• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Mộ Diễn mặt tối sầm lại, len lén lấy điện thoại ra gọi một cuộc: “Xem chừng Đường Tiểu Nhiễm cho tôi, sân bay, ga tàu cao tốc, bến xe, tất cả những nơi nào có thể chạy trốn được, đều tăng thêm người canh chừng cho tôi. Đường Tiểu Nhiễm mà chạy mất, tôi sẽ hỏi tội các cậu đầu tiên.”
Lúc ấy, Trên gương mặt thanh tú của Đường Tiểu Nhiễm, nụ cười bỗng gượng lại.
Thẩm Mộ Diễn nhấp nhấp môi.
Cắn nhẹ môi, Đường Tiểu Nhiễm vẫn tin Thẩm Mộ Diễn trước mặt cảnh sát sẽ không dám làm gì cô, cửa vừa mở, cô liền bước xuống xe.
“Thẩm tổng, anh cứ từ từ giải quyết, không cần vội, tôi đi trước đây.”
Thẩm Mộ Diễn cũng không chặn cô lại, dù gì, cô cũng chạy không thoát được khỏi Minh Châu.
Đường Tiểu Nhiễm trong lòng không thoải mái.
Cầm điện thoại lên, gọi cho Tô Mật: “Mau đến đón tôi đi, tôi sắp chết vì cháy nắng rồi đây!”
Tô Mật hỏi lại cô đã xảy ra chuyện gì rồi, lúc này không phải đang ở trong sân bay rồi sao?
Đường Tiểu Nhiễm than một hơi dài, “Là Thẩm Mộ Diễn, lần này tôi quay về, quá bất cẩn đã đụng phải Thẩm Mộ Diễn. Cũng không biết anh ta rốt cuộc muốn làm cái gì, giống như là gây thù chuốc oán với tôi vậy, tôi đi đâu anh ta đi đó. Bây giờ sân bay, ga tàu, bến xe khắp nơi đều là người của Thẩm Mộ Diễn, tôi cơ bản không thể ra khỏi thành phố Minh Châu này.”
“Thế này đi, hiện tại tôi đang bận không đến được, để tôi gọi Dung Đồ Phong đi đón
cô.”
Đường Tiểu Nhiễm có chút do dự, “cũng được”.
Ở bên này, Tô Mật gọi điện thoại cho Dung Đồ Phong.
“Thẩm Mộ Diễn đã biết Tiểu Nhiễm vẫn còn sống. Hơn nữa, dường như thái độ đối với Tiểu Nhiễm cũng rất cố chấp. Dung Đồ Phong là bạn thân nhất của Tiểu Nhiễm, tôi dám chắc, trong lòng Tiểu Nhiễm vẫn còn tình cảm với người này.
Mà người này, hình như cũng đã hiểu ra tâm ý của mình dành cho Tiểu Nhiễm.
Dung Đồ Phong anh từ lúc nào đã nói hết cho Tiểu Nhiễm biết chân tướng mọi chuyện?”
“Chân tướng mọi chuyện chính là Thẩm Mộ Diễn vì trả thù Đường Tiểu Nhiễm, đã chính tay hủy hoại Đường Thị, Thẩm Mộ Diễn sợ Đường Tiểu Nhiễm còn chưa đủ xui xẻo, lại tự ý đào cả mộ lên, ắt phải tận mắt nhìn thấy xương cốt của cô ấy mới an tâm, chân tướng sự việc chính là Thẩm Mộ Diễn đào mộ của Đường Tiểu Nhiễm, hận đến mức đập vỡ cả hộp đựng tro cốt của cô ấy.”
“Anh không sợ tôi nói ra sự thật sao?”
Đầu dây bên kia, Dung Đồ Phong vội vàng ngắt lời: “Không, cô sẽ không nói ra. Cô có biết, trong mắt Tiểu Nhiễm tôi là một người anh trai chu đáo ấm áp, cô có biết bên cạnh Tiểu Nhiễm đã không còn người thân nào nữa, cô sẽ không tự tay hủy hoại người anh trai này trong mắt Tiểu Nhiễm. Cô sẽ không nỡ nhìn thấy cô ấy mất hết tất cả”
“Dung Đồ Phong, anh thật là không biết xấu hổ!”
Tô Mật nét mặt lạnh tanh: “Ngay từ đầu là tôi bị mù mới giúp anh che giấu tất cả.”
Đầu dây bên kia, Dung Đồ Phong cười nhẹ, thông qua loa truyền tới:
“Tô Mật, cô phải biết rằng, trên thế gian này, tôi yêu Tiểu Nhiễm không hề ít hơn bất cứ người nào. Bất luận tôi là thằng khốn như thế nào, bất luận tôi có bỉ ổi vô liêm sỉ bao nhiêu, tôi yêu Tiểu Nhiễm, tuyệt đối không để ai làm tổn thương đến cô ấy dù chỉ là một cọng lông.”
Tô Mật ánh mắt vô cùng phức tạp, cô nói Dung Đồ Phong vô liêm sỉ, nhưng anh ấy đối tốt với Đường Tiểu Nhiễm, toàn bộ đều xuất phát từ chân thành, không hề giả tạo chút nào, cô nói Dung Đồ Phong là một người tốt, nhưng anh ta lại có thể sau lưng Đường Tiểu Nhiễm, dàn dựng nên từng câu từng câu nói dối, những lời nói dối ấy, dần tích tụ lại nhiền đến nỗi phủ kín cả trời.
“Anh không cần đi đón Tiểu Nhiễm nữa, tôi vừa xong việc, tôi sẽ đi.” Tô Mật nói.
Tiếng cười lạnh tanh của Dung Đồ Phong truyền tới: “Tô tổng cứ bận việc của Tô tổng, Tiểu Nhiễm cứ để tôi đi đón.”
Đầu dây bên này, Tô Mật nghe thấy tiếng động cơ ô tô, cả người bỗng run rẩy lên!
Dung Đồ Phong khởi động máy, bây giờ anh ta sẽ đi đón Tiểu Nhiễm, Dung Đồ Phong như tuyên bố rõ không muốn để cô ta qua lại với Tiểu Nhiễm.
Tô Mật trong lòng lo lắng, đột nhiên nhớ ra, hai năm qua, có nhiều người đã lén lút lan truyền những tin đồn về Thẩm Mộ Diễn.
Đều nói vị đại công tử của Thẩm Gia, hai năm qua đã thay đổi rồi, luôn trầm lặng ít nói mà làm việc, tự biến mình thành một cái máy. Cũng không có thú vui nào khác cả, những ngày cuối tuần chỉ thích ở trong căn biệt thự lúc anh ta kết hôn.
Còn có lời đồn rằng, đại công tử Thẩm Gia đã bắt đầu truy cập weibo, trên weibo không để thứ gì khác, tất cả đều là những video làm cơm, có người nói, mấy video hướng dẫn làm cơm đó trông rất quen, liền điều tra ra được, đều là những video từ weibo mà người vợ quá cố của anh ta đã từng tăng tải.
Lại có người nói, Thẩm Mộ Diễn vì cái chết của vợ cũ mà không lấy vợ sinh con nữa, tự tay nuôi nấng một người cháu trai, chuẩn bị để người này đổi thành họ Thẩm, kế thừa huyết thống và gia nghiệp Thẩm Gia, còn bản thân anh ta, vì nhớ nhung người vợ quá cố nên không muốn cưới vợ sinh con nữa.
Mấy tin tức nhảm nhí ấy, đều là lén lút truyền tới truyền lui, cô ta tình cờ nghe thấy, cũng chỉ cười bỏ ngoài tai.
Nhưng lúc này
Tô Mật trong tay bất an cầm điện thoại. Tô Mật hiểu rõ Dung Đồ Phong, Dung Đồ Phong là kẻ còn điên khùng hơn cả Thẩm Mộ Diễn, cũng không tốt hơn là mấy, anh ta và Thẩm Mộ Diễn đều giống nhau, dòng máu chảy trong người bọn họ đều là dòng máu điên khùng.
Dung Đồ Phong không cho cô đi đón Tiểu Nhiễm, tuyệt đối không chỉ đơn giản là không muốn cô đi đón, cô ta có linh cảm không lành rằng, hôm nay Tiểu Nhiễm sẽ bị Dung Đồ Phong đưa đi, không biết lại giấu ở nơi nào.
Giống như năm đó, Dung Đồ Phong mang Đường Tiểu Nhiễm đang trong cơn thập tử nhất sinh đi, đến cả cô ta cũng không biết Đường Tiểu Nhiễm được mang đến nơi nào chữa trị.
Mãi sau này, Dung Đồ Phong thấy cô ta không có gì để uy hiếp, mới để cô gặp Đường Tiểu Nhiễm.
Nhưng Đường Tiểu Nhiễm cô gái ngốc này, một chút cũng không hề nghi ngờ “người anh tốt” này của mình! 
Cắn chặt răng, Tô Mật miễn cưỡng “gọi thì gọi”.
Trên điện thoại nhấn một dãy số lạ, không mất nhiều thời gian, cuộc gọi đã được tiếp nhận.
“Anh mau đi tìm Đường Tiểu Nhiễm, đừng để cô ấy bị Dung Đồ Phong mang đi!”
Người đàn ông ở đầu dây bên kia, không một chút do dự, hạ giọng nói: “Ừ, biết rồi.” Thậm chí không hề hỏi thêm điều gì, nhanh chóng ngắt máy.
Tô Mật có chút lo lắng bắt đầu đi tới đi lui, nếu như nói Đường Tiểu Nhiễm đối với Thẩm Mộ Diễn quá cố chấp, sau cùng biến thành chấp niệm. Thế thì, Dung Đồ Phong đối với Đường tiểu Nhiễm càng cố chấp, sự cố chấp này, so với Đường Tiểu Nhiễm đối với Thẩm Mộ Diễn, càng đáng sợ hơn gấp nhiều lần.
Năm đó Dung Đồ Phong từng buông tay Đường Tiểu Nhiễm một lần, anh ta đã ra nước ngoài
Đợi đến lúc anh quay về, thứ nhìn thấy lại là những chuyện này, khiến cho Dung Đồ Phong càng thêm hối hận vì năm đó đã buông tay, mà sự hối hận này, lại đúng lúc gặp phải chuyện tự sát của Đường Tiểu Nhiễm, anh ta chính mắt nhìn thấy Đường Tiểu Nhiễm mà mình hằng yêu thương, nằm trong bồn tắm máu tươi và nước hòa vào nhau, điều đó càng làm tăng thêm sự kích động mãnh liệt trong Dung Đồ Phong.
Tô Mật đoán già đoán non, Dung Đồ Phong, ngay từ lúc đó, sự cố chấp đối với Đường Tiểu Nhiễm, đã biến thành một loại chấp niệm gần như là biến thái.
Anh ta đem giấu Đường Tiểu Nhiễm đi, tiện thể dàn dựng lên sự thật Đường Tiểu Nhiễm đã chết.
Anh ta mỗi ngày ba bữa Đường Tiểu Nhiễm ăn gì, cũng đều có ý kiến, khiến Tô Mật không khỏi cảm thấy sợ hãi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK