• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Bạch Huyết Điêu, bộc phát yêu khí điên cuồng thi triển phong nhận công kích.

Chúng tu sĩ hoảng sợ trong chốc lát, ngay sau đó chính là kích phát vô số phòng ngự phù triện, mới có thể ngăn cản được.

Bất quá hiện tại phù triện đã dùng hết, linh lực cũng đã tiêu hao hơn phân nửa, muốn tiếp tục liên thủ ngăn cản Bạch Huyết Điêu phong nhận, có thể nói có lòng mà không có sức!Nếu như Hi Tuyết có thể lại thi triển một lần nữa Lôi Âm Quang, có lẽ nắm chắc được bảy thành chém giết nó, nhưng mà trên đời không phải cái gì cũng như ý mình muốn, luôn có nghịch cảnh !Lúc này nhóm tu sĩ đã tuyệt vọng, ba mươi sáu kế tẩu vi thượng sách, nội tâm chỉ biết cầu may, con Nhị Cấp yêu thú này không nên nhắm vào mình đầu tiên, để bản thân có cơ hội thừa loạn trốn thoát, lúc này đã có người không chịu nỗi nữa, lập tức bỏ chạy nội tâm hận cha oán mẹ, sinh ra chỉ có hai cái chân, chạy trốn không đủ nhanhCó tiền lệ, thì càng dễ làm nhất thời đám tu sĩ mạnh ai nấy chạy trối chết.

Lê Hi Tuyết sắc mắt tái nhợt, ngồi bệt dưới đất toàn thân vô lực không thể nhúc nhích, lúc này một tên tu sĩ đang chạy trối chết, bỗng nhiên một luồng phong nhận phóng tới đánh bay hắn, thân thể ở giữa không trung chia làm hai rơi xuống đầm nước.

Lê Hạo chứng kiến cảnh này, nội tâm khẽ động, lập tức cõng Hi Tuyết lên, lấy ra một đai lưng vải cột chặt nàng ở sau lưng, dán mấy lá phù triện phòng ngự, cùng tị thủy phù phi thân vào đầm nước.

mặc kệ bên dưới có cái gì yêu thú, hiện tại đây là cách duy nhất để thoát thân!.

"Aaa!"Lúc này, mấy tiếng kêu thảm thiết vang lên.


Có hai ba tên tu sĩ ý đồ thừa dịp đại loạn chạy trốn vào rừng rậm.

Mặc dù Bạch Huyết Điêu linh trí còn thấp, không bằng nhân tộc.

Nhưng cũng không phải đần độn.

Từ đầu nhìn phương hướng nhóm người này chạy, nó đã biết sẽ chạy đến đầm nước này, mà trong đầm lại có không ít yêu thú, trên bờ thì cây cối thưa thớt.

Chạy đến nơi này chẳng khác nào là rơi vào tuyệt địa, cuối cùng đều sẽ bị nó đuổi tận giết tuyệt!Nên từ đầu nó đã không xuất toàn lực đuổi giết, cứ chậm rãi mà dồn nhóm tu sĩ nhân tộc chạy đến nơi này, ý đồ không chừa một tên còn sống ra khỏi Vân Thuỷ Trạch!Nó ngừng chém giết những tu sĩ khác, truy sát những tu sĩ bỏ trốn vào rừng cây, Mấy tên lạc đàn tu sĩ, làm sao có thể nhanh hơn Nhị cấp yêu thú, lại là phi cầm yêu thú!Cơ hồ là trong nháy mắt liền bị đuổi kịp, bị phong nhận chém thành hai khúc, những tu sĩ còn lại thấy cảnh này, thân thể không rét mà run, vô cùng sợ hãi.

Bạch Huyết Điêu điên cuồng ở trên bầu trời, phóng xuất phong nhận tàn sát chém tận giết tuyệt, không cho một tên nào trốn thoát!Vũ Lạc, Trần Lạc Nhi cùng thủ lĩnh tiểu đội khác, sắc mặt âm tình bất định, bọn hắn mặc dù có át chủ bài, nhưng cũng không mạnh hơn tầng thứ ba cầm đạo của Hi Tuyết bao nhiêu, thi triển linh lực sẽ mất hết, nếu ngay lúc đó có một tên đâm một đao sau lưng, thì một mạng liền ô hô.

Bọn hắn tâm trí như yêu hồ, mới có thể ở tiên thành lăn lộn đến cảnh giới bây giờ, làm sao mà chịu thiệt làm người đầu tiên bộc lộ át chủ bài.

"Trốn!"Hết cách, chúng tu sĩ cũng đi theo Lê Hạo phi thân xuống đầm nước, Bạch Huyết Điêu là phi cầm yêu thú, nên muốn đuổi giết xuống đầm nước cực sâu này là chuyện không thể nào.

Nhân tộc tu sĩ, có thể dùng tị thuỷ phù, tị thuỷ châu, hoặc là dựa vào bản năng tu sĩ cũng có thể nín thở, ở dưới nước một ngày hai ngày không có vấn đề gì.

Bản năng cầu sinh của nhân tộc rất mạnh, Dù chỉ có thể trốn được nhất thời, so với chết ngay lập tức cũng tốt hơn nhiều!" ùm ùm!"Còn sót lại ba mươi mấy tu sĩ Luyện Khí Kỳ, rơi vào đường cùng liền nhao nhao nhảy xuống nước.

Lê Hạo cùng Hi Tuyết lúc này, đã chìm xuống đầm nước mấy trượng, tay hắn cầm trọng kiếm cảnh giác, đề phòng dưới nước yêu thú.

Ở dưới đầm nước chậm rãi bơi đi, bỗng nhiên một đợt sóng nước từ xa đánh tới, một con nhất cấp đỉnh phong ngư yêu thân hình gần hai trượng, cặp mắt như hai cái đèn lồng, lân giáp màu xanh nhạt, hàm răng nhọn hoắt đang bơi lại chổ này.

Lê Hạo da gà nổi lên, nhưng ờ dưới nước hắn không có cách nào ẩn núp, dùng ẩn thân phù cũng không được, loại này phù triện chỉ là một cái thủ đoạn che mắt mà thôi, nếu như nhị cấp yêu thú dùng thần thức cẩn thận dò xét cũng trốn không thoát!Lê Hạo ngũ đại đan điền linh lực bộc phát, trọng kiếm loé lên nhàn nhạt ngũ sắc chi quang, chém ra một kiếm, ngũ hành kiếm khí lập tức phóng tới ngư yêu.


Nó cảm nhận được nguy hiểm, toàn thân yêu khí lập tức bộc phát thành một cái màn chắn lam sắc, đón đỡ ngũ hành kiếm khí.

Màn chắn lam sắc cùng kiếm khí va chạm, kiếm khí liền bị tiêu tán, Lê Hạo chứng kiến trong lòng ngưng trọng, vừa nãy mặc dù không phải là toàn lực của hắn, nhưng cũng đã bảy phần lực lượng rồi, vậy mà không thể làm gì được nó.

Ngư yêu phẫn nộ, há miệng phun ra sáu cái thuỷ cầu khoảng hai thước, phóng tới Lê Hạo.

Thuỷ cầu lao tới cực nhanh, Lê Hạo lập tức ngưng tụ linh lực màn chắn bảo vệ toàn thân, lách người né tránh nhưng vẫn bị một cái thuỷ cầu đánh trúng một tiếng nổ vang lên.

"Ầm"Lê Hạo phun ra một ngụm máu, tuy nhiên cũng không phải bị trọng thương, chỉ là khí huyết sôi trào không khống chế được phun ra một ngụm máu mà thôi.

Lúc phun ra thuỷ cầu, ngư yêu cũng đồng thời vẫy mạnh đuôi cá lao tới đối thủ của nó, thân hình to lớn lao nhanh tới.

Lê Hạo thấy vậy, lập tức dẫn thiên địa chi thế ngưng tụ lại một truyền vào trọng kiếm, bổ ra nhất kiếm.

Nhắm ngay đầu ngư yêu bổ xuống, trọng kiếm tiếp xúc đầu cá bổ ra một vết thương gần hai thước, máu tươi màu xanh tung toé, một mùi tanh tưởi toả ra.

Ngư yêu đau đớn lập tức xoay người, đuôi cá cứng như sắc thép, vẫy mạnh quất vào đối thủ.


Lê Hạo thân thể bị đuôi cá đánh bay đi khoảng mấy trượng, đồng thời đuôi cá cũng đánh trúng Hi Tuyết.

mấy lá phòng ngự phù triện trước khi nhảy xuống đầm nước dán lên, đã được kích phát thành màn chắn để bảo vệ nàng cũng bị đánh tan.

Nội tâm ngưng trọng, Lê Hạo lại tiếp tục lấy ra phù triện dán lên người Hi Tuyết, từ túi trữ vật lấy ra sáu thanh tiểu phi kiếm, linh lực hoá tơ truyền vào, tiểu kiếm biến lớn hơn một thước hai thước.

Ngự Kiếm Thuật của hắn, từ lúc ở Lam Ninh Sơn lịch đã đột phá đến nhị quyết, nhưng do thiếu khuyết phi kiếm nên cũng không thể thi triển, nên về tới tiên thành hắn liền mua thêm ba thanh phi kiếm.

Mặc dù Lê Hạo chỉ là luyện khí kỳ tầng thứ sáu, nhưng thần thức thì đã Luyện Khí Hậu kỳ, còn linh lực của ngũ đại đan điền, hùng hậu không thua kém gì Luyện Khí Kỳ đỉnh phong, thậm chí còn hơn một chút bình thường tu sĩ Luyên Khí kỳ đỉnh phong.

Bây giờ thi triển Nhị Quyết Ngự Kiếm Thuật, đối với Lê Hạo không phải chuyện gì khó.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK