• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi sáng ánh nắng ban mai chiếu qua khe cửa, những giọt sương đọng trên lá cùng với tuyết phấp phơ trong gió tất cả tạo nên bức tranh mùa đông thơ mộng. Trên chiếc giường là cô gái đang ngủ ngon giấc nhưng có lẽ cô ấy đang tỉnh dậy vì tiếng chim hót líu lo.

Nó từ từ mở mắt ra nhưng hình bóng nó muốn thấy không có ở đây nhưng nó lại nghe được mùi rất thơm đang từ từ tới gần

“Em dậy rồi à?” hắn nhìn nó trên môi nở nụ cười khiến trái tim nó đập nhanh. “Ừm” nó nhẹ nhàng đáp lại

“Anh nấu gì dậy?” nó nhớ ra điều gì đó

“À… anh muốn nấu đồ ăn sáng cho em ấy mà” hắn cười (anh chị này ngọt ngào quá)

“Vậy để em nếm thử xem nào” nó nhảy xuống giường bay lại chỗ hắn đứng. Cầm lấy thìa mút ăn

“Ngon đó. Em sẽ mập lên mất” nó ôm lấy tô cháo từ tay hắn lại bàn ăn không thèm để ý đến hắn. Hắn nhìn nó vui vẻ nên cũng vui lây “Đây mới đứng là em JJ à” hắn nói nhỏ nhưng nó kh6ong hề nghe thấy vì nó đang ăn tô cháo một cách ngon lành.

“Anh nấu ăn ngon quá mà sao anh không ăn” nó nhìn hắn nhưng hắn lại chỉ vào 2 tô cháo. Nó nhìn hướng hắn chỉ thì mới phát hiện, nó ngại ngùng “Em xin lỗi, nó ngon quá” nó gãi đầu

“Không sao đâu, em thấy ngon là OK rùi. Lâu rồi chúng ta mới trở lại Paris, chúng ta đi chơi nha”

“OK anh luôn. Chúng ta đi tháp đi” nó nhìn hắn

“OK, em thay đồ đi rồi chúng ta đi” nó chưa nghe hết câu đã chạy thẳng vào phòng tắm khiến hắn bất ngờ

“Em bây giờ mới đúng là JJ” hắn bưng hai chén nó vừa ăn hết xong đi xuống. Cứ tưởng sẽ cùng nó ăn nhưng không như hắn suy nghĩ. Đáng tiếc thật!!!

Hắn chờ nó ở dưới xe, phải công nhận nó sở nhanh thiệt đó. Hắn nhìn nó mà bất ngờ.

“Đồ?” hắn đặt dấu chấm hỏi lớn

“À! Em qua đây vội nên không có mang theo hành lí nên em mượn tạp đồ của chị anh đó mà” nó mỉm cười

Hắn nhớ lại hồi đó vì cho nó mượn đồ mà hắn bị chị la suốt 1 tuần. Hắn phải mua một bộ đồ khác cho chị mới hết bị la đó

“À chỉ tại anh thấy em hôm nay mặc giản dị quá mà” hắn nhìn nó mà không chớp mắt

Nó cười “Em thấy chỉ có mặc bộ này mới không bị chú ý thôi”. Nó mặc một cái quần thun dài và áo thun. Quá giản dị nhưng bộ này bao nhiêu vẻ đẹp của nó đều lộ ra ngoài, từ vóc dáng chuẩn đến vòng eo thon nhưng cũng may là nó mang giày bata chứ mang giày cao gót thì thôi rồi. Nó chạy lại hắn

“Đừng nhìn em nhiều vậy, đi thôi” Nó kéo hắn lên chiếc xe mui trần màu xanh chuối. Hắn vẫn còn ngơ ngác lắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK