Giới truyền thông tung lên chuyện này, khiến cho chuyện của Cố Vi Hằng và Tô Khả Nhi, đã trở thành sự thật không thể thay đổi.
Trở thành lý do khiến cho Cố Minh Thành tức giận.
Đương nhiên cũng là lý do tức giận Cố Vi Hằng, ông ta rất ghét những chuyện đời tư của mình được phơi bày trước công chúng.
Anh ta đã cử người đi điều tra rốt cuộc là ai to gan như vậy, nhận tiền rồi mà không làm được việc!
“Còn không đủ mất mặt sao? Thân là chủ tịch của tập đoàn Minh Thành lại ra ngoài tìm phụ nữ khắp nơi, hình tượng công chúng đã sụp đổ, con đang muốn tập đoàn phải nhanh chóng đóng cửa hay sao?” Cố Minh Thành vứt cuốn tạp chí lên mặt của Cô Vi Hằng.
“Xin lỗi, cha, chuyện này con sẽ xử lý!” Thái độ nhận lỗi của Cố Vi Hằng rất tốt.
“Xử lý sạch sẽ!”
Cố Vi Hằng “Dạ” Một tiếng, “Còn nữa, đêm nay con sẽ ở lại trang viên Sơn Thuỷ!”
Cố Minh Thành không có trả lời.
Cố Vi Hằng bước đi.
Khi buổi tối, Cố Vi Hằng bị ác mộng làm thức tỉnh, trong mơ là một loạt chữ số, hôm nay mới bàn với bên nước ngoài một bản hợp đồng, anh ta theo đúng đạo lý giành được quyền lợi, vì tập đoàn Minh Thành giành về những lợi ích, mở rộng phạm vi kinh doanh, vẫn còn đang làm.
Tiếp nhận tập đoàn Minh Thành chưa đầy hai năm, mỗi ngày anh ta đều sống trong sự đấu tranh, cũng sống trong những cơn ác mộng.
Cố Minh Thành đã đặt ra quy định cho anh ta: Doanh thu mỗi quý nhất định phải tăng lên, không thể giảm xuống.
Muốn ở trên lĩnh vực mà Cố Minh Thành từng khai thác có được thành tích của bản thân, rõ ràng không phải là chuyện dễ dàng.
Khi người khác nhìn thấy anh ta, anh ta hoàn toàn có năng lực đó, chỉ có bản thân anh ta tự biết, anh như một tảng băng mỏng vậy.
Khương Thục Đồng từng chất vấn Cố Minh Thành, như thế này có phải không công bằng đối với lão nhị, cũng quá nghiêm khắc, anh ta chưa từng đến tập đoàn Minh Thành học qua việc, đột nhiêu tiếp quản công ty của cha, thành tích doanh thu sao có thể tăng được chứ?
“Còn trai của anh, anh tin tưởng!” Cố Minh Thành chỉ nói một câu.
Hai năm nay, anh ta đối với chuyện trong công ty, tương đối nghiêm túc đó, tương đối chịu trách nhiệm, sợ làm cha mất mặt, làm Cố gia mất mặt, doanh thu sẽ hạ xuống, dù cho mỗi quý chỉ có thể tăng lên không chấm một phần trăm, anh ta cũng sẽ thở phào một hơi.
Mỗi lần báo cáo xong với Cố Minh Thành, đều có cảm giác như chết đi sống lại vậy.
Anh hai không có ở Hải Thành, không với cha cùng chung một lĩnh vực là một quyết định sáng suốt đó.
Vòng hào quang của Cố Minh Thành quá chói loá.
Sau khi tỉnh dậy, sao cũng không thể ngủ được.
Lái xe, đến căn hộ của Tô Khả Nhi.
Tô Khả Nhi đang mặc áo ngủ, nhìn thấy Cố Vi Hằng đến, liền ôm lại cổ của anh ta.
“Sao giữa đêm lại đến đây vậy?” Tô Khả Nhi hỏi anh ta.
“Không ngủ được, thì đến đây.”
“Nhớ em rồi sao?” Cô ta hỏi.
“Có chút ít.”
Hôm nay tin tức của giới truyền thông, là có lợi với Tô Khả Nhi nhất, cô ta tin rằng, cha mẹ bên Cố gia chắc chắn đã nhìn thấy, nhưng mà đêm nay Cố Vi Hằng không có nổi trận lôi đình với cô ta, trái lại còn nhớ cô ta, đây có phải đại diện cho việc, chuyện này có hy vọng không?
Cố Vi Hằng ngay lập tức đè Tô Khả Nhi trên cửa, bắt đầu cởi ra quần áo của cô ta.
Hai người lăng lộn trên giường.
Dưới sự va đập mãnh liệt, Tô Khả Nhi bắt đầu được voi đòi tiên, “Cố nhị công tử, em là phụ nữ duy nhất của anh phải không?”
“Câu hỏi không nên hỏi, đừng nên hỏi.”
“Vậy là không phải rồi! Hiện nay anh đồng thời còn quen với người phụ nữ khác sao?”
“Không có. Chỉ có em.”
“Vậy sao anh chưa bao giờ hôn em vậy?”
Ở bên nhau hơn một năm rồi, anh ta chưa từng hôn cô ta, có khi Tô Khả Nhi muốn hôn anh ta, thì anh ta sẽ nghiêng đầu sang một bên, cố tình làm như vậy.
... ...
Cố Vi Hằng không nói gì, luôn làm đến trời gần sáng.
Anh ta nằm sấp trên giường, đang ngủ say.
Tô Khả Nhi nhìn thấy vai trần truồng của anh ta, da màu lúa mạch, cơ bắp của anh ta, đều khiến cho Tô Khả Nhi say mê.
Cô ta như yêu chết Cố Vi Hằng vậy, tin tức hôm qua tung ra chuyện của hai người, nếu Cố Vi Hằng còn chưa có phản ứng gì, có phải sau này cô ta phải thêm chút gì vào đó không?
“Mở ra cuộc họp báo, nói rõ với báo chí, nói anh và em không có quan hệ!” Cố Vi Hằng nằm sấp trên giường, từ từ nói ra câu nói này, nhưng mang theo khẩu khí không được phép nghi ngờ, lạnh lùng cứng đơ.
Tô Khả Nhi cắn lại răng, lúc nãy bản thân cô ta suy nghĩ quá đẹp rồi.
“Phải ngày mốt!”
“Anh không quan đến ngày nào. Tóm lại chuyện này em tự nói rõ ra! Anh không muốn đọ sức với báo chí.” Đầu của Cố Vi Hằng luôn hướng về bên kia.
Tô Khả Nhi cảm thấy ấm ức, một năm rưỡi trước, cô ta bắt đầu trở thành tình nhân của anh ta.
Ở bên ngoài, anh ta rõ ràng không nhắc đến cô ta, chưa từng nói qua quan hệ giữa hai người.
Anh ta không nhớ ngày sinh nhật của cô ta, và các ngày kỷ niệm.
Nhưng mà, trên vật chất, anh ta đối với Tô Khả Nhi cũng rất tốt, đầu tư tiền để Tô Khả Nhi trở thành ngôi soa hạng a.
Đây xem như trả giá cho sự bao dưỡng của anh ta.
Đây là lần đầu tiên, chuyện của anh ta và cô ta được lên tin tức đó.
Anh ta đêm hôm khuya chạy đến đây, mỗi lần anh ta đến đây, đều là tìm Tô Khả Nhi làm tình, chưa bao giờ nói chuyện yêu đương.
Tô Khả Nhi chỉ là công cụ chửa lửa của anh ta mà thôi.
Không ngờ đến, lần này lại có công dụng như vậy - - Muốn Tô Khả Nhi hủy bỏ đi tin tức đó.
Xe, nhà của cô ta, toàn bộ đồ của cô ta, đều là anh ta cho đó, cô ta không thể nói chữ “Không”.
Sở dĩ kéo đến hôm nay, Cố Vi Hằng biết mục đích của Tô Khả Nhi, bởi vì những vụ tai tiếng tình dục, và tai tiếng tình dục với chủ tịch của tập đoàn Minh Thành, có một bộ phim tìm đến cô ta, cô ta muốn đợi sau khi ký hợp đồng bộ phim này mới hủy bỏ tin tức đó, mấy hôm nay đang là thời kỳ khẩn trương.
Những chuyện này, Cố Vi Hằng không lo, cho cô ta tự ý làm!
... ...
Khi Cố Vi Hằng đến công ty, đã hơn mười một giờ, sáng sớm, đã có một sấp hồ sơ cần anh ta ký tên.
Dương Liễu nói, đồng phục đã may xong, tốc độ của giám đốc Miêu cũng tương đối nhanh, không hổ danh là bước ra từ thời trang Mễ Lan.
“Chủ tịch, đồng phục mới ông có muốn xem thử không?” Dương Liễu hỏi.
“Không cần đâu, nếu như cô ta làm không tốt, không cần làm ăn nữa!”
“Cố tổng tin tưởng giám đốc Miêu như vậy sao?”
“Tôi là không có thời gian đi đấu trí với người không liên can.” Cố Vi Hằng nhăn mày, trong tay đang cầm tài liệu.
“Nhưng mà chuyện của ông và Tô Khả Nhi, là giám đốc Miêu đã hao tốn hai triệu, cho người đăng lên bản tin trang đầu đó!” Dương Liễu đột nhiên thay đổi chủ đề.
Chuyên này, là Cố Vi Hằng nhờ cô ta đi điều tra đó.
Nhất định không cần chủ biên tập duyệt tin, nếu như chủ biên tập dám đăng tin này, nhất định cũng không nói sự thật với Cố Vi Hằng.
Hơn nữa, sáng nay, một triệu đồng mà Cố Vi Hằng cho chủ biên tập đã được trả về.
Cố Vi Hằng ngừng công việc trong tay, chống dậy đôi tay, cho nên, Miêu Gia Tiểu Cửu này đang muốn chống lại anh ta sao?
Buổi chiều.
Miêu Doanh Cửu mới làm xong việc của hôm nay, từ phòng làm việc bước ra, thì nhìn thấy Cố Vi Hằng khoanh lại đôi tay, dựa vào bức tường phía sau.
Miêu Doanh Cửu hôm nay mặc trên người một bộ váy đen, giày cao rót, rất có bản lãnh đó, ngũ quan của cô ta rất tinh xảo, đôi mắt của cô ta tỏa sáng với sự tự tin và ánh sáng cao quý.
“Cũng có chút ý nghĩa đó có phải không?” Cố Vi Hằng ung dung tự tại nói một câu.
“Chuyện lên bản tin trang đầu sao?” Miêu Doanh Cửu đã đoán được, Cố Vi Hằng vì sao lại đến đây, có thể kinh động đến đại giá của chủ tịch tập đoàn Minh Thành, đây chắc chắn là đã chạm đến mức chịu đựng của anh ta.
Cố Vi Hằng từ từ bước qua hướng của Miêu Doanh Cửu, Miêu Doanh Cửu ngẩng đầu lên nhìn Cố Vi Hằng, “Anh muốn làm gì?”
Đôi tay của cô ta cản ngay phía trước, “Cố nhị công tử, xin anh hồi phục lý trí.”
Cánh tay của Cố Vi Hằng đột nhiên chống trên bức tường phía sau người của Miêu Doanh Cửu, nói một câu bên tai của Miêu Doanh Cửu, “Miêu tiểu thư, đừng trêu chọc tôi.”
“Nếu như đã trêu chọc thì sao?”
Khoé môi của Cố Vi Hằng vênh lên, cười nhẹ, “Nếu đã trêu chọc tôi, tôi sẽ cho cô biết : Điều tôi biết, cũng khá nhiều đó.”
Tiếp đó, anh ta không đợi Miêu Doanh Cửu trả lời, thì quay lưng đi.
Miêu Doanh Cửu lẩm bẩm một câu, “Đang dọa ai đó?”
Nhưng mà bộ dạng lúc nãy của anh ta, thực sự rất đẹp trai đó.
Người đàn ông trong Cố gia giống với Cố Minh Thành nhất, hiện đang là tuổi thanh xuân, đang là tuổi đương thời.
Miêu Doanh Cửu biết Cố Vi Hằng lớn hơn bản thân một tuổi.
Sáng mai Tô Khả Nhi là sau khi ký kết hợp đồng với Diêu tổng của công ty Tinh Quang, mới mở ra cuộc họp báo với ký giả.
Bộ phim này lên sóng, sau này con đường ngôi sao của cô ta nhất định sẽ càng thuận lợi, ngày mai mới đi làm rõ chuyện, chuyện tai tiếng tình dục với Cố tổng.
Sáng mai tin tức làm rõ chuyện, Miêu Doanh Cửu đã thấy, cô ta cũng biết sắp tới nữa cô ta sẽ lên sóng một bộ phim thời trang, là bộ phim người đẹp công sở.
Miêu Doanh Cửu thương lượng với Thẩm Dương, muốn tài trợ cho bộ phim này, để công ty K&D tại Trung Quốc, mở ra một danh tiếng tại Hải Thành.
Thẩm Dương sâu sắc nhìn sang Miêu Doanh Cửu, “Tớ xem cậu không phải muốn bán quần áo đâu, cậu là muốn chống đối với Tô Khả Nhi, bởi vì Tô Khả Nhi là phụ nữ của Cố Vi Hằng!”
Tuy là những tin tức đã được hủy bỏ, nhưng mọi người đều biết quan hệ của Cố Vi Hằng và Tô Khả Nhi.
Thông thường người ta sẽ mang quan hệ lên qua giường, đều gọi là “Phụ nữ của ai đó.”
Nếu như nói như vậy, nói Tô Khả Nhi là phụ nữ của Cố Vi Hằng, cũng không sai.
Nhưng vì sao trong lòng Miêu Doanh Cửu lại chua xót như vậy chứ?
Anh ta và người khác lên giường đó!
Từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng trải qua sự chua xót như thế này.
Miêu Doanh Cửu và Diêu tổng rất sớm đã bàn xong, thêm vào đó K&D là một thương hiệu nổi tiếng quốc tế, Diêu tổng đương nhiên đồng ý, nhà tài trợ như vậy, đi đâu mà tìm chứ!
Sau khi ký kết hợp đồng, Miêu Doanh Cửu đến thăm hỏi đoàn làm phim cũng là chuyện bình thường, chỉ là ở ngoại ô, không xa lắm.
Khi hôm đó đi, Tô Khả Nhi còn làm ra vẻ có giá nữa, nói là bộ quần áo này không phù hợp sự tưởng tượng của cô ta, thiết kệ quê mùa lại kín đáo.
Câu nói này thì Miêu Doanh Cửu không thể nghe lọt tai.
Cô ta bước vào trong trường quay.
Khí chất cao quý và xuất sắc của Miêu Doanh Cửu và gương mặt ngọt ngào hơn của Tô Khả Nhi, mọi người đều đang bàn tán người phụ nữ này đến từ đoàn làm phim nào vậy?
“Tô tiểu thư không biết đây là phong cách MiLan thịnh hành trong năm nay sao? Nói thiết kế quê mùa, vậy là cô đang nói tôi sao? Tôi tự nhận tôi luôn đứng đầu trong giới thời trang quốc tế, không bao giờ mất đi sự hiểu biết về thời trang, Tô tiểu thư nói tôi như vậy, tôi thực sự rất đau lòng đó!” Đang nói, thì Miêu Doanh Cửu ngồi trên ghế, rất có hứng thú nhìn sang Tô Khả Nhi.
Người phụ nữ này có điểm nào tốt chứ?
Vì sao Cố Vi Hằng lại để mắt đến cô ta chứ?
Khá diêm dúa loè loẹt đó, có thể rất biết làm, trên giường, cũng khá biết quyến rũ người đó, bản lãnh trên giường chắc chắn cũng rất tốt!
Miêu Doanh Cửu quyết định, sau này những bộ phim mà Tô Khả Nhi đóng, cô ta đều muốn tài trợ.
Cô ta muốn làm ngôi sao, cô ta cứ muốn cao hơn cô ta một cái đầu.
Miêu Doanh Cửu tình cờ liếc nhìn một cái, nhìn thấy Cố Vi Hằng đang đứng trong đám đông, dáng anh ta cao ráo, khí chất nổi bực trong đám đông, vẫn là khiến cho Miêu Doanh Cửu nhìn một cái là thấy được anh ta.
Cố Vi Hằng nhận ra được Miêu Doanh Cửu đang chống đối với anh ta.
Miêu Doanh Cửu vương đầu lên, ở trước mặt của đám đông, và nói câu, “Sao vậy? Cố tổng, đến gặp tình nhân của anh sao?”