- Mục Phàm, con làm sao vậy? Tự dưng lại la em gái mình là sao?
- Còn không có ý gì, nhưng Mộc Cát dù sao cũng là vợ của Hoành Dương, nói cho cùng thì bây giờ Thoại Di nên gọi cô ấy một tiếng chị dâu cho phải phép.
Lương Thoại Di chỉ tay vào mình, bảo cô gọi Trình Mộc Cát là chị dâu sao? Đừng có mơ mộng hão huyền nữa, cho dù có đánh chết thì cô ta cũng không gọi một tiếng chị dâu đâu.
Lúc này, Lộ Sa mới để ý thái độ cũng như sắc mặt của con trai về vấn đề này, tuy ngoài miệng anh nói muốn tốt cho mối quan hệ giữa Hoành Dương và Thoại Di, nhưng dù sao bà ta cũng là mẹ đẻ của anh, suy nghĩ gì của anh thì bà ta đều biết rõ mồn một. Không phải chắc chắn mà Lộ Sa khẳng định rằng Lương Mục Phàm con trai bà ta có tình ý với Trình Mộc Cát. Chỉ là Lộ Sa không hiểu, một người con gái vừa tốt tính, gia thế lại khủng như Hạ Tú vẫn không lọt vào mắt của Lương Mục Phàm, trái lại thì con nhỏ nghèo nàn, quê mùa, xấu xí như Trình Mộc Cát lại rơi vào mắt xanh của cả hai cậu thiếu gia này? Đúng là chuyện lạ có thật.
Trước kia Lương Mục Phàm đồng ý liên hôn với Trình gia thì bà ấy đã thấy lạ lắm rồi, bây giờ cùng là họ Trình, cô gái họ Trình lại một lần nữa cướp được trái tim của con trai bà ấy. Chẳng lẽ ai họ Trình đều có sức hút như thế sao?
Trong lúc cả nhà vẫn còn đang ăn sáng, thì Lương Mục Phàm lại một bên vừa ăn vừa lướt bản tin. Nhìn thấy dòng trạng thái xác nhận của Trình Mộc Cát thì anh liền buông bỏ thức ăn, rồi bỏ lên phòng Lương Lực Cường định gọi anh lại hỏi cho rõ ràng, nhưng lại bị Lộ Sa ngăn cản, nói:
- Anh đừng làm phiền nó, cứ để nó suy nghĩ một chút đi.
- Suy nghĩ cái gì chứ? Sắp tới ngày mở đấu thầu rồi, bà coi thằng con trai của bà đi.
Lộ Sa cũng không biết nói gì bây giờ, mặc dù bà ấy những năm nay không quan tâm lắm đến với Lương gia hay Lương Thị, bà ta chỉ cần Lương Lực Cường mỗi tháng chu cấp tiền cho mình là được rồi. Nhưng dù sao thì Lương Mục Phàm cũng là con trai mà bà đứt ruột đẻ ra, nói không có tình cảm là không đúng, không chỉ Lộ Sa cảm nhận được sự thay đổi của Lương Mục Phàm mà ngay cả Thoại Di cũng thấy anh trai mình rất kì lạ, đến cả người mẹ ăn chơi thường ngày... Hôm nay cũng đặc biệt kì quái.
Lộ Sa dùng xong bữa sáng thì cũng đi lên phòng của anh, trên bàn ăn bây giờ chỉ còn lại Lương Lực Cường và Lương Thoại Di mà thôi.
Cô ta nhìn ngó xung quanh một chút, rồi nhìn sang cha mình nói:
- Cha, cha có thấy anh hai rất kì lạ không?
- Kì lạ sao? Ngày nào nó chẳng kì lạ, có gì ngạc nhiên chứ.
Lúc này Lương Thoại Di mới kể lại một số chuyện trước kia cho cha mình nghe, từ việc anh hai nhận nhầm Trình Mộc Cát quê mùa kia là thiên kim tiểu thư Trình Mộc Cát, đến việc Trình Mộc Cát yêu đương với Đỗ Hoành Dương thì trạng thái của Lương Mục Phàm đã rất kì lạ rồi.
Đỉnh điểm là sáng nay, Đỗ Hoành Dương chính thức xác nhận anh và Trình Mộc Cát kia đã kết hôn, thì anh hai liền rơi vào trầm mặc. Cũng không biết khi nãy anh nhìn thấy cái gì mà lại bỏ đi khi ăn chưa được ba miếng.
Lương Lực Cường cũng cảm thấy có gì đó rất không đúng, từ đầu ông ta đã cho người điều tra về Trình Mộc Cát kia, nhưng kết quả thì không khác gì Lương Mục Phàm tìm hiểu. Đến khi Trình Thị lại một lần nữa quay lại thì Lương Lực Cường mới dần dần cảm thấy nguy hiểm, ông ta cũng từng cho người điều tra về chủ của Trình Thị nhưng tất cả nhận lại chỉ là một con số không tròn trĩnh. Đến cả việc Trình Mộc Cát vì sao được vài Trình Thị thì ông ta cũng không điều tra được.
Trước mắt, những thứ ông ta nghĩ được là ở sau lưng cái Trình Thị kia có người chống lưng lớn mạnh hơn Lương gia. Mà ở Minh Thành này ngoài Lương gia ra thì chỉ có một gia tộc lâu đời... Đó là Nguyệt gia, chẳng lẽ người đứng phía sau Trình Thị là Nguyệt gia?
Nếu thật sự là Nguyệt gia thì tốt quá, ông ta sẽ có cơ hội hợp tác cùng Nguyệt gia để làm ăn. Tiềm năng như Lương Thị chẳng lẽ lại không bằng Trình Thị?
- Cha, cha nhanh xem bài báo sáng nay đi ạ.
#Yu~