Mục lục
Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Để hạ hoả, Thải Thải kêu người hầm mộtchén canh đậu xanh, nàng vừa mới bưng lên, Như Ý liền tiến vào, sốt ruột nói: “Nương nương, vừa rồi Hoàng thượng triệu kiến quốc trượng đạinhân, ban cho ông ấy một bức tranh, hình như nội dung bức tranh lại làmcho ông ấy phải nhảy dựng lên đấy.”

“Tranh gì thế?”

Thải Thải hỏi.

“Hình như là bức tranh tú nữ đồ vẽ Nương nương lúc còn khuê các do Chu đại nhân đưa vào cung thì phải.”

“Bức đó thì sao?”

Thải Thải nhấp ngụm nước đậu xanh, hừ,thưởng cho cha là đúng rồi, chuyện này là do ông khởi xướng, ông cũng là người đã đẩy nàng vào hố lửa, chính là người cha thông minh đấy đấy. Sở Cuồng lấy cha nàng trút giận, thuận tiện cũng trút giận luôn cho nàng.

“Các ngươi tìm người mang một chén thuốcđến Chu phủ an ủi, thuận tiện nói cho lão gia, đã sớm nói qua, giấykhông thể gói được lửa, sau này, đừng gạt người nữa!”

Ngự thư phòng, Sở Cuồng trong lòng rốtcục cũng hơi thoải mái một chút, vừa rồi hắn lấy bức tranh làm mù mắthắn kia đem thưởng cho ‘nhạc phụ’ của hắn, lại tiện tay đề lưu niệm trên đó từ ‘Phì áp tước sấu đồ’, hơn nữa muốn Chu đại nhân treo ở trongphòng, sớm muộn gì cũng phải có ba nén nhang. Ha ha ha, hắn không khỏiphát ra một trận cuồng tiếu, cười đến chảy cả nước mắt. Hẳn là lên biếtơn hắn, Chu gia bọn hắn dùng bức tú nữ đồ giả để lừa mắt hắn. Trên bứchoạ đó là Chu Thải Thải sao? Căn bản đó là kết quả sau khi lấy đi mấychục cân thịt của một con vịt béo, bây giờ nhất định cho Chu gia bọn hắn vĩnh viễn phải xấu hổ vì chuyện này, hơn nữa cũng phải cảm kích vì hắnđã không lấy đi nửa cái mạng già nua kia!

(‘Phì áp tước sấu đồ: ‘tước sấu’ = gầy, Bức tranh Con vịt béo ‘gầy gò’, mìnhluận thôi, vì ý của Cuồng ca là muốn châm biếm Thải Thải và Chu lão tửmà, con vịt béo thì làm sao mà ‘gầy’ được chứ? :D )

“Hoàng thượng, hai chữ ‘phì áp’ kia đềrất hay, bút pháp cũng là tuyệt hảo ~” tiểu thái giám ở bên cạnh nịnhnọt, Hoàng thượng thích nghe gì liền nói cái ấy.

“Ngươi nói Trẫm mới nhớ, mau chuẩn bị giấy bút mực ra đây.”

“Vâng.”

Mở cuộn giấy ra, Sở Cuồng nâng tay, trênmặt viết ba chữ, ‘Phì áp cung’, viết xong liền nhếch môi cười, nói: “Đem cái này, làm thành biển, rồi thay thế biển ‘Phượng Tảo cung’ thành cáinày đi.”

“Phụt ——!”

Tiểu thái giám nhịn không được cười ra tiếng: “Vâng”

Con vịt béo kia làm sao xứng đáng sốngtrong Phượng Tảo cung chứ? Rõ ràng đó là một con vịt béo đến nỗi có thểchảy ra mỡ mà thôi.

Người động thủ cũng thật nhanh, sáng ngày hôm sau đã khênh tấm biển đến Phượng Tảo cung, lại mang một cái thangtrèo lên tháo tấm biển Phượng Tảo cung đã treo suốt trăm năm qua xuống,tiểu thái giám đi theo từ đầu đến cuối cố nén cười, đừng nói Hoàngthượng chơi người cũng không phải chỉ tổn hại bình thường đâu nha.

Mới hạ biển xuống, Như gia ba tỷ muội đã đi ra hỏi: “Các ngươi đang làm cái gì đó?”

“A, chúng ta phụng Hoàng mệnh đến giúp Nương nương thay tấm biển.”

“Đang êm đẹp, sao lại thay biển làm gì?”

Như Ý nhíu mày, nhìn sang quả nhiên liền thấy tấm biển mới đã bao bố bao bọc cẩn thận đang được đặt bên cạnh.

Tiểu thái giám không có lá gan dám nói đó là tấm biển đề ‘Phì áp cung’, cũng không dám châm chọc Thải Thải. Như Ý đi qua, đem mặt tấm vải bố lật lên, trong lòng thầm kêu một tiếng ‘âyda’, trong nháy mắt cơn tức giận nảy lên trong lòng, mặt cũng đỏ bừng.Như Nguyệt thấy sắc mặt tỷ tỷ quái lạ liền đi qua, vừa nhìn thấy, haimắt liền trừng to, đừng nhìn nàng tên Như Nguyệt mà nhầm, tính nàng nóng nảy, võ công cao cường, tay chân lại rất có khí lực, xoay người, lậptức đá một cái vào đùi thái giám kia, tiểu thái giám ‘ây da’ một tiếng,ngã xuống đất, vội vàng khóc nói: “Ngươi đánh ta cũng vô dụng, đây làHoàng thượng tự mình đề bút muốn chúng ta đi thay, là Hoàng mệnh đấy.Các ngươi dám vi phạm Hoàng mệnh sao?!”

Ba nha đầu chưa từng gặp phải chuyện nhục nhã như vậy, mắt đều nhanh đỏ hoe. Trở lại trong cung, Thải Thải đangnghịch với con vẹt, thấy các nàng sắc mặt khó coi đi vào liền hỏi: “Cácem làm sao vậy?”

“Nương nương, người ra xem đi…..”

Thải Thải vừa đi ra, mọi người đều quỳxuống, kể cả tiểu thái giám đang cầm tấm biển cũng vậy. Đám người cườicợt ven đường cũng vội vàng né ra một bên, Thải Thải đi đến, ngẩng đầunhìn lên, chỉ thấy nguyên bản tấm biển đề ba chữ ‘Phượng Tảo Cung’, hiện giờ lại biến thành ‘Phì áp cung.’

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK