• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vi Vi cùng Vilian đến căn hộ của hắn , là một nơi cách tập đoàn Phí thị không xa, giá căn hộ rất cao , nhưng mà , Vi Vi nghĩ , đối với người làm việc bên cạnh Phí Nặc Nam như Vilian , nếu hắn nói giá nơi này cao như vậy, phỏng chừng những người bình thường cả đời cũng đừng mơ tưởng đến mua được một căn .
” À.” Lúc đưa tay bấm số tầng trong thang máy , Vilian nói :” Lát nữa đến nhà tôi , tình huống sẽ có chút phức tạp, cô…. nên chuẩn bị sẵn sàng.”
Tình huống phức tạp , còn muốn cô chuẩn bị sẵn sàng trước ?
Vi Vi nghiêng đầu nhìn Vilian , hai mắt sáng rực :” Nhà của anh có phải có thứ gì đó thực đặc biệt không ?”
Trán Vilian giăng đầy hắc tuyến , vì cái gì cô ấy không để tâm đáng bộ dáng cảnh cáo đầy trầm trọng của hắn , ngược lại nhìn qua lại như vô cùng … chờ mong ?
Vilian lo lắng quay đầu nhìn nhìn lên bảng điều khiển , số tầng vẫn đang thay đổi , rất nhanh sẽ đến nơi.
” Chút nữa cô sẽ biết.”
Thanh âm sâu kín của Vilian vang lên , Vi Vi hưng phấn đến nỗi hận không thể xông cửa thang máy lao ra để xem đến tột cùng điều thú vị gì đang chờ đón cô.
Hai người cùng bước ra khỏi thang máy , Villian xách hành lý đi trước dẫn đường , Vi Vi tò mò nhìn đông ngó tây , không biết một lát nữa ” tình huống phức tạp ” nào sẽ xuất hiện nhỉ ? Cô thật chờ mong muốn chết mà !
Sở Tiểu Kiều thích những thứ làm cô ấy hưng phấn cùng kích thích , Vi Vi cũng giống Sở Tiểu Kiều , trước kia nơi mà hai người thích nhất chính là rạp chiếu phim đêm khuya , vừa bước vào rạp , không biết có phải do muốn tạo cảm giác cho khách xem hay không , phía sau lưng bọn họ gió thổi lạnh cả sống lưng , màn hình to lớn cũng bắt đầu trình chiếu bộ phim kinh dị.
Cảm giác đó …. thật sự quá kích thích !
Vi Vi xúc động , hai nắm tay đặt dưới cằm đầy thích thú , thân thể hơi rướn lên, Vilian xoay người toan nhắc nhở cô một chút , nhưng vừa nhìn thấy động tác biến thái kia , hắn lập tức ngậm miệng lại.
Vilian lấy chìa khóa mở cửa , nhưng dường như có một tiếng mở cửa khác chợt vang lên , Vilian thở dài , tập mãi cũng thành quen , hắn tiêu sái bước vào , Vi Vi vẫn còn duy trì tư thế kia , trừng trừng nhìn đám người như hổ đói dũng mãnh nhào ra.
Mấy cửa nhà bên cạnh cũng đồng loạt mở toang , sau đó cả nhà tụ họp vây lấy cô và Vilian ,những ánh mắt kia đều không hề kiêng kị nhìn chòng chọc vào Vi Vi.
Vilian thản nhiên đi vào trong , buông hành lý xuống, hắn toan đổi dép , nhưng phía sau còn chưa thấy có động tĩnh gì , xoay đầu lại , không ngoài ý muốn nhìn thấy vẻ mặt bị dọa đến đần ngốc của Vi Vi.
Hắn biết chắc sẽ có kết quả này mà…
Xoa xoa mi tâm[1], Vilian đảo tầm mắt qua người đã bị nhìn đến mức đại não gần như biến dạng: :” Nhìn đủ chưa ? Còn không mau đi vào !”
[1] mi tâm : nơi giữa hai đầu lông mày.
Đây cũng không phải là lần đầu Vilian tức giận , nhưng đây là lần đầu tiên Vi Vi nghe hắn dùng ngữ khí như vậy nói chuyện , nhất thời , cô liền ngộ ra được , bình thường hắn nói chuyện với cô có bao nhiêu là ôn hòa cùng đáng yêu.
“ Một nhà ba người “ [2]đi đến gần Vi Vi.
[2] Một nhà ba người : Cha , mẹ , con.
” Ôi , sống chết như thế nào cũng không chịu đi xem mắt , hóa ra là đã có bạn gái !”
Lời nói này xuất phát từ người phụ nữ trong ” một nhà 3 người kia”
Bạn gái…. trong đầu Vi Vi lập tức hiện lên ba chữ to đùng : Âu . Ba . Tang ![3]
[3] Âu ba tang : Từ mượn của tiếng Nhật ( obasan) ý chỉ người phụ nữ lớn tuổi hoặc nói theo nghĩa bóng là bà tám.
Tính chất của obasan :nói chuyện lớn tiếng ,chanh chua,thích cậy già lên mặt , bắt nạt người trẻ tuổi,thành kiến rất sâu , luôn tự cho mình đúng , không nghe ý kiến người khác,động tác cùng ngôn ngữ thô lỗ , không lễ phép,ăn lớn tiếng,cho rằng phụ nữ qua 30t không kết hôn chính là lỗi ,nhìn người cũng không nhìn ưu điểm , chỉ biết nhìn khuyết điểm, cho rằng phụ nữ không cần học cao , chỉ cần lớn lên tìm người chồng tốt mà gả, trừ việc ở nhà xem Tv cũng không có thú vui gì khác, lúc tám chuyện không nói xấu người khác cũng là than khổ về chuyện gia đình. Một đám obasan ngồi cùng nhau chính là một tai họa.


” Bác gái ( Cô cô ) ơi .” Tiếng nói non nớt vang lên từ phía sau người phụ nữ kia , Vi Vi nhìn thấy một cậu bé tò mò chạy ra từ đằng sau mẹ nó , nắm chặt váy Vi Vi bắt đầu ríu rít :” Có phải về sau em sẽ gọi chị là bác gái ?”
Vi Vi một tay bảo vệ chiếc váy của mình , một tay XXOO , đi chết đi , mày cho mày là Dương Quá à ! Còn nữa , đừng có kéo , hôm nay chị đây mặc váy rất ngắn a , còn kéo ? Còn dám kéo !
Dù sao cũng là người xa lạ , hơn nữa đối phương lại là một đứa con nít , cho nên Vi Vi chỉ có thể nhẫn nhịn.
Cậu bé thấy Vi Vi nhìn mình , cười hì hì nói với người phụ nữ kia :” Mẹ , mẹ xem , bác gái rất thích con đó !”
Là cầu xin a ……….Thì ra mắt của tên nhóc này thật không tốt !
” Bạn nhỏ.” Vi Vi nhìn váy của mình , ” Có thể tạm thời buông váy của chị ra được không ?”
” Chị ?” Đôi mắt to xinh đẹp của cậu bé chớp chớp , nghi hoặc nhìn người phía sau Vi Vi , ”
” Bạn gái của bác trai ( bá bá ) …. phải gọi là chị ư ?”
( Bá bá : anh trai của cha )
Tên nhóc đang nói chuyện với ai vậy ?
Vi Vi gắng gượng túm chiếc váy rồi xoay lại nhìn , Vilian lúc này đang cầm áo khoác đứng ở đằng kia.
Bác trai ?
Vilian là bác của tên nhóc này ?
Giống như vì chứng minh cho nỗi nghi hoặc trong lòng Vi Vi , chiếc váy lại bị kéo xuống thêm chút , cậu bé bướng bỉnh lôi Vi Vi đến trước mặt Vilian :” Bác trai , không phải lần trước gặp bác , bác bảo cháu gọi cái chị kia là bác gái sao ? Bác nói bạn gái của bác , cháu phải gọi là bác gái mà , sao bây giờ lại không gọi như vậy nữa ?”
Được rồi , con nít nói chuyện không kiêng dè , hơn nữa… rất đáng yêu !
Vi Vi nhất thời quên mất bàn tay bé con kia còn đang nắm chặt váy cô không buông , nhìn gương mặt xấu hổ phiếm hồng của Vilian , lại chú ý đến ánh mắt sâu kín của bầy sói xung quanh , đáy lòng cô chợt rít gào, tin hot tin hot , hơn nữa còn là tin tình ái của tên kia ! Mau làm cho tin tức này bùng nổ lớn một chút đi !
Vilian nhìn những ánh mắt nhất trí chung quanh , khóe mắt bắt đầu co rút , nhìn về phía Vi Vi , vẻ mặt cô áy , đặc biệt lại giống hệt những người đó….. hóa ra lời nhắc nhở của hắn trong thang máy đều dư thừa !
” Cục cưng ” Vilian nhìn cậu bé , ” Cháu phải kêu người này là chị , cô ấy là bạn tốt của bác , không phải bạn gái , biết không ?”
Cậu bé nhu thuận ” à” một tiếng , sau đó gật gật đầu.
” Ngoan.” Vẻ mặt Vilian lúc này mới thả lỏng một ít.
Không có kịch hay để xem , Vi Vi lại quay lại nhìn góc váy đáng thương của mình , tên nhóc này thật đúng là cứng đầu , túm váy của cô lâu như vậy vẫn không thấy mệt ?
” Tốt lắm , bây giờ có thể buông váy của chị ấy ra rồi.” Vilian vỗ vỗ đầu cậu bé , nói.
Cậu bé lại ” à ” lên một tiếng , sau đó ngoan ngoãn buông tay , rốt cuộc cũng được tha mạng…. Vi Vi kích động nhìn chiếc váy , không biết tên nhóc đó kéo như vậy có làm cho váy của cô bị hỏng không nữa……..
Vi Vi còn đang bận lo lắng, hoàn toàn không dự kiến được một sự kiện ngoài ý muốn xảy ra——-
” A” cậu bé la lên một tiếng rồi ngã sóng soài trên mặt đất , vấn đề ở đây là———- nó còn túm lấy váy của cô aaaaaaaaaa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK