Sau khi đi vào sâu khoảng 1km, Lộ Nhiên và Hà Tổng nhín thở tựa lưng vào sau một thân cây và nhìn về phía một con vật to lớn đang đứng ở trong núi. . .
Hí...iiiiii. . .
Lộ Nhiên trừng to mắt,
Bởi vì kia rõ ràng là một con hổ Đông Bắc (hổ Siberia) cao ít nhất 1.5 mét, thân dài hơn 3 mét!
Lớn như vậy à!
Cho dù bây giờ Hà Tổng đã có vóc dáng bằng một cho to thì so với tên cao lớn này, trông nó vẫn rất nhỏ nhắn xinh xắn.
"Gừ. . ." Con hổ Đông Bắc này hiển nhiên cũng đã phát hiện ra nhóm Lộ Nhiên vừa xuất hiện. Nó nhìn về phía cái cây rồi gầm gừ.
"Đây không phải là một con hổ bình thường đâu, là một con hổ đã tiến hóa đến siêu phàm đấy." Lộ Nhiên quan sát rồi rất đã hiểu ra vì sao con hổ này lại có thể to lớn như vậy. Rõ ràng nó cũng giống như Hà Tổng trước đó, sau khi ký khế ước đã được cường hóa và hoàn thành tiến hóa ban đầu!
Con hổ Đông Bắc quá khổ này nhìn còn đáng sợ hơn con Miêu Yêu kia nhiều. Chuyện gì xảy ra, ngự thú sư của nó đâu? Cũng không thể là thú hoang được.
"Ách ô ———" Đồng thời, điều làm cho Lộ Nhiên cảm thấy cạn lời là cho dù đứng trước mặt một con dã thú hung mãnh như vậy nhưng Hà Tổng nhà hắn vẫn chẳng có chút dấu hiệu bị dọa sợ nào, thậm chí ánh mắt còn toát ra chiến ý.
"Đừng đùa, còn chưa biết rõ tình huống đâu, tên này có lẽ có ngự thú sư đấy, vớ vẩn còn phải bồi thường thêm tiền ấy chứ." Lộ Nhiên không rõ có chuyện gì.
"Hơn nữa, tên này là động vật bảo hộ cấp 1, chúng ta bắt nó rồi, Lộ Tổng này sẽ được trải nghiệm cảm giác ăn cơm chính phủ đấy." Sau đó, hắn lại trêu Hà Tổng vài câu.
"Gâu!" Hà Tổng trừng mắt.
Đối phương có ngự thú sư à?
Đừng nói giỡn.
Nó còn ngửi thấy mùi máu tươi từ trong mõm của đối phương đó.
Nếu như có, vậy khẳng định là đang ở đây trong bụng đối phương cmnr.
Lộ Nhiên: ?
"Cái gì ?" Lộ Nhiên hoang mang.
Dường như nghĩ tới cái gì, hắn nhanh chóng nhớ ra và rút điện thoại ra thử gọi cho một dãy số.
Nếu như chỉ là mãnh thú bình thường chạy ra, hắn nên gọi vào số điện thoại của sở cứu hỏa, nhưng mà bây giờ vẫn chưa rõ tình huống như thế nào.
"Nghe máy đi nào." Hà Tổng vừa giằng co với hổ Đông Bắc, Lộ Nhiên vừa dựa vào thân cây gọi điện thoại.
Vô cùng may mắn là điện thoại rất nhanh được kết nối.
Bên đó truyền đến một âm thanh quen thuộc.
"Alo, ai vậy?"
"Lãng Lý Tiểu Bạch Long à ?" Lộ Nhiên hỏi.
"Là tôi." Bên đó ngạc nhiên nói: "Thanh âm này. . . Người Qua Đường phải không? !"
"Ha ha, nhanh như vậy đã liên hệ tôi rồi, tôi còn tưởng rằng cậu sẽ đi ngủ một giấc và nghỉ ngơi thật tốt đã chứ. Muốn biết đi đâu để đăng ký thôgn tin à?" Tiểu Bạch Long hỏi.
". . . Chuyện này không vội, anh nghe tôi nói đã. Tôi định đến ngọn núi phía sau khu nhà để dắt chó đi dạo, kết quả gặp một con hổ Đông Bắc. Con hổ Đông Bắc này còn giống như đã tiến hóa, hơn nữa cũng không phát hiện ngự thú sư của nó."
"Chủ yếu nhất là hình như nó đã ăn thịt người, tên nhóc nhà tôi ngửi được mùi máu người từ trên người nó."
Lộ Nhiên nói xong, đối diện chợt im lặng.
Sau một lúc lâu, bên đó "A?" một tiếng.
"Đậu xanh rau má !" Một lát sau, Lãng Lý Tiểu Bạch Long không nhịn được lập tức chửi thề.
"Hiện tại tình huống như thế nào? Cậu có gặp nguy hiểm không? Cậu đang ở đâu? Hẳn là 'ký khế ước bị cắn trả' rồi, loại tình huống này ở nước ngoài xảy ra rất nhiều, một số người muốn dùng chiếc thẻ màu đen để ký khế ước với mãnh thú, nhưng không cách nào khống chế, kết quả là mất mạng trong miệng hổ."
"Tiểu Lộ, hãy nghe tôi nói, hiện tại cậu hãy tìmmột nơi an toàn trước đã. Cậu cho tôi địa chỉ đi, tôi lập tức tìm người đến xử lý."
"Vâng. . ." Lộ Nhiên khẽ gật đầu, không nghĩ tới nhanh như vậy đã phải liên lạc với ngự thú sư của chính phủ rồi.
Vốn hắn còn tưởng rằng phải đến lúc đi đăng ký thân phận mới có thể tiếp xúc trong hiện thực.
"Tôi ở. . ." Lộ Nhiên đang muốn nói cho Tiểu Bạch Long chỗ mình đang đứng, nhưng mà ngay lúc đó vang lên một tiếng hổ gầm chấn động núi rừng. Là con hổ to lớn đó không muốn tiếp tục giằng co với Hà Tổng nữa nên nó gầm lên như bị chọc giận và ầm ầm lao tới!
Tiếng hổ gầm chỉ có chính tai nghe thấy mới biết được đáng sợ nhường nào. Dù nghe qua điện thoại nhưng Tiểu Bạch Long cũng có thể nghe thấy tiếng gầm làm cho người lạnh sống lưng đó.
Ở phía bên kia, khuôn mặt của Tiểu Bạch Long chợt trắng bệch. Sinh vật loài hổ một khi ký khế ước thì yếu nhất cũng là ‘chủng tộc siêu phàm cao cấp’.
Dù chưa thức tỉnh thuộc tính và chỉ mới là cấp 1 thì cũng có thể dễ dàng hành hạ sinh vật có chủng tộc cấp thấp đến chết. . . Nguy rồi!
"Người Qua Đường!" Anh ta vội vàng gọi, muốn hỏi xem Lộ Nhiên xảy ra chuyện gì.
Tuy nhiên Lộ Nhiên tạm thời không thể trả lời.
Thấy con hổ to lớn đánh tới, hai mắt Hà Tổng tỏa sáng, dường như là việc con hổ to lớn này tấn công rất hợp ý nó. Chỉ thấy cả người nó tràn ngập năng lượng màu xanh da trời.
Bá!
Bụi đất bị giẫm đạp lập tức bốc lên.
Động tác bắn vọt lên được lực lượng gió gia trì khiến nó giống như biến thành một luồng tàn ảnh, tốc độ nhanh hơn con hổ to lớn này không biết bao nhiêu.
Tốc độ tức là lực lượng.
Ở trong mắt Lộ Nhiên và Hà Tổng, con hổ to lớn trước mắt này cũng chỉ được cái to xác thôi.
Đối phương có lẽ chỉ là cấp 1, ngay cả bao phủ năng lượng đơn giản nhất cũng sẽ không biết.
Đối mặt với Hà Tổng đã thức tỉnh thuộc tính, nó thật sự cũng không khác gì một con mèo to xác.
Đối mặt với như Hà Tổng nhanh như gió, con hổ Đông Bắc này hiển nhiên cũng hơi ngạc nhiên, nhưng đến khi nó kịp phản ứng, thân thể của nó và thân thể của Hà Tổng đã lập tức xông lên đụng vào nhau.