diễn vai Hồng Diệp rất đạt, nhìn đích thị là một núi băng di động.Với lại trước khi tới đây cô đã được Hoắc ảnh đế độc nhất vô nhị phụ đạo cho rồi, cho nên mọi chi tiết nhỏ đều được cô xử lý rất khéo léo.
"Cut! Diễn tốt lắm, cực kỳ tốt, chỉnh trang lại tạo hình rồi chuẩn bị quay cảnh tiếp theo luôn nhé."
Bao Tử thở phào nhẹ nhõm, lòng bàn tay đầy mồ hôi, đã NG 3 lần rồi, còn NG nữa thì không ăn nổi cơm trưa mất QAQ.
"Chị diễn tốt lắm, sao trước kia chị lại toàn đóng vai quần chúng vậy?" "Ừm, chắc là tại không có công ty đại diện đấy." "Cơ hội là phải do chính mình nắm lấy."
"Ừ."
"San Như, Bao Tử diễn tốt như vậy, chắc là vì đã qua một khóa phụ đạo đặc biệt rồi." Giang Tề Lâm tựa vào khung cửa, cười nói.
"Cũng có lý." Nữ chính Kiều San Như lập tức hùa theo nam chính Giang Tề Lâm.
Bánh bao ngốc: "..."
[Cảm giác như đang bị nam nữ chính đùa giỡn.]
[Tôi đây thân là nữ phụ số 6...]
[Lại không thể phản bác được.]
[Bi thương ~]
...
Cố Tử Diễm có xếp cho Bao Tử một người trợ lý, cô bé này rất nhiệt tình trong công việc, chỉ có điều là...→_→
"Chị Bao Tử ơi, Hoắc ảnh đế lại gọi cho chị này ~" Giọng nói to lớn rung chuyển cả trời đất.
[Dường như cả thế giới đều biết là Hoắc Sâm gọi điện cho Bao Tử rồi.]
Cho nên khuyết điểm của cô trợ lý này chính là...cái miệng giống như một cái loa di động vậy. "Chậc chậc chậc, lại gọi nữa, sắp đóng máy rồi, chị nên nói một tiếng với chồng đi chứ." "Gâu gâu độc thân không có quyền nói tôi nhé." Giang Tề Lâm: "..."
...
Vì không muốn kích thích các thiếu nam thiếu nữ độc thân nên Bao Tử rất thức thời tránh ra một chỗ nói chuyện: "Alo em đây."
"Ưm, vợ."
"Ngày nào anh cũng gọi thế, cả đoàn người ta đều nói anh là thê nô đấy."
"Ừ."
"..."
"Vợ, anh vừa gửi cho em một bức ảnh đấy, em xem đi." "Vâng, đợi em một chút, để em xem là ảnh gì."
"Ừ hứ ~"
...
Sau khi mở tin nhắn, nhìn bức ảnh...
[(☆_☆)]
[Ta lau ta lau lau lau lau lau lau.]
[Nuốt nước miếng.]
Tổng cộng có hai tấm hình, một tấm chụp trong phòng tập, Hoắc Sâm để trần nửa người trên, mồ hôi chảy dọc từ trán xuống, nhìn men dã man luôn.Tấm còn lại là hình Hoắc Sâm mặc quân phục, chắc là tạo hình trong phim mới, đàn ông khi mặc quân phục luôn có một sức hấp dẫn đặc biệt khiến người ta mê mẩn.
Trái tim nhỏ bé của Bao Tử đập bình bịch không ngừng, mẹ nó chứ, chỉ muốn bay về nhà đè ngã tên tiểu yêu tinh này thôi aaaa.
[Mình phải cố gắng kìm chế.]
[Không thể để đầu óc bị ô nhiễm được.]
Bao Tử: Chồng ơi, em muốn đè anh quá.
Hoắc Sâm: Bất cứ lúc nào và ở bất cứ đâu anh cũng đều hoan nghênh em ^_^.
Bao Tử:...
[A ~]
[Vẫn nên giữ tỉnh táo thôi, còn phải quay cảnh tiếp theo nữa mà.]
Bao Tử: Bây giờ anh ở xa quá không thể lại gần được, em quay phim tiếp đây, bye anh.
Hoắc Sâm:...
---
Lúc này đang diễn cảnh nam chính Bùi Chi Thương và nữ chính Tống Phi hôn nhau cuồng nhiệt trong màn mưa, bánh bao ngốc đứng bên ngoài hưng phấn xem hai người hôn nhau, đến khi đạo diễn hài lòng hô cut thì cô mới hấp tấp chạy đến bên cạnh Giang Tề Lâm, nói: "Hê hê, cho tôi chụp cậu một kiểu nhé."
Giang Tề Lâm: "..."
"Body của cậu được lắm, tôi phải kích thích chồng tôi một chút mới được."
"..."
[Thì ra mình chỉ là công cụ.]
[Nhưng mà nói thật thì...]
[Body của chồng chị đẹp hơn tôi nhiều lắm.]
Thành công chụp được body của Giang Tề Lâm, bánh bao ngốc tự tìm đường chết, gửi ảnh cho Hoắc Sâm...
Bao Tử: Chồng ơi anh nhìn này, giang hồ nơi nơi đều có mỹ nam = v =.
Ngay lập tức...
Hoắc Sâm: Xóa ngay cho anh!
Bao Tử: Không thích ~
Bảy tám phút sau...
Bánh bao ngốc nhận được liền mười mấy cái ảnh của mỹ nam Hoắc Sâm tự chụp.
Bao Tử:...
Hoắc Sâm: Đủ cho em ngắm nhé, mau xóa ảnh kia đi, nghe lời!
Bao Tử: Tuân chỉ, thưa bệ hạ.
Hoắc Sâm: Ngoan, thế mới là ái phi mà trẫm yêu thương nhất chứ.
---
Hơn một tuần lễ kể ra trôi qua rất nhanh, sinh mệnh của nhân vật mà Bao Tử đóng đang dần đi về phía hoàng hôn rồi.
Con người chỉ chết một lần, hoặc là nhẹ tựa lông hồng, hoặc nặng như núi Thái Sơn →_→.
Hồng Diệp trung thành bảo vệ chủ nhân, trong lòng luôn che giấu tình cảm của mình, nhưng Bùi Chi Thương lại chỉ luôn coi nàng là một trợ thủ đắc lực và tài giỏi.Sau khi Tống Phi xuất hiện, Hồng Diệp hoàn toàn hết hi vọng, đem tình yêu chôn sâu dưới đáy lòng.Thấy Bùi Chi Thương bị bao vây tứ phía, Hồng Diệp quyết định đại khai sát giới, tiến lên tiêu diệt kẻ địch cho chủ nhân, cuối cùng vì đỡ kiếm cho hắn mà mất mạng.
Tình tiết này lúc Bao Tử đọc kịch bản thì thấy rất bình thường, nhưng một khi đã diễn thì...lại thành thánh nữ rồi!
[Bánh bao thánh nữ mặt lạnh.]
Vì muốn mình được "chết" một cách tôn nghiêm, Bao Tử đã có một ý tưởng riêng của mình khi diễn cảnh này, đây là lần đầu tiên cô "chết" một cách dứt khoát đến thế, không dây dưa lằng nhằng, một kiếm làm mất mạng luôn, ngay cả di ngôn trước khi lâm chung cũng không có.
Đạo diễn: "..."
[Nhìn rất là chân thật.]
[Giỏi lắm!]
...
"Chúc mừng chị đã đóng máy nhé."
"Đừng khách sáo đừng khách sáo."
"Bọn em thì còn phải ở đây lâu nữa." Kiều San Như vuốt cái roi da trong tay, giọng điệu có phần chán nản.
"San Như cố lên, chị sẽ tới thăm em.À này Giang Tề Lâm, chồng tôi nói là body của cậu nhìn quá yếu ớt."
Giang Tề Lâm: "..."
Thế là Bao Tử đã hoàn thành xong vai diễn của mình, chín ngày làm vai phụ số 6 trong phim "Thứ nữ xuất giá" của cô đến đây là kết thúc.Trong khi những người khác còn phải quay hai ba mươi ngày nữa thì Bao Tử đã kéo vali đi về nhà rồi.
...
Bánh bao thích mua túi: Haizz, tôi lại vừa "chết" thêm lần nữa rồi, hiện giờ đi "đầu thai" đây [chống cằm].
#Như Ý hiểu lòng ta: Em chỉ muốn biết là lần này chị lại chết thế nào thôi.
#Bầu trời bay tới năm chữ: Ôi trời ôi trời, cuối cùng cũng đợi được đến ngày chị đăng status rồi.Em đang chết cười với cái tập "Có em trong đời" quay ở Séc đây ha ha ha ha, nhìn hai vợ chồng chị khiêu vũ mà em phát hoảng luôn ha ha ha. Cực kỳ thích xem hai vợ chồng chị ở cùng nhau, thật vất vả mới quyết định follow chị, kết quả đợi mãi mới thấy chị đăng status, em hơi buồn rồi đấy.
...
#Quần tụt: Vợ đăng status rồi, chồng chắc cũng sắp đăng thôi ^_^.
---
Sau khi Bao Tử về đến nhà thì lại thấy nhà cửa vắng tanh, mặc dù sớm biết sẽ gặp phải cảnh này, nhưng ít nhiều cô vẫn cảm thấy hơi mất mát, tự nhiên cảm thấy rất nhớ anh.
Bánh bao ngốc mở di động ra xem lại mấy cái ảnh mà hôm trước Hoắc Sâm gửi →_→.
[Huhu, tự nhiên thấy cô đơn quá.]
[Anh gửi nhiều ảnh như vậy làm gì chứ?]
[Em lại chỉ có thể nhìn mà không làm được gì.]
[Bực bội khó chịu quá đi!]
Gửi tin nhắn cho Hoắc Sâm báo là mình đã về nhà, bánh bao ngốc lại tiếp tục yên lặng suy tư.Hoắc Sâm mà đóng phim thì trăm phần trăm sẽ vào vai nam chính, cho nên chắc chắn là anh sẽ không thể về sớm như cô được, chậm thì một tháng mà lâu thì ba tháng mới có thể về nhà, vậy thì trong khoảng thời gian này cô biết làm gì đây?
[Muốn nổi dậy thì phải lợi dụng lúc chồng không ở bên cạnh.]
[Đã từng tuyên bố là sẽ xưng bá trong ngành quảng cáo thực phẩm.]
[Hiện giờ thiên thời địa lợi nhân hòa.]
[Mình phải hành động thôi!]
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn