-Anh làm gì vậy hả?
-Nếu em không muốn ở bên cạnh tôi thì tôi sẽ dùng vũ lực để bắt em làm như thế…sao em lại phải cứng đầu như thế
Mỗi lần Chấn Hưng bước tới thì Hạ Di lại lùi ra sau
-Anh….anh say rồi à?-Hạ Di lắp bắp khi thấy gương mặt lạnh lùng của Chấn Hưng
-Ừ…đúng vậy,tôi đang say,cho nên nếu hôm nay tôi có làm gì sai trái hay tội lỗi tôi cũng sẽ không bị em ghét hay quở trách đúng chứ?
-Anh….
Chấn Hưng ôm chầm lấy Hạ Di,anh thô bạo đẩy cô ngã xuống sàn nhà,hai tay anh nắm chặt hai tay cô,cả hai mặt đối mặt nhìn nhau,Chấn Hưng đặt lên môi Hạ Di một nụ hôn nồng cháy,Hạ Di nhắm mắt cố gắng vùng vẫy nhưng không được vì anh quá mạnh,Chấn Hưng gỡ từng nút áo mình
-Anh…làm gì vậy hả?
-Chẳng phải em là vợ tôi sao,chúng ta cũng chưa xé giấy đăng kí kết hôn,tôi không đồng ý chuyện ấy và em vẫn còn thuộc về tôi.
-Anh nói gì điên khùng vậy hả?
Chấn Hưng gối đầu mình lên người của Hạ Di”
-Con người ta luôn tỏ ra vẻ bất cần kỳ thực lại là những người luôn khao khát được yêu thương,và Hạ Di!Em cũng vậy!Tôi đã nói như thế,em có từng hỏi vì sao từng năm ấy tôi không đi tìm em, vì tôi sợ,nếu lúc ấy em đến bên cạnh tôi,nếu em phát hiện ra mọi thứ thì lời nguyền sẽ tác dụng lên em lúc đó tôi sẽ đau khổ mà tự moi tim mình chết mất,,những ngày tháng bên cạnh em tôi đã dần chấp nhận cái định mệnh khốn nạn này…và lúc tôi không thể dừng lại được nữa thì tôi đã nhận ra tôi đã quá yêu…..
Nước mắt của Hạ Di tuôn dài khi nghe Chấn Hưng nói,cô đã quá vội vã mà kết tội anh,cô vòng tay ôm chặt anh mà không nói nên lời
“Em xin lỗi vì đã không tin anh….em xin lỗi”
Sáng hôm sau
Hạ Di vươn mình thức dậy,đêm hôm qua Chấn Hưng đã ngủ lại đây,có lẽ do anh uống quá nhiều nên giờ này vẫn chưa tỉnh,tay anh vẫn ôm chặt Hạ Di.Cô mỉm cười nhẹ nhàng trong tình cảnh khốn khổ này của mình,sau đêm qua cô đã nhận ra nhiều điều hơn.Trời đã bắt đầu lạnh sớm hơn dự kiến và có lẽ sắp có tuyết rơi
(chi tiết này hơi ảo tưởng sức mạnh vì VNam có tuyết nhưng….cứ để trí tưởng tượng của bạn bay xa ^^)
Hạ Di mặc đồng phục vào,cô khoác chiếc áo khoác vào rồi đi tới kéo chăn lên phủ ấm người cho Chấn Hưng rồi ra khỏi nhà
Một lát sau
Chấn Hưng chống tay ngồi dậy,anh ôm đầu,đúng là hôm qua anh đã uống quá nhiều nhưng trong đầu anh vẫn còn nhớ như in tất cả mọi thứ.Chấn Hưng nhìn qua bức tường màu trắng có một mảnh giấy màu hồng nhỏ nhắn
“Chào buổi sáng,người chồng bí mật của em”
Chấn Hưng với tay gỡ nó ra nhìn ngạc nhiên rồi tự mình cười như kẻ điên,anh nằm phịch xuống trở lại mà trong lòng cảm thấy vui vẻ hơn
Hạ Di bước vào lớp,mọi ánh mắt đều ngưng lại nhìn cô vẻ soi mói,Hạ Di đặt chiếc cặp phịch xuống bàn gương mặt lạnh lùng.Xuyến Chi vừa thấy Hạ Di thì tươi cười
-Cậu ăn sáng chưa,mình đi căn tin đi?-Xuyến Chi để chiếc cặp xuống bàn
-Ừ…được đó
Sau đó,cả hai bước ra khỏi lớp trong ánh mắt tức giận của Serena,cô ta tức giận đến nỗi làm cho chiếc màn hình tinh thể lỏng trong lớp nứt ra.
-Cậu làm thế có ổn không?-Hạ Di lo lắng nhìn Xuyến Chi
-Không…tớ ổn mà-Xuyến Chi
-Đúng là tớ đã đánh giá sai về Serena,cô ta thật sự rất độc ác như lời Nghi Dung nói,tớ đúng là con ngốc mà
-Vậy cái chuyện cô ta trở thành vợ của tiền bối Chấn Hưng là thật luôn sao?
Xuyến Chi ngạc nhiên nhìn Hạ Di,cô chỉ gật đầu nhẹ
-Ừm…bọn tớ đã cãi nhau rất nhau rất nhiều và giờ tớ đã không phải là phu nhân của một gia tộc nổi tiếng nữa mà chỉ là Lưu Hạ Di bình thường thôi
-Cậu….
Xuyến Chi ôm chầm Hạ Di làm cô bất ngờ,có lẽ Xuyến Chi cảm thấy thật tội nghiệp cho cô bạn ngây thơ của mình đã phải trải qua những việc kinh khủng vậy vẫn mạnh mẽ.
Hôm nay Hạ Di được giao nhiệm vụ quét dọn nhà cửa cùng với chị Từ-chủ yếu có chị ấy để kiểm soát lượng đồ đạc sắp bị Hạ Di cho về với “cát bụi” mà thôi,nhưng khác lạ hôm nay cô làm việc rất nhuần nhuyễn làm chị Từ bất ngờ,không có thứ gì bị đập,xé hay cháy vụn cả.
Hạ Di mở cửa phòng Hạo Nhiên,cô lê cái máy hút bụi vào,phòng của cậu màu xanh nhạt trông rất tinh tế nhưng đồ đạc thì bừa bộn hết sức,quần áo vương vãi khắp nơi
-Được rồi,tớ sẽ làm cho phòng cậu sạch sẽ như chưa bao giờ được sạch sẽ
Một lát sau Hạ Di đứng chống tay vào hông nhìn thành quả của mình,rồi cô đi sang căn phòng tân hôn của mình.Hạ Di đứng trước cửa,tim cô bỗng đập thình thịch.Cô mở cửa nhè nhẹ bước vào,hương thơm oải hương thoang thoảng trong căn phòng như ngày nào,Hạ Di buông cái máy hút bụi xuống,đi tới chiếc bàn,cô đưa tay sờ lên nó.Hạ Di nhặt chiếc áo sơmi trắng của Chấn Hưng trên giường đưa lên mà ngửi,mùi thơm oải hương phát ra từ chiếc áo thơm ngào ngạt,cô ngồi phịch xuống bên mép giường ôm chiếc áo vào lòng,Hạ Di nhắm mắt lại để cho những thứ cảm giác ngổn ngang lộn xộn cứ ùa về rồi ngủ thiếp lúc nào không hay
Chấn Hưng vừa mở cửa ra thì ngạc nhiên khi thấy Hạ Di đang ngủ ngon lành trên mép giường,anh cẩn thận đóng cửa lại để không đánh thức Hạ Di.Anh bước tới gần,đưa tay sờ lên gương mặt trắng hồng của Hạ Di,rồi bế xốc Hạ Di trên tay,vừa đặt xuống giường thì Hạ Di đã cựa mình tỉnh giấc
-Dậy rồi à?-Chấn Hưng mỉm cười nhìn Hạ Di
-Mấy giờ rồi anh?-Hạ Di dụi dụi mắt nhìn Chấn Hưng
-5strong3 phút chiều
-Hể….trễ rồi
Hạ Di luống cuống ngồi dậy,cô nhìn xung quanh căn phòng thì ngạc nhiên nhảy phụp xuống
-Em xin lỗi,đáng lẽ em phải dọn dẹp phòng cho anh nhưng lại ngủ quên mất
-Không sao đâu
Chấn Hưng vừa gỡ chiếc cà vạt ra vừa nói
-Vậy em xin phép
Hạ Di bước qua Chấn Hưng nhưng anh đã nhanh chóng ôm chặt cô từ đằng sau
-Anh làm gì vậy,lỡ Serena thấy thì sao?-Hạ Di lắp bắp
-Vậy cứ để cô ta thấy đi,em không biết anh đã cô đơn như thế nào khi mỗi đêm không có em bên cạnh đâu
Chấn Hưng cúi xuống hít hà mùi thơm từ tóc Hạ Di rồi gục mặt mình vào cổ của cô,bờ môi chạm nhẹ vào chiếc cổ trắng ngần
Hạ Di nắm chặt tay của Chấn Hưng
-Tình cảm nhỉ?
Serena khoanh tay trước ngực nhìn cả hai