• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Song ngư phải gọi đến cuộc thứ 10 thì mới có người bắt máy,song ngư nhín thở nghe

"Alo"giọng nói quen thuộc của yết vang lên,nghe giọng cô cũng có thể thể cảm nhận được sự mệt mỏi của anh.

Chỉ có vậy,song ngư liền òa khóc luôn.Thiên yết nghe trong điện thoại bắt đầu cuống cuồng

"Vợ,em sao vậy???"

"Vợ,em nói gì đi chứ"

"Em đau ở đâu hả ngư nhi?Hay ai bắt nạt em???"

"Ngư nhi,em bình tĩnh nói anh nghe,đừng khóc nữa,anh sẽ rất đau lòng"

...

Yết cuống lên hỏi loạn xạ còn ngư thì ngày càng khóc to hơn.Thật may anh vẫn còn sống,thật may.Khi nhìn thấy cái hình ảnh ô tô đen nát bét mà cô chết lặng cả người,may mà anh không sao...

"Yết...yết..."ngư nức nở nói

"Sao vợ?Em, bình tĩnh nói anh nghe nào,có chuyện gì à?Ai bắt nạt em?Nói ra anh liền cho tên đó sống không bằng chết.Được không???"

Yết lo lắng dỗ dành.Vừa bắt máy liền nghe thấy tiếng khóc của ngư,anh rất lo lắng.

"Yết...yết bắt nạt em...hu hu..."ngư nấc cụt nói

"Được được là anh bắt nạt em.Giờ em đang ở công ti hả?Anh đến liền đây"yết an ủi ngư,nhanh chóng bật định vị xem nơi ngư đang ở liền nhanh chóng đến đó.

Vừa đến công ti,yết vội chạy lên phòng làm việc của song ngư...

RẦM

"Ngư,em làm sao à?Đau ở đâu?"yết vội vàng vồ vập hỏi ngư,mắt không quân nhìn trái nhìn phải

"Hu hu,anh còn biết về sao???"Ngư thấy yết chạy vào thì vui mừng,nước mắt chảy đầy khuôn mặt xinh đẹp.Cô nhìn anh,chiếc áo sơ mi trắng giờ đây dính máu loang lổ,đầu quấn một chiếc băng trắng trên đó còn ẩn ít máu đỏ.Ngư chạy lại ôm chầm lấy yết trách

"sao anh đột nhiên đi mà chẳng nói với em làm em lo đến chết,lại còn tai nạn...tai nạn xe nữa hic hic"Ngư lắp bắp nói

Yết cuối cùng cũng hiểu ra,anh mỉm cười ôm ngư

"À,đó có công trình bên thành phố X bị lỗi,anh vội qua đó nên chưa kịp báo cho em,ở đó cũng bận quá nên...Còn tai nạn ở thành phố Z là do anh không chú ý để tên đó đâm phải,xin lỗi làm em sợ..."

"Thế nào thì anh cũng nên gọi về một cuộc chứ,không thì cũng nên nhắn tin chút hoặc mở máy ra,em gọi anh mãi không được"Ngư nhín khóc,dụi đôi mắt đỏ hoe.

Yết cười khổ,anh nào có thể nói cho cô là do anh vội là ngày đêm cái công trình đó để về với cô nên tắt máy làm việc???

"Được được,là anh sai,xin lỗi em"yết hôn lên mặt ngư cười dịu dàng

"Được rồi anh bị thương nặng không,cho em xem nào???"ngư lo lắng tự tay cởi áo sơ mi của thiên yết ra nhìn.

Ngực anh quấn đầy băng trắng.Cô tái mặt xuýt xoa,khẽ động vào nó,tay run run.

"Được rồi,chỉ là chút kính va đập vào ngực thôi,không có gì nghiêm trọng đâu.Em đừng lo"Yết cười vuốt ve má ngư

"Nói dối,anh lúc nào cũng chịu đau về phía mình.Anh nói dối,cũng như lần trước anh nói chia tay..."ngư lại nức nở

Yết đần mặt,hóa ra cô biết việc này rồi

"Xin lỗi anh"ngư ôm thiên yết.

"..."bóng hai người ôm nhau thật yên bình.

________________________________________________________________________________

Thiên yết bắt đầu công cuộc hưởng thụ sự chăm sóc của song ngư.Ngư cũng nghỉ việc luôn hẳn một tuần để ở nhà chăm sóc yết.Yết cảm thán.Biết vậy trước đó tự làm mình bị thương luôn thì có phải tốt không.Tuy vết thương không nặng nhưng yết cũng làm như nó rất nặng,hơi tí kêu đau,hơi tí làm nũng.1

Đúng rồi,phải tranh thủ chút chứ nhỉ

"Nào,yết bỏ em ra em còn đi nấu cơm"ngư đỏ mặt nói

Yết ôm chặt lấy ngư,đặt cô lên đùi mình,cúi đầu hôn ngấu nghiến đôi môi đỏ mọng.

"em mà cử động là chạm vào vết thương đó"yết cười gian ôm ngư

Ngư không dám lộn xộn ngồi yêu để yết hôn một trận cho đã.Cô chỉ sợ chạm vô vết thương nó liền rách ra thì khổ.

"Thả em ra"yết hôn ngư một lúc rất lâu mới thả.Ngư thỏ thẻ lên tiếng kháng nghị

Yết cười tươi như hoa thả ngư mặt đỏ hơn trái gấc ra,ngư thấy cơ hội vội chuồn thẳng vào phòng bếp.Đáng ghét,dạo này anh rất hay lợi dụng cô nha.

Yết mỉm cười nhìn theo bóng dáng nhỏ chạy trối chết kia.Đáng yêu ghê nha.Vì thiên yết bị thương nên cô đảm nhiệm vị trí đầu bếp.Ngư bắt đầu học nấu ăn từ đây.Không biết nấu ăn.

Ngày đầu tiên ngư làm cái bếp nỏ tung đen xì,phải gọi nhân viên vệ sinh tới dọn.1

Ngày thứ hai,tốt hơn chút,chỉ làm cái chảo cháy đen

Ngày thức ba,nấu cơm thành cháo.Thôi thì ôm ăn vậy cũng được

Ngày thứ tư,nấu cơm nát,thôi không sao,đỡ phải nhai mỏi mồm.

Ngày thứ năm,nấu được mì úp.Thôi món này gọi là ngon nha.Thế là từ đó ngư chăm nấu mì úp khinh khủng.Có thể nói đây là món sở trường duy nhất nhưng bệnh ăn vậy không có chất dinh dưỡng thế là cả hai phải đi gọi đồ ăn.

Thế nhưng ngư có sự kiên trì đáng nể,ngày nào cũng cố gắng chui vào bếp học nấu ăn nhưng...mãi chẳng thành.1

________________________________________________________________________________

Hết một tuần,vết thương của thiên yết cũng lên da non rồi từ từ lành lại.Thiên yết chẳng còn cớ làm nũng song ngư nữa.Thiên yết xị mặt ra suốt ngày.Anh cũng phải đi làm rồi nên chẳng còn thời gian chơi với ngư nữa.

"Này này,bỏ ngay cái kiểu mặt đó của cậu đi nhá,khó coi quá đi"song tử ngồi trên sofa rong phòng làm việc của yết đọc báo nói với thiên yết.Anh nhìn cái mặt dài thườn thượt của yết lắc đầu ngá ngẩm.

"Này,ngư về với cậu công lớn nhất là tôi đó nha."song tử chống cằm cười gian.

"Biết rồi"yết nói

"Này,sao mặt buồn ỉu xìu thế kia,lại có chuyện gì à"thiên bình tay cầm cuốn chuyện ngôn tình vừa đọc vừa nói

"Ừ"yết lại đáp,mắt vẫn dán vào màn hình máy tính

"Xem gì đấy"nhân mã nhảy xồ vào

"Hả?"100 cách cầu hôn lãng mạn"????"bảo bình cũng nhảy vào xem

"Này này ra kia,mà sao hôm nay mọi người đình công tập thể đến công ti tôi thế này"thiên yết nhíu mày đuổi khách

"À thì định hóng chuyện trong một tuần vừa rồi hai người ở nhà làm gì ý mà"Thiên bình cười hì hì.

"Mà này,cứ cầu hôn như bình thường là được,việc gì phải tham khảo đây đó"Xử nữ dựa người vào bàn làm việc nói

"Nhưng tên đó sợ ngư lại nổi tính chảnh trẻ con ra ứ đồng ý thì khốn" ma kết cười.1

"À,vậy thì đánh đòn phủ đầu trước đã"kim ngưu nhảy vào nói

"Như thế nào????"Bạch dương tò mò.

Mặt kim ngưu nghiêm trọng,vẫy vẫy mọi người chụm đầu lại rồi bàn bạc xì xào

"Là thế này..."

...

________________________________________________________________________________

Song ngư lúc này ở công ti đột nhiên rùng mình một cái.Thật đáng sợ.Cô có một linh cảm không hay.Cứ như mình sắp bị ai đó "chơi xấu" vậy

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK