• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng cung, Hiên Viên Vinh Hi nghe xong Tô Thanh Hiệp nói, giận trừng mắt nhìn Hiên Viên Hạo Dạ quỳ gối một bên, dùng sức hất hết tấu chương trên bàn xuống mặt đất: “Giỏi, giỏi, thật sự là đứa con ngoan của trẫm, ngươi thật đúng là giỏi, dám làm chuyện bực này.” Ngoài miệng mặc dù mắng, trong lòng Hiên Viên Vinh Hi lại nói không nên lời là tư vị gì, kế hoạch của Tịch nhi hắn biết một ít. Lúc thật sự xảy ra vẫn nhịn không được thất vọng, dược kia, chỉ cần ngươi không động tâm tư sẽ không dùng được…

Hiên Viên Hạo Dạ chỉ có thể cúi đầu quỳ , có khổ nói không được, định lực của hắn từ lúc nào không tốt như vậy? Tô Mộ Tuyết quả thật không tồi, nhưng chưa tới mức hắn cầm giữ không được. Trà hắn uống khẳng định là có vấn đề , vì sao Thái y không tra ra được cái gì? Nhất định là do Cận Băng Tâm ở bên ngoài đã thu thập sạch sẽ . Hiên Viên Hạo Dạ nắm chặt tay, tính hết thảy lên đầu Tô Mộ Tuyết, nín thở ra tiếng: “Phụ hoàng, con biết sai rồi.”

Hiên Viên Vinh Hi lắc lắc ống tay áo, xoay người nói với Tô Thanh Hiệp: “Tô thừa tướng, việc này ngươi nói nên xử lý thế nào? Tô Mộ Tuyết dù sao cũng là thứ nữ của ngươi.” Tô Mộ Tuyết không phải thân sinh nữ nhi của Tô Thanh Hiệp, việc này đương nhiên hắn biết. Nhưng mà, rốt cuộc trên danh nghĩa vẫn là đích nữ của hắn, nếu Tô Thanh Hiệp yêu cầu Dạ nhi thú nàng làm vợ cũng là chuyện hợp tình. Nhưng tốt nhất Tô Thanh Hiệp không nên đưa ra yêu cầu này, bằng không hoàng đế hắn đây phải suy nghĩ cẩn thận Tô Thanh Hiệp có phải là người nên dùng hay không. Còn nữa, lễ chế Hiên Viên hoàng triều sính làm vợ, trộm làm thiếp. Chuyện Dạ nhi cùng Tô Mộ Tuyết có không ít thiếu phu nhân biết đến, vị trí thê, Tô Mộ Tuyết không đảm đương nổi .

Tô Thanh Hiệp vì chuyện Tô Mộ Tuyết mà tức giận muốn tát chết nàng, sao có thể cầu thỉnh giúp nàng. Cũng không phải là thân sinh nữ nhi của mình, hắn phải vì nàng mà đắc tội với Hoàng Thượng sao? Còn có nhiều phu nhân đều thấy, Dạ hoàng tử thú nàng làm sườn phi đã là rất tốt. Tô Thanh Hiệp nghĩ xong, lập tức trả lời: “Hết thảy nghe Hoàng Thượng làm chủ, nhưng thỉnh Hoàng Thượng không cần nể mặt mũi của thần mà nhân nhượng Tô Mộ Tuyết. Sính làm vợ, trộm làm thiếp, việc này thần vẫn biết đến. Tô phủ xảy ra việc này, là thần dạy nữ vô phương, thỉnh Hoàng Thượng giáng tội.” Sườn phi, Tô Mộ Tuyết sợ là đánh chủ ý này! Làm cho nét mặt già nua của hắn đều mất hết, muốn làm sườn phi, nghĩ cũng đừng nghĩ.

Lời Tô Thanh Hiệp nói, Hiên Viên Vinh Hi sao có thể không hiểu, ý niệm vừa chuyển trong đầu: “Việc này không trách Tô thừa tướng, Tô Mộ Tuyết từ nhỏ không lớn lên bên cạnh ngươi, mọi người trong hoàng thành đều biết. Cứ như vậy đi! Chờ Tô Mộ Tuyết đến tuổi cập kê liền đưa người đến Thần Hi cung! Dạ nhi sẽ cho nàng danh vị thiếp. Các ngươi đều đi xuống đi, trẫm mệt mỏi.” Hôn sự của Dạ nhi cùng Quân gia hẳn là không có khả năng , hắn phải cẩn thận suy nghĩ, đem ai tứ hôn cho Dạ nhi mới tốt. Ngôi vị hoàng đế này, tương lai nếu thật sự không thể không giao cho Dạ nhi, như vậy, hoàng tử phi phải giao cho một gia tộc không hiện hách mới được. Chỉ có như vậy, Tô gia mới có thể đứng vững trong triều, làm cho Dạ nhi không dám động Thành nhi cùng Y nhi.

Hiên Viên Hạo Dạ nghe xong Hiên Viên Vinh Hi nói, sắc mặt xanh mét, tay nắm đến độ mau xuất huyết . Làm thiếp, hắn dựa vào cái gì thú Tô Mộ Tuyết tiện nữ kia làm thiếp, kê đơn hắn, hắn còn phải thú nàng làm thiếp. Như đã đoán trước nhưng lại không thể cam lòng, cũng không dám nhiều lời đành phải nghiến răng nghiến lợi tạ lễ lui ra, lại chán ghét Tô Mộ Tuyết thêm một phần.

Tô Thanh Hiệp trở lại Tô phủ, đem quyết định của Hoàng Thượng nói cho Vương Hương Tú, để Vương Hương Tú nhốt Tô Mộ Tuyết cùng Cận Băng Tâm tại Trà Tuyết viên, không cho phép các nàng bước ra Trà Tuyết viên một bước. Chờ Tô Mộ Tuyết cập kê liền đưa người đến Thần Hi cung.

Vương Hương Tú không nói gì, Cận Băng Tâm ở bên người Tô Mộ Tuyết, thân thế của Tô Mộ Tuyết sợ là nàng ta đã sớm biết. Hai nữ nhân kia làm việc này, không phải là muốn tương lai Dạ hoàng tử lên làm hoàng đế, thân phận có thể vượt qua Tịch nhi sao? Nhưng ăn trộm gà không thành, tình cảnh sau lại lại càng đáng thương. Bà, có nên thừa cơ hội này thu thập Cận Băng Tâm hay không? Vương Hương Tú cân đo trong lòng, vẫn cảm thấy lúc này mà thu thập Cận Băng Tâm, lão gia khẳng định sẽ hoài nghi chuyện Trà Tuyết viên là do mình làm , đến lúc đó hai vợ chồng cãi nhau ly tâm lại không tốt. Tuy rằng không cam lòng, nhưng Vương Hương Tú vẫn quyết định về sau lại nói.

Manh tịch viên, Tô Mộ Tịch ở trong phòng nghe xong Thiển Bạch nói, vẫn ngồi ở cửa sổ. Tô Mộ Tuyết làm thiếp, nàng đã sớm nghĩ tới, nhưng mà cập kê mới nhập Thần Hi cung lại để cho Tô Mộ Tuyết cùng Cận Băng Tâm có thời gian bình tĩnh. Đến lúc đó các nàng lại sinh ra tâm tư khác sẽ không tốt lắm? Cũng thế, một năm hai năm Cận Băng Tâm và Tô Mộ Tuyết không làm nên sóng gió gì.

Đại ca thành thân , Tô Mộ Tuyết cùng Cận Băng Tâm bị cha nhốt lại, Tô phủ sẽ bình tĩnh trong một thời gian rất dài. Giờ nàng phải cẩn thận suy nghĩ chuyện Công chúa Duyệt quốc hòa thân. Kiếp trước, hòa thân không thành . Kiếp này, nhất định phải lưu Công chúa Duyệt quốc ở lại Hiên Viên hoàng triều. Y cùng độc của Duyệt quốc đều là lợi hại nhất , Tô Mộ Tịch vẫn hoài nghi Hiên Viên Vinh Hi chết thật kỳ quái. Nếu có Duyệt quốc công chúa, việc này hẳn là sẽ có chút manh mối.

Mà Hiên Viên Hạo Dạ trở lại Thần Hi cung, biết “nàng” còn chưa trở về, thở dài nhẹ nhõm một hơi đồng thời lại bắt đầu lo lắng. Nhớ tới lời Quân Mạc Sầu nói ngày đó, chau mày, nữ nhân kia sợ là khó đối phó. Lập tức lại nghĩ đến cảnh nàng đánh roi Tô Mộ Tuyết, mày nhăn càng chặt. Hiên Viên Hạo Dạ không tình nguyện để Vi mẹ sửa soạn một chút, liền mang theo người đến Quân phủ.

Vi mẹ nhìn Hiên Viên Hạo Dạ rời đi, thất vọng lắc lắc đầu. Quân tiểu thư này tận mắt nhìn thấy Dạ hoàng tử cùng nữ nhân khác ở trên giường, phàm là nữ nhân hơi nóng tính đều không có khả năng đồng ý hôn sự này, Dạ hoàng tử đi chỉ sợ cũng mất công. Thực không thể tưởng được “nàng” không ở đây, Dạ hoàng tử lại xảy ra chuyện lớn như vậy, quả nhiên là tuổi trẻ, sơ ý a! Nếu Dạ hoàng tử không thể thuận lợi kết thân cùng Quân gia sau đó kế thừa thái tử vị, cho dù “nàng” có tìm được độc dược ở Duyệt quốc thì kế hoạch cũng không thể làm được. Hơn nữa, công chúa Duyệt quốc sẽ đến hòa thân với Hiên Viên hoàng triều, nếu hòa thân thành công, sẽ càng bất lợi với bọn họ. Không được, nàng phải suy nghĩ kỹ, làm cho công chúa Duyệt quốc mau rời đi.

Hiên Viên Hạo Dạ mang theo phiền lòng đến Quân phủ, Quân Vô Thường vẫn có lễ gặp hắn, nhưng thái độ rõ ràng không thân thiện như trước kia. Vốn cảm thấy Hiên Viên Hạo Dạ sẽ là một con rể không sai, nữ nhi gả cho hắn định sẽ tốt. Hơn nữa, có hắn tương trợ, tương lai Dạ hoàng tử tất nhiên sẽ kế thừa ngôi vị hoàng đế, đến lúc đó nữ nhi của mình sẽ thuận lý thành chương làm hoàng hậu. Nhưng hắn không ngờ, Hiên Viên Hạo Dạ dám làm ra chuyện bực này. Chính vụ hắn biết, mình hắn duy trì Dạ hoàng tử là không đủ , hắn muốn mượn sức Tô Thanh Hiệp, thành hôn với nữ nhi sau đó nạp nhị nữ của Tô Thanh Hiệp làm sườn phi cũng là chuyện hợp tình. Nhưng nữ nhi người ta còn chưa cập kê, hắn đã làm ra chuyện như vậy, Tô Thanh Hiệp còn có thể giúp hắn? Giờ hoàng thành một lòng mắng Hiên Viên Hạo Dạ, hắn là mãng phu, nhưng hắn cũng biết nữ nhi vạn vạn không thể gả cho Dạ hoàng tử .

Còn nữa ,lấy tính cách cường hãn của Sầu nhi, muốn gả cho Hiên Viên Hạo Dạ mới là lạ. Nha đầu kia từ nhỏ đã không có nương, mà hắn cũng vì tình thâm với thê tử, cho nên rất sủng ái ái nữ giống thê tử, mới khiến tính tình nàng trở nên cổ quái như hôm nay. Ngay cả như vậy, hắn cũng sẽ theo Sầu nhi, không buộc nàng lập gia đình .

Hiên Viên Hạo Dạ kiến thiết trong lòng hơn nữa ngày, mới cười ra tiếng: “Quân tướng quân, ngươi xem chuyện chúng ta thương nghị, có phải nên tìm thời gian thích hợp đề cập với phụ hoàng hay không, định ra ngày tốt thành hôn.”

Quân Vô Thường duy trì nụ cười giả, nụ cười kia nhìn tuyệt không thành thực: “Dạ hoàng tử, Sầu nhi nha đầu kia được ngài để mắt là phúc của nó. Nhưng hôn sự này ta không làm chủ được, nha đầu kia bị ta nuông chiều hỏng rồi. Mấy ngày hôm trước ta còn đề cập với nàng, nhưng nàng chết sống không chịu, nói ta làm cha nếu dám định việc hôn nhân này liền thắt cổ tự sát, ta thật không dám quyết định .” Nói xong, còn làm vẻ mặt sợ hãi, nhìn vào vô cùng buồn cười. Hắn lại quên, trước đó hắn lại đầy miệng đáp ứng .

Hiên Viên Hạo Dạ áp chế lửa giận ngập trời trong lòng, duy trì nụ cười tiếp tục nói: “Quân tướng quân nói đùa, từ xưa hôn sự của nữ nhi đều do cha mẹ chi mệnh chỉ định. Gia đại như Quân gia, lễ nghi càng nên như thế mới đúng.” Giả ngây sao, ta không tin ngươi dám bỏ mặt mũi của ta. Hơn nữa Quân Vô Thường không đề cập chuyện Tô Mộ Tuyết, Dạ hoàng tử ôm hy vọng duy nhất…

Nhưng lại có người cứ thích giả ngây, Quân Vô Thường uống ngụm trà, đặt mạnh xuống trước mặt Hiên Viên Hạo Dạ: “Dạ hoàng tử, cái gì Quân gia không Quân gia ? Sầu nhi nha đầu kia từ nhỏ đã bị ta sủng đến lớn, nếu ta không thuận theo nàng, sợ nàng sẽ thực sự làm chuyện như vậy. Dạ hoàng tử, lão phu chỉ có một nữ nhi như vậy… Việc hôn nhân này không thành, lão phu cũng sẽ dùng toàn lực hỗ trợ người được đến đại vị, điểm ấy người đừng lo, lão phu nhất định nói được thì làm được.” Cưới Sầu nhi, hắn đương nhiên sẽ dùng hết toàn lực trợ Hiên Viên Hạo Dạ làm thái tử. Nhưng mà, nếu Sầu nhi không chịu gả cho Hiên Viên Hạo Dạ, như vậy chuyện trợ hắn ta, hắn còn phải quan vọng tốt mới được. Dù sao Hoàng Thượng còn khỏe mạnh, lướt qua con trực tiếp nhượng vị trí cho tôn tử cũng không phải không có khả năng, giờ mà hành động thiếu suy nghĩ, hắn cũng không muốn không thể chết già.

Hiên Viên Hạo Dạ tức giận sắp hộc máu, hắn vạn vạn không ngờ Quân Vô Thường lão già này dám sủng nữ nhi như vậy. Nếu hắn không đồng ý, chính mình có thể làm gì hắn, ngay cả phụ hoàng còn phải cho lão già này ba phần mặt mũi. Giờ lão già kia không đồng ý hôn sự, nếu hắn trực tiếp cầu phụ hoàng giáng chỉ tứ hôn thì không có khả năng . Nếu phụ hoàng hy vọng hôn sự này có thể thành, lần đầu tiên Quân Vô Thường nhắc tới đã đáp ứng rồi, sẽ không cố ý làm bộ nghe không hiểu mà có lệ bọn họ. Giờ, hắn nên làm cái gì? Nghĩ nghĩ, Hiên Viên Hạo Dạ quyết định trở về lại nghĩ biện pháp.

Hiên Viên Hạo Dạ rời đi, Quân Mạc Ly liền đi ra : “Cha, hôn sự với Dạ hoàng tử cứ bỏ qua như vậy sao? Nếu muội muội gả cho hắn, tương lai sẽ là hoàng hậu nương nương, mà ngài sẽ là quốc trượng .” Quân Mạc Ly còn quá nhỏ tuổi, nhìn không tới những thứ Quân Vô Thường nhìn thấy.

Quân Vô Thường bí hiểm cười cười: “Cách nhi, con biết cái gì? Hoàng Thượng giờ mới bao nhiêu tuổi, tuy rằng chỉ có hai đứa con trai là Dạ hoàng tử cùng Thành hoàng tử. Thành hoàng tử không có biện pháp kế thừa ngôi vị hoàng đế là chuyện rõ ràng, nhưng Hoàng Thượng đối xử với Thành hoàng tử như thế nào mọi người đều có thể nhìn ra. Ông ta sẽ không nghĩ đến chuyện Hiên Viên Hạo Dạ kế vị sẽ thương tổn nữ nhân cùng con yêu của ông ta sao? Con không biết, năm đó Liên phi nương nương, mẫu phi của Dạ hoàng tử vì tặng hoàng hậu nương nương một bông hoa hồng đã tàn khi hoàng hậu nương nương hoài thai Thành hoàng tử mà bị Hoàng Thượng xử tử. Con nói, nếu là con, không báo sát mẫu chi cừu con có thể chịu được sao? Hơn nữa, Sầu nhi nếu không muốn thì tương lai cho dù Dạ hoàng tử thật sự làm hoàng đế, tính tình của Sầu nhi ở hậu cung cũng sẽ không có kết quả tốt.” con nối dòng của Hoàng Thượng vốn đơn bạc, nưng ở tình huống như vậy Hoàng Thượng vẫn vì hoàng hậu nương nương mà giải tán hậu cung. Tình nghĩa như thế, chỉ là vì cả trái tim đều tại trên người hoàng hậu.

“Là ánh mắt con thiển cận.” Quân Mạc Ly không thèm nhắc lại , nhưng mà, hắn vẫn cảm thấy phụ thân hẳn là duy trì Dạ hoàng tử. Thành hoàng tử là ngốc tử, khó bảo toàn con hắn sinh ra sẽ bình thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK