• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng vẫn là Từ Cẩn Niên nở nụ cười trước: “Cô nhóc, nhanh trở về nhà tắm rửa rồi đi ngủ đi.”

Lâm Hạ không phục: “Anh khinh thường tôi hả?”

Từ Cẩn Niên cúi người nhìn thẳng vào mắt cô: “Cô bé à, em còn quá nhỏ, tôi không muốn trêu chọc em, có biết chưa?”

Lâm Hạ chưa từng bị ai nói như vậy, máu nóng bốc lên đầu, cô nhón chân lên, cắn một cái lên đôi môi mỏng trước mặt.

Trong đầu đang nhớ lại các tình tiết trong tiểu thuyết mà Tống Tiểu Như hay xem, cô chăm chú gặm cắn thứ mềm mại trong miệng.

Ánh mắt của Từ Cẩn Niên chợt lóe, anh ôm lấy eo của Lâm Hạ đổi khách thành chủ, bàn tay hư hỏng lần theo mép váy vói vào trong, di chuyển trêи làn da mềm mịn đi về phía giữa hai chân cô.

Lâm Hạ đẩy Từ Cẩn Niên ra, vẻ mặt không thể tin trợn trừng mắt nhìn anh.

Từ Cẩn Niên cong khóe môi, anh châm một điếu thuốc: “Đã hiểu chưa, còn chưa đi? Hay là em định ở lại đây làm tiếp chuyện lúc nãy?”

Lâm Hạ trở lại ký túc xá, nghĩ tới chuyện khi nãy, đáng lẽ ra cô nên kiên cường nói với anh ‘ngon thì tới đây, ai sợ ai’, tiếc là cô quá kinh sợ, nghĩ vậy nên cô ủ rũ như gà mắc mưa.

Lâm Hạ vừa rời khỏi, Từ Cẩn Niên cũng không tiếp tục tham gia tiệc rượu nữa, anh trở về chung cư, nhưng vẫn không ngừng nghĩ về Lâm Hạ, lửa nóng trêи người vẫn chưa tan.

Anh có bệnh quá mức sạch sẽ, dù thường xuyên đi bar với bạn bè, nhưng trước giờ chưa từng chạm vào phụ nữ ở đó. Anh thừa nhận, Lâm Hạ rất xinh đẹp, nhưng cô còn quá nhỏ, anh không muốn nhúng chàm cô.



Anh châm một điếu thuốc, nhưng không hút, dập tắt ngay.

Đi vào phòng tắm, anh nhắm mắt lại, cầm lấy gậy thịt nóng bỏng của mình, vuốt ve lên xuống, trước mắt như hiện ra thân hình hấp dẫn lả lướt của Lâm hạ.

Anh muốn đến điên rồi.

Lâm Hạ làm tổ trong ký túc xá suốt một tuần, cô cảm thấy hình như mình bệnh rồi.

Rõ ràng nói thích Từ Cẩn Niên chỉ là lừa gạt, nhưng mấy ngày nay mỗi khi nhớ tới gương mặt đó, mùi thuốc lá trêи người anh, giọng điệu của anh khi nói cười, dáng vẻ lúc anh hôn cô, còn có, tay của anh…

Mỗi lần nghĩ tới, Lâm Hạ đều cảm giác được mình ướt át, thẹn thùng vô cùng.

Cô không nhịn được rêи rỉ.

“???” Tô ɖu͙ƈ đang chơi game ngẩng đầu, “Cậu bị làm sao vậy?”

Tống Tiểu Như dời mắt ra khỏi “sách văn học”, cô ấy ngẩng đầu: “Không phải là xuân tâm nảy mầm chứ?”

Lâm Hạ bò từ trêи giường xuống dưới, ngồi xuống trước bàn, nghiêm túc hỏi các bạn: “Tớ hỏi hai cậu, nếu một cô gái thường xuyên nhớ tới một chàng trai, còn luôn nghĩ đến hình ảnh sắc tình, là vì sao?”



“Bởi vì thích đó,” Tô ɖu͙ƈ vừa kết thúc ván, chỉ vào poster trêи tường, “Tớ, con mẹ nó mỗi ngày đều muốn được ngủ với Đoạn gia, là vì cái gì? Là vì tớ thích nam thần của tớ đó!”

“Ây, cậu tránh ra, cậu còn chưa gặp mặt anh ta nữa.” Lâm Hạ mất hình tượng trợn trắng mắt.

“Tớ cảm thấy Tô Tô nói đúng!” Tống Tiểu Như lấy ra một quyển sách, “Chắc chắn là cậu thích Từ Cẩn Niên rồi, cho cậu nè, quyển sách này viết nữ chính làm sao có thể dùng sắc dụ với nam chính lạnh lùng, hơn nữa còn thành công trèo lên giường của anh ta, hàng đêm mây mưa. Cậu nên đọc nó.”

“Tớ nhổ vào, tớ đâu có nói là Từ Cẩn Niên, các cậu đừng có nói bậy.” Lâm Hạ phản bác, cô đứng dậy định bò lên trêи giường, nhưng đột nhiên lại xoay người lại giành lấy quyển sách của Tống Tiểu Như, “Tịch thu, cho cậu ít bị đầu độc đi, hừ.”

Buổi tối, khi nhận được điện thoại của Severn, Lâm Hạ đang say sưa đọc sách trong tay: “Severn, cha già lại có chuyện gì à?”

“Không phải chuyện của giám đốc Lâm, Lâm Hạ, trước kia chẳng phải em hay hỏi thăm chuyện của Từ Cẩn niên sao?”

Lâm Hạ trở người ngồi dậy trêи giường: “Đúng đúng đúng, anh ta làm sao?”

“Công ty của chúng ta hợp tác với Từ Cẩn Niên chụp một bộ ảnh quảng cáo, giám đốc Lâm bảo anh sắp xếp trợ lý cho Từ tiên sinh…”

“Đệt mợ, em chắc chắn là một trợ lý tốt!” Lâm Hạ hưng phấn muốn nhảy cẫng lên, “Severn anh đúng là anh em tốt của em. Việc tốt như vậy cứ giao cho em, chờ đến khi chuyện của bọn em thành, nhất định sẽ mời anh uống rượu mừng.”

Nói xong thì cô vui vẻ cúp điện thoại.

“???” Severn nhìn giao diện kết thục cuộc gọi trêи màn hình điện thoại, “Hình như tôi đã làm việc xấu sau lưng giám đốc Lâm rồi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK