• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Akiko khó chịu mặc đồ, Marry vẫn chưa tỉnh bùa nên ngủ say như chết. Cô lững thững đi ra mở cửa.

-Vâng?

-Chào em!-Adalia xuất hiện trước cửa với chiếc váy xoè màu đen, nụ cười nhợt nhạt nở trên môi càng làm chị ta trông mệt mỏi.

-Có chuyện gì không chị?-Cô cố gắng để giọng nói của mình không quá khó chịu.

-À, chị muốn rủ em đi đâu đó chơi, chị thấy hơi buồn.-Chị ta đáp lại.

-Đợi em một chút, em tắm cái đã.-Akiko mở rộng cửa để Adal bước vào. Chị ta khẽ nhăn mày rồi cũng chậm rãi nện đôi guốc cao vô sàn phòng ngủ của cô, kèm theo lời thúc giục:

-Nhanh lên nhé!

Akiko chỉ cười mỉm rồi biến mất sau cửa phòng tắm.

Mười phút sau, khi cô bước ra đã thấy Adalia đứng đợi sẵn. Chị ta chắp tay sau lưng, người dựa vào cánh cửa gỗ nặng trịch, bộ dạng có vẻ rất khẩn trương.

-Em xong rồi!-Cô nói.

-Ừm, vậy chúng ta đi!

Lần này, cả hai đều không di chuyển bằng chổi thần mà đi bộ. Akiko có gắng tìm một đề tài gì đó để nói nhưng rồi Adal đều kết thúc nó bằng một cái gật đầu hoặc ừ hữ cho qua, hoàn toàn chẳng để tâm xem người đi bên cạnh mình là ai.

-Chúng ta đi đâu?-Cô cố thử lần nữa vì không thể chịu nổi cái không khí im lặng muốn tắt thở này.

-Chị nói rồi, chúng ta đi chợ.-Adalia lạnh lùng đáp, mắt chị ta không thèm quay về phía Akiko, chỉ hướng về phía trước.

-Chợ ư? Chợ nào?-Cô suýt gắt gỏng nhưng giọng điệu không còn mềm mỏng kiên nhẫn.

-Chợ này hơi xa, đi bộ một chút đâu có chết.-Chị ta cáu kỉnh.

-Sao không bay bằng chổi hay thần thú cho nhanh chứ!-Akiko làu bàu.

-Chị muốn đi bộ với em, thế thôi.

Cả hai lại ngập chìm trong yên lặng hồi lâu. Akiko không thèm bắt chuyện nữa, thái độ của chị ta khác hoàn toàn với lần đi chơi trước. Chẳng lẽ chị ta mắc bệnh đa nhân cách?

-Chị đã biết chuyện đêm qua!-Adalia chợt nói.

-Chuyện gì?-Cô nhất thời không hiểu, ngây ngô hỏi lại.

-Em và Leo đều không về nhà kể từ khi vũ hội kết thúc. Và sáng nay, anh ấy trở về với bộ quần áo dự tiệc nhăn nhúm và đầu tóc rối bù. Lúc chị đến, em cũng chỉ về chưa đầy nửa giờ.-Chị ta đều đều kể lại, Akiko hoàn toàn không thể nắm bắt được tâm trạng và thái độ của chị ta đối với mình.

-Thế chị tìm em vì cớ gì, chúng ta đâu có đi chợ?.-Bước chân cô hơi chậm lại, phần nào đó trong cô đang cảm thấy bất an.

-Em và Leo đã qua đêm với nhau, đúng không? Cứ nhìn gương mặt thoả mãn của anh ấy thì biết. Một đêm ngọt ngào nhỉ?-Không thèm trả lời câu hỏi của cô, chị ta đáp lại với thái độ bình thản đến kì lạ.

-Chị rốt cuộc muốn gì?-Cô dừng hẳn lại, Adal đi phía trên cũng quay ra nhìn cô.

-Ghê chưa, đi chơi với bạn trai của tôi mà còn hỏi tôi muốn gì, cô có phải trơ tráo quá mức rồi không?-Chị ta trừng mắt, vẻ dữ tợn lúc này đối nghịch hoàn toàn với hình ảnh hiền lành xinh đẹp của chị ta.

-Leo nói rằng chỉ coi chị như em gái mà thôi. Tôi không phủ nhận quan hệ giữa tôi và anh ấy. Và mong chị chấp nhận.-Cô nói dịu dàng, nhưng Adal thì cứ như sắp ăn tươi nuốt sống cô đến nơi.

-Chấp nhận ư? Cô có biết những ngày tháng trước khi có cô chúng tôi đã hạnh phúc thế nào không? Sau khi trở về tôi chỉ mong được quay lại những ngày tháng đó, thế mà cô xuất hiện, làm anh ấy thay đổi. Thậm chí bây giờ anh ấy cũng không tâm sự với tôi nữa!-Mắt Adal thấp thoáng mấy giọt lệ, chị ta "trưng bày" nỗi thống khổ tuyệt vọng như diễn viên của một bộ phim tình cảm ngược tâm. Akiko cảm thấy chị ta thật giả tạo.

-Chị nghĩ sao cũng được. Em biết là chị giận em, nhưng quyết định quan trọng nhất vẫn là Leo, và em tôn trọng quyết định đó.-Cô quay gót định bước đi thì chợt cảm thấy một lực hút rất mạnh đang cuốn xoáy lấy mình. Adal vươn tay, những nguồn ma lực màu đen đang cuồn cuộn tuôn ra từ ngón tay của ả.

-Chị tính làm gì?-Cô vội vàng lập kết giới ngăn luồng khói đen chạm vào người.

-Thủ tiêu ngươi, ta vốn dĩ trở về chỉ để ngươi biến mất, sau đó tẩy não Leo, sau đó nữa ta sẽ thành Thủ Lĩnh của Magicland.-Mắt của Adal ngập tràn tham vọng đến đỏ sẫm lại, giọng cô ả khàn khàn, mấy ngón tay thon dài giờ đen ngòm và chĩa móng vuốt sắc như dao.

-Chị điên thật rồi!-Cô bắt đầu cảm thấy không gian xung quanh thay đổi, một màu đen sẫm vây quanh như kết giới có bán kính mười mét, Adal giờ đã hoá thành người khác, mái tóc đen dài rũ ra như ma nữ, tay thì đầy móng vuốt.

-Chết đi!-Chị ta rít lên the thé sau đó phóng mái tóc dài vào Akiko, đụng phải kết giới nghe ken két, cô thấy chân như trượt đi mấy phân, chị ta quá mạnh.

Cô tháo dây chuyền và hoá phép thành Thuỷ Kiếm rồi chém đứt mớ tóc dài kia, nhưng dường như ngay lạp tức nó dài lại và vây kín kết giới như tổ kén, chém bao nhiêu cũng không xuể, rơi vào thế bị động, cô không có cách nào để thoát ra.

-Chết đi!-Adal lại rít lên đay nghiến rồi bóp bẹp dí kết giới, nhưng Akiko đã dùng thuật độn thổ xuất hiện ngay sau lưng chị ta và thọc Thuỷ Kiếm ngay gáy của ả. Chị ta vòng tay ra sau nắm lấy tay cô và hất mạnh cô xuống đất.

-Ngươi không phải là con người! Càng không phải là Adalia!-Cô lồm cồm bò dậy, cổ của ả kia bị lủng một lỗ to nhưng không hề bị chảy máu, thậm chí ả còn không thấy đau đớn.

-Không, đây vẫn là cơ thể của Adalia, chẳng qua cô ta đang bị ếm bùa Ác Ma thôi!-Ả kia trả lời, giọng đờn đợt như đang say rượu.

Akiko đã tìm hiểu qua các loại bùa chú nên biết, bùa Ác ma cũng thất truyền từ lâu nhưng vô cùng ghê gớm. Được mệnh danh là ma kí sinh, nó có thể giết chết linh hồn của cơ thể và nắm quyền chi phối cơ thể đó. Dưới tác động của bùa, cơ thể sẽ dần biến chất và có thể tự động tái tạo da thịt hay ma lực đã mất. Lỗ hổng giữa cổ của Adal vì thế mà lành lại nhanh như chớp.

Nhưng bùa Ác ma có nhược điểm là kị ánh sáng, chính vì thế, kết giới đen ngòm này có nhiệm vụ triệt tiêu tất cả những ánh sáng có trong bán kính mười mét.

Cô suy ngẫm một hồi rồi chợt nhớ ra. Muốn triệt tiêu bùa thì phải tìm kí hiệu.

Note: • Lời nguyền-Ấn nguyền: phá bỏ bằng chính bản thân hoặc dưới sự hoá giải của con người.
• Bùa-Kí hiệu: tìm và xoá ấn nguyền là giải được bùa.

Kí hiệu Ác ma thường xuất hiện ở những nơi khó thấy như da đầu, lòng bàn chân, hay ở đâu nữa thì không biết, nhưng chúng chỉ là những kí hiệu bé li ti, lại càng khó thấy hơn.

"Tinh linh, kiếm cho ta 'giòi tuần tra đi!" Cô liên lạc với tinh linh qua nội tâm, nó lập tức nhận lệnh và biến mất, chỉ nửa giây sau, nó quay lại với một con giòi nhỏ màu vàng trên tay.

"Tốt, tranh thủ lúc ta chiến đấu mà nhét con giòi vô người ả."

Tinh linh nhanh nhẹn làm theo. Nó tàng hình và phóng ra khỏi nội tâm của Akiko, nhân lúc Adal không để ý mà bỏ con giòi vào tay ả. Con giòi chui vào da thịt và biến mất ngay tức khắc. Ả sau khi phát hiện có vạt lạ xâm nhập thì điên cuồng la hét.

-Ngươi vừa làm gì ta hả?

-Bí mật.-Cô cười ranh mãnh. Con giòi sau khi đi tuần tra thì báo cáo đã phát hiện kí hiệu ở trên mu bàn tay của ả, lẫn vào ấn nguyền nên khó phát hiện.

Cô âm thầm nở nụ cười.

"Thấy rồi nhé!"

End chap 41

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK