• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong sáu tiếng ngắn ngủi, game đã có biến.

Đầu tiên là tập thể Hữu Phượng Lai Nghi cùng mãn cấp, sau đó lại có chuyện họ giết chết Boss và là đội tiên phong đẩy phó bản, cuối cùng là kiếp thiên lôi kéo tới vì Thần Khí mà Đồ Khâm Nguyên Hóa đã luyện ra. Trong lúc nhất thời, mọi ánh hào quang nổi bật đều soi sáng lên Hữu Phượng Lai Nghi, một bang phái cực nhỏ vừa được thành lập thôi.

Tạm thời không đề cập tới chuyện mãn cấp, chúng ta cùng bàn về chuyện giết chết Boss cấp 120 và đẩy phó bản mới đi, đây là hai chuyện dễ làm tới vậy à? Năm đó khi cấp cao nhất trong game là 70 và Kiếm Chỉ Trời Cao đi giết Nữ Oa, chỉ một kỹ năng sống lại khi gặp đất này của nó thôi mà đã khiến đám người chơi mệt thấy tía luôn rồi. Công ty game thì không chịu công bố số liệu của Boss, người chơi toàn phải tự tìm hiểu không thôi. Thậm chí họ còn không biết vì sao mình đánh không chết Nữ Oa này nữa cơ, đánh suốt khoảng ba ngày gì đó mới tìm được đường ra.

Mỗi con Boss trong <Ngao Du Thái Hư> đều được thiết kế tới mức cực kỳ tài tình từ hình mẫu của những đặc điểm thần thoại cổ đại của Trung Quốc. Mà thật ra thì thú lông hổ âm phủ cũng không khó để đối phó đâu. Kỹ năng đáng sợ nhất của con Boss này là nó biết đọc tâm. Trong truyền thuyết thần thoại Trung Quốc, nghe đâu thú lông hổ là thần thú có thể nghe được mọi âm thanh, nó cũng có một thính lực cực khủng để lắng nghe con cháu mình.

Đọc tâm trong game sẽ được thể hiện theo phương diện dự đoán, nó thể biết người chơi sẽ sử dụng kỹ năng gì khi bấm chuột, một con Boss có thể tranh thủ ra tay bằng cách đọc tâm là một con Boss khá khó để đối phó, vậy mà mười người của Hữu Phượng Lai Nghi lại đẩy nó một cách thoải mái như vậy.

Thuồng Luồng của Vu Sơn cũng vậy, điều đáng sợ nhất ở nó là nó có thể chui vào giấc mơ và chém giết người chơi trong đó, có lẽ linh cảm của thiết lập này đến từ chuyện Ngụy Trưng xử trảm Long vương sông Kinh Hà.

*Ngụy Trưng xử trảm Long vương: tóm tắt dựa theo tiểu thuyết Tây du ký của Ngô Thừa Ân là như thế này, Long vương nghe ngóng có người xem bói bảo là một hôm nào đó trên sông nơi ông cai quản sẽ có rất nhiều cá. Nghe vậy ông tức giận vì sợ dân chúng của mình sẽ bị bắt hết, thế là ông đổi giờ để phá rối. Ông thầy bói bảo ông làm vậy là khinh luật trời, sẽ bị chém đầu và kêu ông đi cầu xin vua Đường Thái Tông. Thế là ông chui vào giấc mộng của vua và cầu xin, cuối cùng được vua chấp thuận. Nhưng rồi vua lại quên bác bỏ lệnh giết, thế là cuối cùng Ngụy Trưng, một vị quan tể tướng được giao nhiệm vụ chém đầu Long vương, vẫn giết ông chết (nguồn Wiki).

Hữu Phượng Lai Nghi cũng không nghĩ rằng mình có thể giết Boss nhanh tới vậy. Bách Điểu Triều Phượng nhớ lại quá trình đẩy phó bản rồi hỏi Đồ Khâm Nguyên Hóa: "Cậu có cảm thấy tốc độ khôi phục thanh máu và linh lực của chúng ta nhanh dữ lắm không? Còn nhanh hơn cả số liệu mà game đã công bố nữa cơ đấy."

"Có chứ." Đồ Khâm Nguyên Hóa gật đầu kiên quyết, "Nhanh hơn lúc tôi có uống thuốc nữa cơ. Tôi cảm thấy sau này tôi chẳng cần mang trị liệu sư theo làm gì đâu."

Một em gái là trị liệu sư trong bang đá hắn một cú: "Vậy ông đừng có dẫn theo thật đó nhé!"

"Tôi biết bản lĩnh luyện khí của cậu rất lợi hại, nhưng cũng không phải là kẻ mạnh nhất, vậy mà cậu lại lập tức luyện ra Thần Khí, có phải hơi thoải mái rồi không thế? Công ty game rác rưởi đó có thể cho chúng ta xác suất thành công cao tới vậy à?" Bách Điểu Triều Phượng hỏi.

Đồ Khâm Nguyên Hóa nói: "Chiếc lân giáp vàng này mà đem bán ra ngoài thị trường thì chắc không thấp hơn bảy đơn vị đâu, xác suất luyện ra Thần Khí với năng lực này là một phần nghìn, có khi còn thấp hơn nữa cơ! Tôi cảm thấy hôm này mình được trời độ đó chứ."

Trời có độ hay không thì không rõ cho lắm, nhưng bây giờ, cả đại sảnh của bang hội Hữu Phượng Lai Nghi đã bị bao phủ bởi tia sáng màu vàng lấp lóe rồi. Sau khi con rồng đó rống xuyên chùm mây sét, vểnh đuôi bay tới bay lui trên đỉnh đại sảnh một cách thanh lịch, lân giáp cũng tự nhuộm thêm tia sáng màu vàng trông có chút chói mắt.

Bách Điểu Triều Phượng ngẩng đầu nhìn con rồng đang vui vẻ, nhớ lại vảy rồng đã giúp mọi người thăng cấp mà nghĩ có phải sức mạnh của vảy rồng đã tăng thêm trạng thái gì đó của họ nên mới nâng cao tốc độ khôi phục nhanh tới vậy.

Lúc ở trong phó bản, rõ ràng là họ bị Thuồng Luồng giết tới mức chỉ còn lại chút máu và sắp bị giết cả đám đến nơi, nhưng chỉ cần lùi xa chút, tranh thủ thêm vài giây thì sẽ khôi phục được nửa thanh máu rồi, vừa đủ để chống chọi với chiêu khủng của Thuồng Luồng.

Bách Điểu Triều Phượng lại nghĩ tới núi lửa hồi trước đó, bang chúng của Bàn Long bị rồng cục súc đánh đến nỗi chết đi sống lại, đánh chết xong rồi cho sống lại, quả nhiên Thần Rồng có sức mạnh khôi phục và khiến người ta sống lại rồi ta ơi.

Bách Điểu Triều Phượng nói: "Dưới tình huống này, có vẻ công ty game sẽ không thể thiết kế ra một con Boss hùng mạnh khác để hấp dẫn người chơi khác nữa rồi, nói không chừng hắn thật sự là sinh vật vượt xa game và tưởng tượng của chúng ta luôn đó. Tôi thấy hơi lo rồi đây, công ty game sẽ không làm tổn thương đến Phong húi cua chứ."

"Ít nhất thì công ty game sẽ không bằng lòng để một kẻ vòng ngoài như vậy xuất hiện trong game đâu." Đồ Khâm Nguyên Hóa cũng nói với giọng lo âu, "Dù tụi mình có giấu kỹ tới mức nào thì mấy người chơi khác cũng sẽ tố cáo thôi."

Mọi người trong Hữu Phượng Lai Nghi nghe xong cũng thấy rất lo, rồng béo lại chẳng biết mô tê gì về chuyện này cả.

Anh bay lòng vòng trên trần nhà làm đèn sáng đủ rồi sà xuống khoa tay múa chân suốt nửa ngày với Bách Điểu Triều Phượng. Cô đoán bậy một lúc rồi hiểu ra Thần Rồng của bang mình muốn một chiếc gương.

Khi rồng béo cứu giúp những thành viên Hữu Phượng Lai Nghi, Bách Điểu Triều Phượng cũng đã hủy bỏ sự kiểm soát của gương hư ảo bằng đạo cụ đặc biệt. Dù sao thì lúc đó họ cũng muốn đi cướp bảo khố của bang Bàn Long mà, bị người ta nhìn thấy thì không ổn cho mấy.

Yêu cầu của rồng béo rất dễ thực hiện, phòng luyện công của Hữu Phượng Lai Nghi có ngay một chiếc gương lớn đây mà. Cô dẫn rồng béo đi tới trước chiếc gương, rồng béo hài lòng nhìn bản thân lấp lánh ánh vàng trong gương.

Anh còn xoa xoa cái bụng vẫn trắng nõn của mình, ừm ừm, cái bụng này là điểm tượng trưng cho sự hùng mạnh của loài Kirates đó. Nhưng mà bây giờ bụng anh tròn quay, vì anh vẫn còn là một con rồng nhỏ hùng mạnh thôi à nghen.

"Gào~" Pang Kirates thỏa mãn kêu một tiếng với mình trong gương.

Mấy em gái của Hữu Phượng Lai Nghi thấy cảnh tượng dễ thương tới nỗi xém nữa đã chảy máu mũi luôn rồi, em gái họa sĩ đã bắt đầu vẽ rồng béo mặc váy vàng rồi nhé.

Bách Điểu Triều Phượng nhìn rồng béo vàng hoe hoàn toàn không có tâm cơ, đơn thuần và lại không hề làm bộ mà cảm thấy rất lo trong lòng.

Họ đang nằm trong tầm kiểm soát của công ty game, lỡ đâu bên đó muốn xóa bỏ sự hiện diện của rồng béo thì chẳng phải là dễ như trở bàn tay rồi à.

Trong lúc Hữu Phượng Lai Nghi đang lo lắng còn mấy người chơi khác trong game thì đang thán phục vì thuộc tính của chiếc lân giáp vàng mà hệ thống vừa công bố, công ty game lại gắn thêm một thông báo nữa.

[Thông báo của hệ thống: Game sẽ update và sửa chữa từ 7 giờ đến 8 giờ sáng mai, mong tất cả người chơi sẽ thông cảm.]

Bách Điểu Triều Phượng nói bằng giọng mẫn cảm: "Mới update xong, bây giờ lại update thêm lần nữa à? Có phải quá nhanh rồi không vậy, gần đây tần suất đóng cửa và update của trò chơi hơi cao rồi đấy, sẽ không phải là vì......"

Cô nhìn về phía rồng béo và nhíu chặt mày. Cô vẫn nhớ rõ lần đầu khi game update là không lâu sau khi Bàn Long bị giết, lần update thứ hai là khi Phong húi cua đối đầu với 30 kẻ địch ở miệng núi lửa, lúc này lại là khi tập thể Hữu Phượng Lai Nghi cùng mãn cấp.

Chẳng lẽ game update nhiều lần như vậy là để quét sạch số liệu biến dị của rồng béo đây hả.

Bách Điểu Triều Phượng đi tới trước mặt rồng béo chiếu lấp la lấp lánh và hỏi: "Thần Rồng ơi, ngài có bị tổn thương gì vào hai lần update trước đó không ạ?"

"Gào~" Lần đầu tiên thì ta dọn núi, lần thứ hai thì có người tới đánh ta, xong rồi bị ta đánh chết á.

Ngôn ngữ không thông với nhau, Bách Điểu Triều Phượng chẳng hiểu điều chi, nhưng cô tự xác nhận lại đáp án của mình thông qua biểu tình của rồng béo.

"Nếu lần này công ty game thật sự đã nghĩ ra biện pháp đối phó với Thần Rồng thì tụi mình phải làm sao bây giờ?" Thiên Nữ Phóng Yên Hoa lo lắng nói.

Cô kệ cha chuyện game có ổn hay không, nhưng Thần Rồng là bảo ối mà Hữu Phượng Lai Nghi mấy cô đã nhặt được, đã vào tới bang phái này rồi thì người khác đừng mơ đến việc tổn thương ngài ấy.

"Tôi cũng không biết nữa," Bách Điểu Triều Phượng nói, "Điều chúng ta có thể làm chỉ là đưa thêm nhiều vũ khí, phù chú và linh dược cho Thần Rồng thôi."

"Không thành vấn đề," Đồ Khâm Nguyên Hóa nói, "Trong bang phái vẫn còn không ít vật liệu, tôi sẽ luyện ra vài phù chú trước 7 giờ ngày mai, mấy bang chúng còn lại đi hái thuốc liền đi."

"Được!"

Sức mạnh của mấy cô trong game đã rất yếu rồi, nhưng vì anh rồng đáng yêu đã bảo vệ và giúp mấy cô thăng cấp, Hữu Phượng Lai Nghi bằng lòng trợ giúp rồng béo bằng cả tấm thân quý giá này.

6 giờ 30 phút sáng hôm sau, Bách Điểu Triều Phượng đưa một chiếc túi màu vàng cho Phong húi cua mặc đồ vàng hoe và đang ăn vạ trước gương không chịu đi: "Tròn này có đủ thứ phù chú gia tốc, phù chú tấn công mọi ngũ hành, phù chú khống chế, phù chú ẩn thân, thuốc khôi phục và rìu quý mà Đồ Khâm Nguyên Hóa cất rất kỹ, ngài cầm hết đi nhé. Tôi không biết mấy thứ mà game thiết kế có thể bảo vệ ngài hay không, nhưng đây đã là tất cả những gì mà chúng tôi có thể làm rồi ạ."

Phong húi cua vàng hoe version đã thăng cấp rất hài lòng với chiếc túi màu vàng này, cũng chẳng nhìn xem bên trong có gì mà chỉ gật đầu vỗ vai Bách Điểu Triều Phượng thôi.

7 giờ đúng, mấy thành viên Hữu Phượng Lai Nghi quầng thâm đầy dưới mắt bị ép phải offline, cả đại sảnh của bang hội chỉ còn lại một mình Phong húi cua vàng hoe thôi.

Anh không cảm thấy cô đơn gì, cứ ngắm mình trước gương mãi không chán.

Ngay lúc này, bức tường lửa cao cấp nhất của game cũng khởi động. Đây là thứ mà bên công ty game đã tạo ra để đảm bảo độ an toàn trên mạng, nó có thể dẹp sạch mọi số liệu không thuộc sở hữu của game, lúc không cần thiết thì sẽ không khởi động. Thật ra, có rất nhiều ông lớn trong công ty phản đối việc sử dụng phần mềm bảo vệ này, dù sao thì Phong Liên Trúc với số liệu kỳ lạ vẫn có thể mang lại lợi nhuận cho game mà.

Nhưng sau khi cả bang Hữu Phượng Lai Nghi thăng cấp, cuối cùng thì công ty game cũng nhận ra rằng mình không thể khống chế được con Boss này. Biến số mà quá lớn thì sẽ tạo nên những ảnh hưởng không thể nào hiểu hết được cho game. Ngay sau khi Đồ Khâm Nguyên Hóa luyện ra Thần Khí, mấy ông lớn trong công ty game đều bỏ phiếu thông qua đề nghị quét sạch và quyết định xóa bỏ số liệu của Phong Liên Trúc.

<Ngao Du Thái Hư> đang chuẩn bị góp vốn đưa ra thị trường nên lúc này không thể để mấy thứ biến dị xuất hiện được.

Rồng béo vẫn ngắm gương không hề biết rằng bên ngoài đang có một đợt lưới lớn đang rà quét tất cả bản đồ trong game, năm phút nữa sẽ tiến vào chủ thành.

Ngay lúc này, anh nhận được tin của hệ thống.

[Kí chủ Phong Liên Trúc xin Pang Kirates hãy giúp đỡ, hắn bằng lòng chi trả 2000 điểm, xin Pang Kirates hãy tới thế giới tinh tế để viện trợ.]

"Không cần em ấy lấy ra 2000 điểm làm gì đâu, ta móc ra là được rồi gào~" Rồng béo vẫn gánh khoản nợ 1257 điểm trên lưng hào phóng bảo.

[Ngài có muốn mang vật phẩm có được ở thế giới game đi theo luôn không ạ? Mang vật phẩm theo thì phải trả mười nghìn điểm, có thể trả trước.]

Rồng béo nhìn quần áo màu vàng và túi gấm cũng màu vàng bên hông mình trong gương rồi không hề do dự mà gầm lên một tiếng.

Muốn trừ điểm thì cứ trừ, ta cứ mang đại mấy đồ vật theo đó, lân giáp vàng hoe trông đẹp mà.

[Được, mở cửa truyền tống.]

Cảnh tượng trời đất ngả nghiêng trong khu truyền tống không hề ảnh hưởng tới thân hình lớn mạnh của Pang Kirates, anh biến thành rồng bự lấp lóe ánh vàng trên đường truyền tống, để chiếc túi vào không gian trong cơ thể của Kirates, gánh số nợ 11257 điểm trên lưng và xuất hiện giữa bầu trời của Sao Nguyên Thủy.

Lúc này đang là buổi tối ở Sao Nguyên Thủy, người phản tổ khổ sở thành lập xong căn cứ trên không, ba thế lực khủng đang quấn vào nhau.

Khi những thành viên Hữu Phượng Lai Nghi đang liều mạng tìm kiếm thảo dược và đạo cụ cho Thần Rồng của bang phái, thật sự có một phi thuyền vũ trụ cực lớn chở 500 người phản tổ vừa trưởng thành vào Sao Nguyên Thủy số 419.

Cá Heo 66 phát hiện được tín hiệu khi phi thuyền vừa xuyên qua tầng khí quyển. Ngay lúc đó, cả quân đế quốc, hải tặc tinh tế và Phong Liên Trúc đều tích cực chuẩn bị cho cuộc chiến.

Hải tặc tinh tế và quân đế quốc giấu mình trong rừng cây, mở hệ thống chặn máy ra-đa lên để tránh người trên phi thuyền rà quét tinh cầu và phát hiện ra bọn họ.

Sau khi phi thuyền hạ cánh, một đám người mang võ trang hạng nặng ép 500 người phản tổ đi xuống, trong đó có 400 người trông chẳng khác gì Chó 16, trên mặt toàn vẻ ngoan ngoãn và chờ mong một cuộc sống mới, 100 người còn lại thì cao khỏe và đầy rẫy vết thương.

Trong đó có một người phản tổ đã bị lột sạch vảy trên người xuống, đuôi cũng bị chặt đứt, máu thịt lẫn lộn, căn bản không nhìn ra bộ dáng vốn có của hắn.

Một đoàn chiến hạm bay ra khỏi phi thuyền, vũ khí của chúng nhắm ngay vào 500 người phản tổ. 100 kẻ bị thương vẫn giữ vững vẻ mặt bình tĩnh như thể đã biết mình phải chết từ lâu, nhưng 400 người phản tổ còn lại thì sợ tới mức ôm chằm nhau khóc lớn.

Họ sớm biết mình sẽ bị đày đi nơi khác, nhưng cả đám đều bị tẩy não như bọn Chó 16 và cho rằng họ sẽ có được một cuộc sống mới ở Sao Nguyên Thủy. Nhưng họ không ngờ rằng chiếc phi thuyền chở mình đi thoắt cái lại biến thành vô số vũ khí lạnh băng mà bọn họ phải đối mặt.

Một giọng nói truyền ra từ trong chiến hạm: "Tuyển thủ Kirates, chắc mày là người phản tổ nhỉ? Mặc dù không biết này có được thiết bị lên mạng bằng cách nào, nhưng điều này cũng chẳng quan trọng gì đâu. Không phải mày tự quảng cáo rùm beng về lòng chính nghĩa và tính kiên trì của mình à? Mày thấy mấy tên người phản tổ này chưa? Muốn cứu bọn họ thì buông hết mọi vũ khí xuống. Đây là nơi ngoài vòng pháp luật, Liên Minh ném bọn người phản tổ ở đây và sẽ chẳng để ý gì tới sống chết của bọn họ nữa, chắc mày cũng hiểu rõ vụ này nhỉ. Cho mày 50 phút, cứ 1 phút trôi qua, bọn tao sẽ giết 10 người."

Hình ảnh 500 người phản tổ bị vũ khí nhắm thẳng lên người được chiếu trên không trung, giữa bầu trời tối tăm cũng có một khung đồng hồ đếm ngược cực lớn.

"Đệt! Đúng là bọn man rợ mà!" Linde nhổ một ngụm nước bọt, khuôn mặt khóc thút thít của mấy người phản tổ được phóng to trên bầu trời, mà đống vũ khí nhắm chuẩn vào người phản tổ máu thịt lẫn lộn đang vận sức chờ đợt kích nổ đầu tiên.

"Các anh em, xông lên nào!" Bản thân Linde cũng là người phản tổ, gã biết rõ hải tặc tinh tế luôn làm mấy chuyện giết người cướp của và mua bán qua lại, gã và cấp dưới cũng chả phải thứ tốt gì. Bọn họ không cảm thấy mình có tội bởi vì bọn họ là những kẻ bị Liên Minh vứt bỏ. Bọn họ không yêu Liên Minh và cũng chẳng có chút thiện ý gì đối với người thường ở Liên Minh cả.

Làm sao mà những kẻ bị vứt bỏ có thể cảm thông cho mấy người thường sống trong một thế giới hạnh phúc được cơ chứ.

Nhưng người phản tổ thì không. Linde cho rằng bọn họ giống y như nhau thôi, toàn là những kẻ bị Liên Minh vứt bỏ hết.

Nhưng chiếc chiến giáp chưa từng trải qua bất cứ huấn luyện và trận đấu nào lại nhanh chân hơn Linde. Để bảo đảm rằng người phản tổ cũng có đủ năng lực để bảo vệ bản thân, Phong Liên Trúc tạm thời đưa vũ khí cho họ.

Đám người Chó 16 nhìn thấy tình huống thảm thương của mấy người phản tổ vừa tới mà không thể nhẫn nại nổi rồi mở chiến giáp xông ra ngoài ngay.

Nhưng họ vẫn tới hơi chậm rồi. Phút đầu tiên đã trôi qua, pháo năng lượng đã nhắm ngay vào mười người phản tổ, Thằn Lằn đang thoi thóp nhìn điểm ngắm tượng trưng cho cái chết mà mỉm cười.

Đây là số phận của hắn rồi.

Ngay lúc Thằn Lằn cam chịu số phận mà nhắm mắt lại, một chiếc chiến giáp đã nhào mình về phía nòng pháo, "ầm" một tiếng, chiến giáp bể tan tành, một người phản tổ té rớt khỏi chiến giáp, chiếc đuôi to màu trắng luôn lắc lắc để thể hiện cảm xúc đã bị vụ nổ đốt đen rồi.

Một làn gió trên không trung tiếp được Chó 16 sắp rơi xuống đất rồi chậm rãi đặt hắn xuống đất. Phong Liên Trúc trầm mặt xuất hiện giữa trời, cậu biết có lẽ họ phải đắm mình vào một trận chiến lớn, nhưng cậu đã xem nhẹ mấy kẻ đê tiện này rồi.

Quân đế quốc và hải tặc cũng vọt ra, Linde phái người bảo vệ những người phản tổ bất lực, vừa sắp xếp lực lượng phòng hộ vừa kêu người chuyển họ tới một nơi an toàn hơn.

Laurie dẫn dắt quân đế quốc lại hoàn toàn không màng đến sống chết của người phản tổ, khi mọi người còn chưa đâu vào đâu, hắn đã dẫn đầu nổ lên phát súng chiến tranh đầu tiên.

Một khi ba bên đã đánh nhau trên một tinh cầu thì tất nhiên tinh cầu này sẽ bị hủy diệt.

Laurie nhìn Phong Liên Trúc trên trời và lộ ra một nụ cười quỷ dị. Tới đây đi, để ta xem con rồng nhỏ tuổi đó sẽ lộ ra sơ hở nào dễ thấy nhất giữa lúc chiến đấu nào.

Cơn giận của Phong Liên Trúc đã khó thể đè nén nổi, đây là lần đầu tiên cậu thấy phẫn nộ tới vậy, cậu hận vì mình không thể giết chết Laurie và đám người võ đài dưới mặt đất.

"Hệ thống, gọi Pang Kirates giúp tôi đi." Phong Liên Trúc đỏ mắt nói.

[Đã rõ.]

Trong nháy mắt khi ba bên bắt đầu cuộc chiến, một chùm sáng lóe mắt chợt nở rộ trên bầu trời tối đen, một con rồng bự chảng và vàng hoe như ông mặt trời xé rách cả màn đêm, nó ngang ngược kéo ánh sáng tới Sao Nguyên Thủy.

"Gào!!!" Tiếng hô vang vọng cả tinh cầu truyền vào trong tai mọi người.

Tác giả có lời muốn nói:

Rồng béo: A Trúc khóc rồi kìa! Ta phải đánh chết các ngươi!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK